" Ta biết ai có lửa"
Lời này vừa ra, một hình ảnh nam tử bỗng nhiên xuất hiện trong đầu của tất cả nữ nhân nơi này.
" Không được! Ta thà dừng lại ở đây cũng không đi nhờ tên đó" Hải Linh Lung lập tức phản đối.
" Ơ chẳng phải muội nói hắn dại gái hay sao?"Đại công chúa cười châm chọc:
" Ở đây muội là xinh đẹp nhất, hay là muội thử dùng mỹ nhân kế xem coi thế nào?"
" Không là không! Ta cũng chẳng hứng thú với truyền thừa Thủy Thần, bao nhiêu đây điểm cũng được rồi" Hải Linh Lung sắc mặt kiên định. Mục đích của nàng nhưng là giết truyền nhân chứ không phải là tranh đoạt truyền thừa.
" Tùy muội vậy" Đại công chúa thở dài.
Quay lại Triệu Minh lúc này hắn và hai nữ đang đứng ở dưới chân núi.
Nhìn ngọn núi băng trước mắt, Triệu Minh tách ngọn lửa sáu màu ra thành sáu loại dị hoả, sau đó từng quả cầu lửa bay ra
" Ầm...ầm…ầm" Triệu Minh điên cuồng đánh vào ngọn núi.
Mỗi một loại dị hoả được hắn đánh ra, đều là những thứ có sức nóng vô cùng lớn, chẳng thua kém gì hàn băng. Nên khi lửa và băng gặp nhau thì dù hàn băng có cứng rắn đi nữa thì cũng bị nó làm tan ra từng mảng lớn.
Băng tan ra tạo thành từng nấc, từng nấc bậc thang trải dài từ chân núi lên đến đỉnh núi, giúp cho Triệu Minh và chúng nữ có thể dễ dàng đi lên.
Nhưng động tĩnh mà dị hoả va chạm với Hàn Băng vạn năm quá lớn nên thu hút không ít kẻ nơi đây chú ý.
" Ngọn lửa đó không ngờ có thể làm tan hàn băng a" Sùng Sở Sở có chút bất ngờ, nàng cũng như Hải Linh Lung hiện tại cũng đang tìm cách mà leo lên đỉnh núi, nhưng sớm giờ vẫn chưa tìm ra giải pháp.
"Thất muội, muội xem tên kia nhưng dễ dàng leo lên như vậy a" Tam công chúa trào phúng nói.
" Tam muội! Đừng có chọc thất muội!" Đại công chúa trách cứ.
" Đại tỷ, ta chỉ đùa với thất muội một chút thôi! Ai kêu muội ấy tự cao làm gì chứ, phải chi lại đẳng nhờ hắn một chút, có phải giờ này chúng ta cũng đã có thể lên trên đỉnh núi rồi không?" Tam công chúa sắc mặt bất mãn nói.
"Thế à! Vậy tỷ tại sao không đi nhờ hắn đi" Hải Linh Lung tức giận nói.
" Hừ! Để ta đi"
------------------------------------------
" Triệu Minh, huynh không ngờ lợi hại như thế a" Thủy Quân Dao vẻ mặt vui mừng, tán thưởng.
" Là may mắn thôi" Triệu Minh ra vẻ khiêm tốn, nhưng trong lòng hắn vô cùng đắc ý.
" May mắn cũng là một dạng thực lực" Hoàng Nguyệt Ánh cười nói.
Nàng cũng không ngờ lần này thử thách mà Thủy Thần đưa ra lại là Hàn Băng.
Nếu không có những dị hoả kia của hắn, có lẽ nàng cũng chỉ có thể bất lực trước ngọn núi này.
Tuy nói là vậy, nhưng nhờ hắn như thế, trong lòng nàng cũng có chút khó chịu, nàng cứ cảm giác không được thoải mái cho lắm.
"Thôi hết lần này vậy, đợi đến thử thách tiếp theo mình sẽ trả nợ cho hắn" Hoàng Nguyệt Ánh tự nhủ.
Ba người Triệu Minh lúc này định đi lên, thì thấy bóng dáng của một nữ tử đang tiến đến.
