Đường Lên Đỉnh Tại Tu Chân Giới

Chương 79: Tử Vong Hải Vực




Điển hình là Đường Tứ, hắn hiện tại vô cùng phẫn nộ.

Bởi vì lúc này Đường Tứ đang theo con đường mà Triệu Minh tạo ra mà lặng lẽ lén trèo lên nơi này.

Hắn không biết dùng thủ đoạn quỷ dị gì mà toàn thân đều trở nên vô hình hoàn hảo, khiến người khác khó lòng phát hiện.

Ngay từ lúc thấy Triệu Minh dùng dị hoả đánh ra con đường băng này.

Trong đầu Đường Tứ đã nảy ra một âm mưu đê tiện. Hắn định đợi cho Triệu Minh leo lên trước, sao đó sẽ dùng Tàng Hình Chi Thuật mà theo lối đó đi lên.

Vì Đường Tứ nghĩ với Tàng Hình Chi Thuật thì chẳng có kẻ nào có thể nhìn thấy được hắn.

Quả nhiên giống như hắn dự đoán, hiện tại hắn đã leo lên được hai phần ba ngọn núi rồi nhưng vẫn chưa bị ai phát hiện.

Nhìn những bộ công pháp màu vàng đồng trước mắt, Đường Tứ vô cùng hưng phấn, vì hắn biết rất rõ về những bộ công pháp này lai lịch thế nào.

Tuy nó cấp bậc không cao, nhưng nếu đem so sánh với Thiên Cấp công pháp nơi đây thì nó bá đạo hơn không biết bao nhiêu lần.

Niềm vui của Đường Tứ càng tăng lên khi thấy dòng chữ " Mỗi người chỉ được chọn một môn công pháp" kia hiện ra. Vì có dòng chữ này thì hắn khỏi phải sợ bọn người Triệu Minh tham lam lấy hết.

Vì thế khi thấy những quyển công pháp kia biến mất, Đường Tứ vô cùng giận dữ, sắc mặt trở nên rất khó coi, vì điều này chẳng khác nào Thủy Thần chơi hắn, cho hắn hy vọng rồi sau đó lại bất ngờ tước đi những hy vọng đó. Thì hỏi sao hắn không phẫn nộ cho được.

Vì quá kích động nên với một loại bí thuật vốn rất khó thi triển như Tàng Hình Chi Thuật Đường Tứ đã để lộ ra vài sơ hở.

Mà sơ hở này vô tình đã bị Triệu Minh phát hiện.

Hắn nhìn về một góc của con đường băng kia, khoé miệng vểnh lên khinh thị.

Vừa lúc nãy, hắn bỗng nhiên cảm giác được có một luồng khí tức đang tiến đến.

Ngay lập tức Triệu Minh đã thả thần thức ra thăm dò.

Với tinh thần lực cấp tám hiện tại thì thần thức của hắn vô cùng cường đại.

Nên việc Đường Tứ vô tình để lộ ra một phần khí tức kia, đã không thể qua mắt được Triệu Minh

Tuy vậy, hắn vẫn không ra tay vội, mà hắn đợi, hắn đợi tên này leo lên gần đến đỉnh núi, thì lúc đó hắn ra tay cũng không muộn.

Triệu Minh vô cùng muốn biết cảm xúc của tên này ra sao khi gần leo lên đỉnh núi rồi thì lại bị người ta đá xuống.

" Chặc chặc, chắc thốn lắm đây"

Đường Tứ đối với việc mình đã bị bại lộ thì không hề hay biết. Lúc này hắn đã đến được chín phần mười quãng đường. Chỉ còn leo thêm 10 bậc thang nữa thôi là hắn sẽ lên tới đỉnh.

Đến lúc đó hắn sẽ bất ngờ đánh ra một đòn chớp nhoáng khiến cho ba tên trên kia rớt xuống núi.

Nghĩ đến đây Đường Tứ vô cùng khoái chí. Hắn muốn cho Triệu Minh nếm thử mùi vị bản thân vất vả lắm mời hoàn thành được thành quả thì bị một kẻ khác chớp thời cơ cướp đi tất cả.

Thấy Đường Tứ gần đến đỉnh núi Triệu Minh nở một nụ cười gian ác, miệng khẽ lẫm bẩm

" Lạc Tiễn Kích Thần Đại Pháp"

Ngay lập tức một chiếc Lạc Tiễn vô hình, vô sắc được bắn ra, nó lấy tốc độ nhanh như thiểm điện mà lao về phía Đường Tứ.

Đang không ngừng tự sướng Đường Tứ lúc này bỗng nhiên hét lên thảm thiết.

Hắn ôm đầu điên cuồng gào thét, khuôn mặt hiện ra vẻ đau đớn dữ dội, một dòng máu đỏ từ hai khoé mắt hắn chảy ra. Trúng một đòn này, Tàng Hình Chi Thuật của Đường Tứ hoàn toàn mất khống chế. Lại thêm uy áp Thủy Thần mạnh mẽ kia nữa, khiến hắn đứng không trụ được nữa mà từ trên cao rơi xuống.

