Nàng có rất nhiều nguyện vọng, bây giờ trông chờ vào quyển sách này có thể thực hiện.
Lần này nàng muốn lớn tới mười tám tuổi.
Chu Tự cũng không thèm để ý, con trai hay con gái thì cũng chẳng có gì cả. Dù sao sinh thêm mấy lần là được.
Tốt nhất là một trai một gái.
Còn trai trước hay gái trước thì hắn không quan tâm.
Hai người chào Nữ Thần Đại Địa, Chu Tự nắm lấy một ít quyền hành thắp sáng một nửa đồ án, sau đó đi tới trước cửa Băng Tuyết rồi thắp sáng một nửa còn lại.
Như thế là hoàn thành rồi.
"Ngươi lại muốn vào vượt phó bản à?"
Thu Thiển tò mò hỏi.
"Ừm, tranh thủ thời gian đi vào, nhưng đầu tiên phải để nhị lão bản đi khai hoang"
Chu Tự suy nghĩ một chút rồi nói:
"Nhưng ta phải vào trước xem Trí Giả có ở trong đó không? Nếu có thì có thể đi Lịch Sử Hà Lưu thêm một lần nữa"
"Vậy ta muốn cầm một vài quả Bất Tử vào đổi với hắn"
Chu Ngưng Nguyệt ăn trái cây đổi từ chỗ Nữ Thần Đại Địa rồi nói.
Bây giờ nàng có quả Bất Tử, muốn ăn quả gì là có thể ăn quả đó.
Không ai từ chối đề nghị trao đổi của nàng, bao gồm cả Trí Giả.
Vì đến nay Chu Tự còn nhớ rõ Trí Giả chủ động mở miệng đề nghị trao đổi. Bây giờ Nguyệt tỷ muốn đổi, hắn ước gì Nguyệt tỷ mau đi.
"Sau lần vượt phó bản này thì có thể lấy được thứ ngươi muốn đúng không?"
Thu Thiển nói.
"Không biết, nếu như lại có thêm nửa quyển thì xem như là đủ rồi. Đến lúc đó chờ Ma Chủng của ta tới cái vòng thứ chín là có thể xung kích thời đại thần thoại rồi"
Chu Tự có chút hưng phấn.
Thời đại thần thoại, phải có đặc hiệu rồi nhỉ?
Công lực ngàn năm tiến hóa lên một bậc chính là pháp lực ngàn năm, tiến hóa thêm một bậc nữa thì chính là tiên lực ngàn năm.
Hắn không tin không có đặc hiệu.
Trên đường về nhà, Chu Tự lại bị hai người lôi đi mua đồ nướng.
Nhưng điều khiến hắn bất ngờ là lần này Thu Thiển nói rằng nàng sẽ trả tiền.
Nàng nhận được rất nhiều tiền mừng tuổi.
Chu Tự thở phào một hơi, mình lại tiết kiệm được một khoản.
"Nguyệt tỷ, ngươi muốn ăn gì?"
Thu Thiển hỏi.
"Mỗi thứ một xiên đi Chu Ngưng Nguyệt tỏ vẻ hào phóng mà nói.
"Được"
Thu Thiển gật đầu, sau đó bắt đầu lấy đồ nướng, cuối cùng chỉ lấy một ít:
"Từng này thôi"
Lão bản cũng không nói gì, đồng ngôn vô kỵ, mọi người chỉ xem lời Nguyệt tỷ là gió thoảng qua tại mà thôi.
Không ai tin rằng thật sự sẽ lấy mỗi loại một xiên.
Chu Ngưng Nguyệt:
"..."
Chu Tự ngồi ở một bên đợi, lúc này hắn lấy điện thoại di động ra gọi cho Hình Ngọ sư huynh.
"Tiểu sư đệ có chuyện gì à?"
Hình Ngọ cười hỏi.
"Dạo gần đây sư huynh bận không?"
Chu Tự hỏi.
"Không bận, rảnh rỗi lắm"
Hình Ngọ lại cười nói.
"Sư huynh bị sư phụ phạt quỳ rồi, khụ khụ, tới bây giờ vẫn đang quỳ đấy"
Giọng nói của Mãn Giang Hồng truyền tới.
Chu Tự tỏ vẻ kinh ngạc, tuổi của sư huynh cũng đã cao, vì sao lại bị phạt quỳ.
"Haha."
Hình Ngọ cười khan rồi nói:
"Sư phụ bảo rằng để ta tìm lại tuổi thơ, sư đệ vẫn nên nói chuyện chính đi.
Ý sư huynh rằng hồi còn bé hắn thường xuyên bị phạt quỳ ư?
Chu Tự thầm suy đoán trong lòng.
Sau đó mới nói:
"Cuối tuần này ta sẽ đi Đạo Tông Thiên Vân, tới đó để chụp ảnh cưới với Thu tỷ, có vào được không?"
"Chụp ảnh cưới ư? Ngươi to gan thật đấy"
Hình Ngọ tò mò hỏi:
"Nghe nói phong cảnh ở Ma Môn cũng không tệ, có qua bên đó không?"
"Có, chủ nhật Ma Môn thanh không một ngày"
Chu Tự trả lời.
Đầu dây bên kia im lặng một khoảng thời gian, dường như đang rung động.
"Sư huynh?"
Chu Tự gọi một tiếng.
"Để ta nghĩ xem phải dọn dẹp Đạo Tông Thiên Vân như thế nào"
Hình Ngọ suy nghĩ một lát rồi nói:
"Có vẻ không được, sư phụ rất để ý mặt mũi. Xem ra chỉ có thể để chưởng giáo thanh không một chỗ giúp ngươi thôi, nhưng tuổi hắn đã cao, có lẽ không có chủ đề gì để nói chuyện với ngươi. Ta để hắn tìm đệ tử của hắn đi đón ngươi vậy, ngươi muốn đi tới chỗ nào chụp thì để hắn dọn dẹp một phen. Nếu có người phản kháng người cứ bày ra ác danh Thánh Tử Ma Đạo của mình"
Chu Tự:
"..."
Bên kia vang lên tiếng ho khan:
"Khụ khụ, đừng nghe sư huynh nói bậy, đến lúc đó ta đi cùng các ngươi, không có vấn đề gì đâu"
Vẫn là sư tỷ tốt hơn.
Sau khi đã xác định thời gian thì bọn hắn mới cúp điện thoại.
Lúc này đồ nướng cũng đã gần xong, lão bản gói gém lại cẩn thận, sau đó Nguyệt tỷ xách túi đồ nướng về nhà.
"Nguyệt tỷ, đằng trước rẽ trái"
Thu Thiển có lòng tốt nhắc nhở.
Chu Ngưng Nguyệt đi ở phía trước, giả vờ như không nghe thấy. Cứ tỏ vẻ như con đường nàng đang đi là do chính nàng lựa chọn vậy.
Chín giờ rưỡi, Nguyệt tỷ ăn xong thì đánh răng rồi vào phòng. Nàng nói gần đây lại hiểu thêm một chút về trận pháp, có lẽ sắp giải được trận pháp đã vướng chân nàng trước đó.
Chu Tự nhớ trận pháp đó là do Lý Lạc Thư gửi tới, là trận pháp thâm ảo nhất hắn có thể tiếp xúc hiện tại.
Nguyệt tỷ đã giải rất lâu rồi mà chưa giải được.
Gần đây ăn nhiều trái cây, có khi lại đốn ngộ.
1113 chữ