Chỉ thấy nàng ta thanh y bó sát thân hình, gương mặt thanh lệ tuyệt luân, đôi mắt to tròn đen láy, môi đỏ không son, má hồng không phấn, mái tóc được kết gọn gàng thành hình đuôi cá. Dáng đi yểu điệu nhẹ nhàng vô cùng nữ tính. Nàng nhìn Triệu Minh nở ra một nụ cười xem như gật đầu chào hỏi.
Thấy vậy, Thủy Quân Dao vội đứng ra che chắn trước người Triệu Minh
" Hải Yên Nhiên! Cô muốn làm gì?"
" Quân Dao! Ta có chuyện muốn nói chuyện riêng với vị công tử đây một chút" Hải Yên Nhiên cười đáp.
Thủy Quân Dao lúc này nhìn về Triệu Minh như hỏi ý kiến hắn.
" Không cần! Có chuyện gì cô cứ nói ở đây đi!" Triệu Minh lạnh nhạt nói. Hắn cũng không muốn dính dáng nhiều với bọn nữ nhân cực đoan này.
Nghe Triệu Minh nói với giọng điệu khó nghe như thế, Hải Yên Nhiên cảm thấy vô cùng khó chịu.
Nàng cứ ngỡ tên này sẽ đồng ý nói chuyện riêng với nàng, không ngờ hắn lại cự tuyệt như thế.
" Ta muốn xin ngươi một tí lửa" Vừa nói, Hải Linh Lung vừa đưa ra chiếc lò đốt bên trong đã để sẵn mỡ của ma thú Kình Ngư ra.
" Ngươi xin lửa để làm gì?" Triệu Minh ngạc nhiên hỏi, đừng nói là nàng nhờ hắn cũng đánh thành một đường đi giống như vầy a, hắn nhưng không rảnh như thế.
Chỉ thấy Hải Yên Nhiên mỉm cười sau đó xoay người chỉ về cái vật đằng xa rồi nói
" Chúng ta chế tạo ra được nó, nó có thể giúp chúng ta bay lên, nhưng điều kiện là cần có lửa"
"Khinh Khí Cầu à!" Triệu Minh giọng điệu ngạc nhiên, hắn không ngờ ở thế giới tu tiên này lại có người biết đến thứ này.
" Ngươi biết nó?" Hải Yên Nhiên thấy hắn vậy mà vừa nhìn đã có thể nhận ra vật kia thì cũng kinh ngạc.
" Biết đôi chút"
" Vậy ngươi có thể cho ta chút lửa được không?" Hải Yên Nhiên ánh mắt mong đợi.
" Không!"
" Tại sao chứ" Hải Yên Nhiên bất ngờ hỏi.
" Không có lí do, tại ta không muốn, ngươi có thể tìm người khác" Triệu Minh hờ hững trả lời, hắn nhưng chẳng hơi đâu mà giúp đám nữ nhân này. Làm việc mà không có lợi gì hắn chẳng muốn làm, dù đó có là nữ nhân xinh đẹp.
" Ngươi" Hải Yên Nhiên tức gần chết với tên này. Hắn hỏi cho đã rồi cuối cùng lại từ chối.
" Hừ! Ngươi sẽ hối hận" Dứt lời nàng xoay người rời đi.
Nhìn theo bóng lưng của nữ nhân kia rời xa, Thủy Quân Dao thầm nghĩ
" Tên này đúng là vẫn chứng nào tật nấy, lần trước lúc gặp nàng cũng thế, lần này cũng vậy. Không nhờ nàng khi đó nhanh trí yêu cầu hắn hai điều kiện kia, thì chắc bây giờ hắn cũng không ở bên cạnh nàng"
Sau đó ba người Triệu Minh từng bước mà bước lên đỉnh núi.
Càng lên cao uy áp thủy thần càng ngày càng dữ dội khiến bọn người Triệu Minh chật vật không thôi.
Nhưng cuối cùng, ba người vẫn thành công mà đến được mục tiêu.
Vừa đặt chân lên đỉnh núi, một dòng chữ màu xanh nước biển hiện ra giữa không trung
" Chúc mừng các ngươi đã vượt qua thử thách, mời nhận lấy phần thưởng"
Thấy dòng chữ này, Triệu Minh cười thầm
" Khỏi cần mời, ngươi không mời ta sẽ tự lấy"
Nhìn vô số quyển trục trước mắt làm Triệu Minh trong lòng vô cùng mong đợi.
Hắn rất muốn biết công pháp mà một vị thần để lại bá đạo đến thế nào.