"Uỵch...răng...rắt" m thanh xương cốt gãi vụn vang lên. Bộ dáng Đường Tứ bây giờ vô cùng thê thảm.

Thấy được cảnh này, Triệu Minh vô cùng đắc chí.

" Không làm mà đòi có ăn, thì chỉ có ăn c*t" Triệu Minh lẩm bẩm, sau đó bách linh chưởng bắn ra, đem con đường băng kia hoàng toàn phá nát.

Hoàng Nguyệt Ánh và Thủy Quân Dao thấy đột nhiên lại có kẻ từ trên cao rơi xuống như thế thì vô cùng bất ngờ.

" Triệu Minh đây là chuyện gì?" Thủy Quân Dao khó hiểu hỏi.

"Không có gì? Chỉ là một con chó theo đuôi mà thôi" Triệu Minh mỉm cười trả lời

" Hai người chọn được công pháp gì vậy?" Triệu Minh tò mò hỏi, hắn nhưng rất muốn biết, hai nữ vận khí thế nào.

" Hì hì" Thủy Quân Dao mỉm cười "Công pháp của muội là Nguyệt Cấp "

Triệu Minh gật gật đầu, sau đó nhìn sang Hoàng Nguyệt Ánh

" Của ta Hư Cấp"

Nghe qua hai cấp bậc công pháp này, Triệu Minh cũng có chút suy đoán. Có vẻ như những cấp bậc công pháp đều nằm là hệ phân chia nhỏ hơn trong một cấp bậc lớn nào đó. Bởi vì những quyển công pháp này đều là vàng đồng, vậy thì việc sẽ còn tồn tại Bạch Kim, Vàng kim hay Kim Cương nữa cũng không phải không có khả năng. Phải biết đây chỉ là mới đến tầng 70 của Thủy Tinh Tháp a.

Nhìn thấy một thông đạo đã bắt đầu mở ra, Triệu Minh nghĩ thời gian của vòng này có lẽ đã không còn nhiều, sẽ không bao lâu nữa sẽ bắt đầu vòng kế tiếp.

Đúng lúc này Triệu Minh bắt gặp một khinh khí cầu đang từ từ bay lên, phía trên đó ngoài bảy thiếu nữ kia vậy mà bây giờ còn chứa thêm cả tên vừa nãy bị hắn đánh cho rơi xuống núi kia nữa.

Thật ra Đường Tứ vận khí cũng không quá tệ, sau khi hồi phục thương thế, hắn vô tình bắt gặp đám người Hải Linh Lung đang ngồi bên cạnh một vật vô cùng kì lạ. Sau khi tiến lại trò chuyện hỏi han, thì hắn mới biết công dụng của vật này.

Và rất may là hắn trên ngươi vừa lúc có mang theo lửa.

Sau đó hai bên cùng nhau thoả thuận. Đường Tứ sẽ cho bọn nữ nhân này mượn hoả diễm với điều kiện là phải cho hắn đi nhờ lên trên đỉnh núi.

Vì thế mới có cảnh tên này ở trên Khinh Khí Cầu như hiện tại.

Bất quá tên này vậy mà bị đám người Hải Linh Lung cho đứng về một góc chẳng thèm để ý.

Còn về Sùng Sở Sở, sau khi vắt hết đầu óc mà suy nghĩ, thì nàng ta cũng đã tìm ra biện pháp.

Chỉ thấy nàng từ trên đỉnh đầu lấy xuống một cây trâm, việc này làm cho mái tóc nàng vốn đã được búi cao thì hiện tại đã chuyển thành tóc dài buông xoả. Điều này chẳng những không làm cho nhan sắc nàng giảm đi mà nó còn khiến cho nàng càng thêm quyến rũ.

Nhìn cây trâm có hình Kim Long trên tay, Sùng Sở Sở phóng nó lên bầu trời, khẽ mở môi

" Trấn Hải Long Trâm, ta bảo ngươi dài ra"

Ngay lập tức Trấn Hải Long Trâm như hiểu tiếng người, nó không ngừng biến lớn. Kích cỡ không ngừng lớn lên, theo đó chiều dài ngày một dài ra. Không bao lâu, một cây trâm với kích thước và chiều dài khủng bố bắt từ chân núi lên đến tận đỉnh băng phong hiện ra trước mắt.

Sùng Sở Sở mỉm cười hài lòng, sau đó bước lên thân Trấn Hải Long Trâm mà bắt đầu lên núi.

Khi vừa đặt chân lên đến đỉnh, Sùng Sở Sở định thu Trấn Hải Long Trâm lại thì một âm thanh nam tử vang lên.

" Công chúa, xin đừng vội thu trâm"

Tên này không ai khác chính là tiểu tử có hai sừng trên đầu mà Triệu Minh từng thấy, hắn là Sùng Trinh.

