Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 939: Không Quen




Chu Tự rảnh rỗi thì học viễn cổ văn, quyển tiếp theo của Hoang Cổ Kinh Thế Thư sắp xuất hiện rồi, hắn cần hiểu hết những gì chưa hiểu, đến lúc đó đọc xong một quyển sách, trực tiếp tiến vào thời đại thần thoại.

Mười rưỡi, Thu Thiển đứng dậy rồi nói:

"Ta đi tắm đây"

Chu Tự gật đầu, một lòng chăm chỉ đọc sách.

Lần này Thu Thiển không hề nhắc tới những chuyện khác quấy rầy Chu Tự.

Mười một giờ, đột nhiên Thu Thiển lên tiếng gọi Chu Tự:

"Ngươi vào đây"

Chu Tự cảm thấy khó hiểu, nhưng vẫn đi theo Thu Thiển vào phòng của nàng.

Lúc này đây Thu tỷ đang ngồi trên giường, tóc vẫn còn ướt, nàng mặc áo thun rộng rãi, dài tới tận đùi.

Khiến Chu Tự rất tò mò Chu Tự mặc váy hay mặc quần.

"Thu tỷ muốn sấy tóc à?"

Chu Tự nhìn trái nhìn phải nhưng vẫn chưa phát hiện máy sấy nằm ở đâu.

Nhưng thỉnh thoảng mắt hắn lướt qua vị trí đùi của Thu tỷ. "Ngươi ngồi xuống"

Thu Thiển vỗ vỗ vị trí bên cạnh mình rồi nói.

Chu Tự ngồi xuống bên cạnh Thu tỷ, hắn cảm thấy khó hiểu.

Lúc này Thu Thiển lại lấy tiền ra đưa cho Chu Tự, sau đó còn chuyển số tiền trong thẻ qua.

"Tổng cộng ba ngàn sáu trăm tệ, để dành lại sáu trăm làm tiền sinh hoạt cho chúng ta, cho ngươi ba ngàn Thu Thiển nói với vẻ mặt rất chân thành.

"Sao lại cho tiền ta?" Chu Tự không hiểu.

"Chụp ảnh cưới cần tiền, mua đồ cưới cũng cần tiền, mỗi lần nhận lương đều bị ta lấy đi một nửa, ta sợ ngươi không có đủ tiền"

Thu Thiển nói thật.

Chu Tự nhìn số tiền mình vừa nhận được mà có chút kỳ quái.

"Sao vậy?"

Thu Thiển nhẹ nhàng hỏi.

Chu Tự gãi đầu rồi tỏ vẻ khổ sở mà nói:

"Ta có chút không quen Đúng vậy, hắn cảm thấy không quen, hắn đã quen với việc đưa tiền cho Thu tỷ, chưa từng nghĩ tới chuyện để Thu tỷ lấy tiền ra đưa cho hắn.

Cho nên dù Chu Tự có phải tìm nhị lão bản mượn tiền cũng không nghĩ tới chuyện đi tìm Thu tỷ.

"Hả?"

Thu Thiển cụp mắt, nàng nở nụ cười xấu xa rồi nói:

"Ngươi không thích vị hôn thê như thế này à?"

"Không hề"

Chu Tự vội vàng xua tay, hắn giải thích nói:

"Sao ta lại không thích Thu tỷ được chứ?"

Thu Thiển động đậy cơ thể, nàng quỳ gối trên giường sau đó dịch chuyển tới gần Chu Tự.

Lúc này nàng cao hơn Chu Tự đang ngồi không chỉ một cái đầu.

Mà trong tầm mắt của Chu Tự chính là vòng một của Thu tỷ, lúc này Thu tỷ đang quỳ gối trên giường, áo thun rộng rãi che ngang nửa đùi, khiến hắn có một cảm giác nàng chỉ mặc một cái áo thun này mà thôi.

"Ta hỏi ngươi, trên người ta có chỗ nào không phải của ngươi không?"

Thu Thiển hỏi.

"Không"

Chu Tự lắc đầu trả lời.

"Đều là của ngươi, đúng chứ?"