Nhanh chóng tiến đến, Triệu Minh chọn đại một quyển trục vì đám công pháp này bên ngoài không có đề tên, có vẻ như là tùy vào vận may mà chọn được công pháp cấp bậc thấp hay cao vậy.
Nhanh chóng mở quyển trục ra, khoé miệng Triệu Minh giật giật.
Hắn thật sự bất ngờ khi nhìn thấy dòng chữ
" Tinh cấp- Tru Tiên Liên Hoàn Kích"
" Tinh cấp, đây là con hàng gì chứ, sao ta chưa nghe bao giờ nhỉ? Tại sao không phải là thần cấp mà lại là tinh cấp? " Triệu Minh tự mình lẩm bẩm.
Suy nghĩ muốn nát óc nhưng vẫn không ra, cuối cùng hắn đành phải cầu cứu Lisa
" Lisa Tinh cấp là gì vậy?"
" Ký chủ, nó là một cấp bậc công pháp của Bách Việt Tộc năm xưa. Cũng giống như Kích Đầu Xuyên Tâm Chú mà ký chủ từng mua vậy, nó là Tinh cấp công pháp"
"Vậy Thần cấp và Tinh Cấp cái nào cấp bậc cao hơn?"
" Ta cũng không rõ nữa, nhưng có lẽ là Thần cấp sẽ cao hơn."
Triệu Minh gật đầu đồng ý, bởi vì Lạc Ấn của hắn vô cùng bá đạo, hắn tu vi chỉ mới có Linh Tôn nhưng sau khi thi triển Lạc Ấn lại có thể làm một tên Linh Thần phải chật vật không thôi.
Đều này đủ để chứng minh công pháp Thần Cấp lợi hại như thế nào.
Quay sang hai nữ, Triệu Minh cười nói:
" Các nàng cũng lại xem thử đi"
Dứt lời hắn nhanh chóng thu Tru Tiên Liên Hoàn Kích vào trong giới chỉ, sao đó bắt đầu tìm một công pháp khác. Vì hắn hiện tại nhưng không có kích a, nên phải tìm bộ công pháp khác vậy. Biết đâu tìm được bộ kiếm pháp thì ngon!
Lấy được bao nhiêu lấy, đợi hai nữ chọn xong hắn sẽ gom hết bọn này, đây là suy nghĩ hiện tại trong đầu Triệu Minh.
Nhưng hắn vừa chạm vào quyển công pháp thứ hai thì một lực phản chấn vô mạnh đẩy hắn văng ra, xém chút rơi xuống ngọn núi.
Sau đó một dòng chữ đỏ hiện ra
" Mỗi người chỉ được chọn một công pháp"
Thủy Quân Dao và Hoàng Nguyệt Ánh thấy được cảnh này. Cả hai không kìm được mà cười phá lên.
" Huynh còn nói ta khôn vặt, thế huynh đây là cái gì?" Thủy Quân Dao bĩu môi nói.
Hoàng Nguyệt Ánh cũng không bỏ qua cơ hội mà châm chọc.
" Thủy Thần ông ta biết sẽ có những kẻ khôn vặt như ngươi, nên mới đưa ra quy định này"
Triệu Minh lúc này sắc mặt vô cùng khó coi, bởi vì hắn cũng chẳng biết phản bác thế nào nữa, nên chỉ đành đánh trống lảng
"Hai người chọn được công pháp chưa? Nếu chưa thì mau chọn đi, đừng có ở đó mà cười ta!"
Nhìn bộ dáng này của Triệu Minh, Thủy Quân Dao và Hoàng Nguyệt Ánh cũng thấy tội nghiệp nên đành buông tha cho hắn, sau đó hai nàng bắt đầu công cuộc lựa chọn công pháp cho mình.
Thấy các nàng phân vân như vậy Triệu Minh cười nói
" Hai người đừng lựa nữa, đây là hên xui thôi, chọn đại đi"
Nghe vậy hai nữ cũng không chần chờ gì nữa mà chọn đại.
Ngay khi hai quyển công pháp vừa vào tay hai nữ, thì các quyển công pháp còn lại đột nhiên biến mất.
Thấy cảnh này, bọn người Triệu Minh thì không nói đi, tuy họ có chút bất ngờ nhưng cũng không có gì luyến tiếc vì họ đã có được công pháp cho riêng mình.
Nhưng người khác thì không như vậy.