Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 980: Trên Biển Không Có Đường




"Ngươi không biết à? Thánh Tử Ma Đạo hoành hành bá đạo, tàn nhẫn vô độ, hắn đi tới đâu thì đồ ở đó đều là của hắn. Nghe nói Thiên Hạ Nhất Kiếm Tông, Thiên Vân đạo tông, thậm chí là điện chủ nào đó của ma môn, cộng thêm một đống đại môn phái đều bị hắn uy hiếp. Người một nhà cũng không chịu buông tha "Khoa trương như vậy? Cũng may chỗ của chúng ta không có Thánh Tử Ma Đạo. Nhưng dù có thì chắc cũng không sao, vì sức mạnh của hắn cũng không thể nào mạnh đến thế được"

Một nam một nữ vừa nói chuyện vừa đi ngang qua Chu Tự. Sau đó, ông chủ chém giá và Bách Mạch tiên tử đều nhìn về phía Chu Tự.

"Nhìn ta làm gì? Không liên quan đến ta, là bọn hắn chọc ta trước"

Chu Tự nhún vai.

Hai người:

Chu Ngưng Nguyệt nhìn hai người nó đi xa, có chút cảm khái nói:

"Hiện tại thanh danh của Thánh Tử Ma Đạo truyền còn nhanh hơn cả gió. Bây giờ mà nói với họ Thánh Tử Ma Đạo có nhân tính, thì họ có lẽ đều nghĩ mình đang nghe một chuyện cười"

"Tin đồn đi chệch khỏi hiện thực là chuyện bình thường"

Thu Thiển giải thích.

"Trong truyền thuyết, Thần Nữ Ma Đạo cũng là kẻ không có nhân tính"

Chu Ngưng Nguyệt hảo tâm nhắc nhở.

Dù sao thì nam chính tàn nhẫn phối với nữ chính ác độc mới đúng phong cách.

Người của tu chân giới quả thật rất giỏi nghĩ lung tung.

Dù sao nam chủ tàn nhẫn phối hợp với nữ chủ ác độc, vẽ phong như vậy mới đúng.

Chu Tự trợn trắng mắt.

Những lời đồn này căn bản đều là do cha của Nguyệt tỷ tung ra, tiếng ác gì cũng ném hết lên người hắn.

Còn Thánh Nữ Ma Đạo thì một chút tiếng xấu cũng không cơ.

Nếu có thì cũng không thể nào lan truyền ra ngoài được.

Đợi khi xác định xong bí thuật chuyển phát nhanh, Chu Tự mới nói:

"Các ngươi có biết tiếng hát kia là chuyện gì không?"

Ông chủ chém giá nhìn về phía Bách Mạch tiên tử:

"Ta biết không nhiều lắm, nhưng Bách Mạch tiên tử có lẽ biết không ít Nghe vậy, Chu Tự vung tay lên, lại mua thêm hai cái phù văn.

Tổng cộng 3600 linh thạch.

Trả thêm cho ông chủ chém giá 200 linh thạch.

Mười một cái pháp tướng thiên địa, 198 linh thạch, thừa 2 linh thạch, Chu Tự vô cùng khí phách tỏ vẻ không cần thối.

"Giọng hát đó bất ngờ xuất hiện, có rất nhiều người nghĩ nó có quan hệ với quyền hành đột nhiên xuất hiện gần đây. Nhưng ngoại trừ tiếng hát thì bọn hắn không phát hiện có quyền hành đặc thù nào xuất hiện thêm. Hiện tại các quyền hành đã được phát hiện bên ngoài thành Thần Vực là, quyền hành thái dương, quyền hành đại địa, quyền hành băng tuyết, quyền hành bóng đêm. Sau khi nghiên cứu thì có người xác định, tiếng hát này là của Ca Sĩ Linh Hồn. Ca Sĩ Linh Hồn lệ thuộc vào quyền hành bóng tối, cho nên việc tiếng hát này xuất hiện cũng không có gì đáng ngạc nhiên. Nhưng điều không bình thường là, có một con đường thông với tiếng hát đột nhiên xuất hiện. Cho nên có rất nhiều người đã bắt đầu hành động"

Bách Mạch tiên tử nói.

"Các ngươi cũng muốn đi tìm nguồn gốc của tiếng hát?"

Ông chủ chém giá hỏi Chu Tự.

"Đúng là có chút ý đó"

Chu Tự gật đầu.

Thật ra đâu chỉ có một chút, Nguyệt tỷ đều nói muốn bắt về làm thí nghiệm.

Đâu chỉ có chút suy nghĩ, Nguyệt tỷ đều nói muốn bắt về làm thí nghiệm.

Cho nên lần này hắn phải vào đó tham quan một chút."Nếu các ngươi muốn vào thì tốt nhất là nên đi tìm một người dẫn đường, nghe nói con đường bên trong rất phức tạp, bản đồ thì chỉ được lưu truyền trong vòng nhỏ. Đương nhiên, dù có bản đồ thì cũng rất phiền, tốt nhất vẫn là nên tìm người dẫn đi"

Bách Mạch tiên tử nhắc nhở.

"Bên trong đại khái có cái gì?"

Chu Ngưng Nguyệt tò mò hỏi.

"Nghe nói thông ra biển, sau đó còn phải đi thuyền. Đây cũng là nguyên nhân vì sao phải tìm người dẫn đường, bọn người đó ít nhiều gì cũng có đường riêng"

Bách Mạch tiên tử nói.

"Nói vậy thì hiện tại phải đi vào, nếu không sẽ bị giành trước?"

Chu Ngưng Nguyệt hưng phấn nói.

Chu Tự cũng không biết nàng hưng phấn cái gì, vì bắt người trở về làm thí nghiệm? Chẳng lẽ Nguyệt tỷ là một tên biến thái ngầm?

Bởi vì trong nhà quản rất chặt, cho nên không có cơ hội bộc lộ mặt trái khát máu như điên, giết người như ma của mình?

"Nguyệt tỷ thích biển, bởi vì trên biển không có đường, cho nên nàng có đủ lý do để bao biện cho mình" Thu Thiển giải thích.

Chu Tự:

"..."

"Không hẳn.

Bách Mạch tiên tử lắc đầu giải thích:

"Thật ra bọn hắn cũng còn chưa tìm được nguồn gốc của tiếng hát, cho nên hiện tại các ngươi chỉ cần tìm được người, sau đó bàn giá là được. Đương nhiên, nếu các ngươi muốn tự đi thì cũng được, nhưng đầu tiên là phải có một con thuyền. Sau đó là phải có được bản đồ. Cuối cùng phải xác định được vị trí của tiếng hát trên biển" "Thật ra nếu đợi lâu thì cũng có một điều xấu, đó là lỡ đâu ở nơi tiếng hát bắt đầu có thứ gì tốt hơn nữa lại dễ lấy, thì đó chính là chiến lợi phẩm của nhóm đầu tiên tìm được"

Ông chủ chém giá nhắc nhở.

"Thì ra là thế Chu Tự gật đầu.

Chỉ là hiện tại còn chưa có người khai hoang thành công, nên bọn họ có hai lựa chọn, một là làm người khai hoang, hai là tìm một đội khai hoang để hợp tác.

Cái đầu cần tinh lực, cái sau cần dùng tiền.

Khi biết được cửa vào, ba người Chu Tự bèn tạm biệt ông chủ chém giá rồi đi về phía bên đó.

1166 chữ