Thu Thiển cúi đầu nhìn Chu Tự mà hỏi tiếp:

"Người là của ngươi, thân thể là của ngươi, vậy có phải tiền cũng là của ngươi không? Ngươi lấy tiền của ngươi thì có gì không đúng chứ?"

Chu Tự nghe vậy thì nở một nụ cười nhẹ, hắn giang tay ôm lấy vòng eo của Thu tỷ. Sau đó để nàng ngồi xuống trong lòng mình, Chu Tự ghé vào bên tai Thu Thiển mà nhẹ nhàng nói:

"Thu tỷ, ta ôm ngươi qua phòng của ta"

"Ha?"

Thu Thiển sững sờ một chút, nàng vội vàng nói nhỏ:

"Sẽ bị Nguyệt tỷ bắt gặp đó"

"Cẩn thận một chút là không sao"

Chu Tự nói rồi ôm Thu Thiển lên, hắn cất bước đi về phía phòng mình.

Một đường không có gì bất trắc.

Chờ vào phòng, Chu Tự khóa cửa lại thì Thu Thiển mới thở phào nhẹ nhõm.

"Tóc của ta còn chưa sấy khô đây này"

"Vậy lát nữa sấy"

Chu Tự đặt Thu Thiển ngồi xuống giường.

Áo thun rộng rãi khiến cơ thể Thu Thiển như ẩn như hiện.

"Đừng nhìn ta chằm chằm"

Thu Thiển có chút xấu hổ mà cất lời.

Một lúc lâu sau, Chu Tự mới sấy tóc cho Thu tỷ.

Tóc khô rồi, Thu tỷ lại đổi một bộ đồ khác, hai người mới tiếp tục nghỉ ngơi.

Ba bốn giờ đêm hai người lại giật mình dậy Họ mặc quần áo vào đàng hoàng rồi đi ra khỏi phòng với tâm trạng lo lắng.

"Có khi nào Nguyệt tỷ lại dậy rồi không?"

Thu Thiển hỏi.

"Chắc là không đâu"

Chu Tự trả lời nhưng không chắc chắn.

"Vậy ta đi về phòng của ta đây, ngươi tự đi ra phòng khách đi"

Thu Thiển quyết định bỏ rơi Chu Tự, bản thân chạy trước.

"Thu tỷ, sao ngươi nhẫn tâm"

Chu Tự nói.

Thu Thiển bước tới gần Chu Tự rồi dùng giọng điệu hờn dỗi mà nói:

"Lão công"

"Được rồi, giao cho ta Chu Tự tỏ vẻ oai hùng nói.

Lúc định mở cửa ra thì Thu Thiển đứng ngay trước mặt Chu Tự, dường như nàng đang chờ điều gì đó.

Chu Tự thấy vậy thì cũng hiểu ra, hắn nhỏ nhẹ hỏi:

"Lão bà?"

"Ta về phòng đây"

Thu Thiển cười cười rồi mở cửa, nàng ngó trái ngó phải một chút rồi chạy về phòng của mình.

Chu Tự:

"..."

Thu tỷ chạy thật à?

Sau khi hắn đi ra khỏi phòng thì nhìn chung quanh một chút, sau khi đi ra phòng khách lại quay lại phòng bếp.

Lần này không thấy bóng dáng Nguyệt tỷ.

An toàn rồi.

Tu luyện thôi.

Hôm nay có thêm ba ngàn.

Có lẽ mua được áo cưới rồi.

Ngày hôm sau, trên chủ phong Thiên Vân, Chưởng giáo Đạo Tông Thiên Vân đứng trong đình với gương mặt vô cùng thắc mắc.

"Sao vậy?"

Nam Cung Tình tò mò hỏi.

Sáng nay hai vợ chồng bọn họ lên núi ngắm nhìn phong cảnh.

"Sư thúc tổ nói cuối tuần này Thánh Tử Ma Đạo sẽ dẫn thê tử tới đây để chụp ảnh cưới, hắn dặn chúng ta tìm đệ tử dẫn bọn họ đi, tiện thể phối hợp một chút"

Chưởng giáo Đạo Tông Thiên Vân cảm thấy có chút hoang đường.

1142 chữ