Sùng Trinh vừa đến nơi này thì thấy Sùng Sở Sở đã thành công bước lên đỉnh núi. Hắn vô cùng vui mừng, bởi vì nhìn ngọn núi băng trước mắt, trong đầu hắn thật sự không hề nghĩ ra được bất kỳ biện pháp nào. Cũng may Sùng Sở Sở đã có cách, không là hắn đành phải dừng chân tại nơi này. Cơ hội giành lấy truyền thừa sẽ càng khó khăn hơn.

Không hề ngần ngại, Sùng Trinh nhanh chóng bước lên Trấn Hải Long Trâm, sau đó thành công bước lên đỉnh núi.

Hắn tiến đến nhìn Sùng Sở Sở cười nói

" Đa tạ công chúa đã giúp đỡ"

" Thấy tên này vậy mà không biết liêm sỉ như thế" Sùng Sở Sở cũng không muốn nói nhiều với hắn, chỉ lặng lẽ thu hồi Trấn Hải Thần Trâm rồi tiến về thông đạo.

"Keng!" m thanh đồng hồ vang lên, theo sau đó một luồng ánh sáng trắng loé ra, đem toàn bộ mọi người trên đỉnh núi hút vào.

Ngay khi bọn họ mở mắt ra thì đã thấy bản thân đang ở tầng thứ 70 của Thủy Tinh Tháp.

Ngay lập tức đám người nhanh chóng tách ra chia thành bốn nhóm lần lượt là:

Hải Linh Lùng và các tỷ tỷ của nàng

Sùng Sở Sở và Sùng Trinh

Giải đạo nhân và Đường Tứ

Nhóm cuối cùng chính là Triệu Minh và hai nữ.

Đối với sự hiện diện của những người nơi đây Triệu Minh cũng không quá bất ngờ. Nhưng tên Giải đạo nhân kia thì lại khác, hắn không ngờ tên này vậy mà lại có thể lên được đến tận đây. Đúng là không thể xem thường con cua này được a.

Giải đạo nhân lúc này thì đang vô cùng cao hứng, hắn vượt qua thử thách lần này là do hắn có một kỹ năng mà bất kì loài nào điều không có được.

Đó chính là " Bong bóng nước"

Bong bóng nước này có khả năng bao lấy cơ thể hắn mà từ từ bay lên, vì không phải do hắn chính mình phi hành nên không xem là quy phạm quy tắc.

Nếu không phải giữa đường hắn phải dừng lại trị thương thì người lên được đỉnh núi đầu tiên cũng không phải là Triệu Minh mà chính là hắn.

Còn về Đường Tứ, lúc này hắn đang nhìn về Thủy Quân Dao bằng một ánh mắt hình viên đạn. Hắn nghĩ khi nãy, Thủy Quân Dao chính là kẻ đã tập kích hắn, bởi vì trong tất cả mọi người nơi đây thì chỉ có mỗi Thủy Quân Dao là am hiểu về tinh thần lực.

Nếu Triệu Minh biết suy nghĩ này của Đường Tứ hắn sẽ chửi tên này óc chó. Sau đó là cảm thấy có lỗi với Thủy Quân Dao vì đã để nàng cõng cái nồi này.

Thấy ánh mắt tên này đáng sợ như thế Thủy Quân Dao vội nắm lấy tay Triệu Minh.

" Triệu Minh, tên đó sao lại nhìn ta như thế?"

"Chắc hắn thấy muội xinh đó" Triệu Minh cười nói sau đó đứng ra phía trước Thủy Quân Dao " Nép sau lưng huynh đi đừng để cho hắn chiếm tiện nghi"

Hiện tại mọi người đang ngồi nghỉ ngơi, chờ đợi khảo niệm kế tiếp diễn ra.

Triệu Minh lúc này vô tình nhìn xuống phía bên dưới tháp thì không nhịn được mà bậc cười. Vì hắn thấy tên mập mạp kia vậy mà hiện tại lại đang nằm ngủ ngon như thế. Có lẽ tên này không thể leo lên được nữa, nên đành chọn cách ngủ để giết thời gian.

Thời gian trôi qua, cuối cùng khảo nghiệm tiếp theo cũng đã bắt đầu.

Lần này khác với lần trước, chủ đề, thể lệ, cũng như phần thưởng được công bố rõ ràng.

Mỗi người được nhận một tấm Thủy Tinh Kính

Đọc dòng chữ trên Thủy Tinh Kính, Triệu Minh cũng đã hiểu được cách tham gia khảo hạch này.

Mỗi một người nơi đây sẽ được truyền tống ngẫu nhiên đến một địa phận bất kỳ của vùng Tử Vong Hải Vực.

Nhiệm vụ của mỗi người là săn giết những con Quỷ Diện Ngư nơi đây càng nhiều càng tốt.

Sau khi giết chết bọn chúng, phải nhanh chóng lấy ma hạch, đến khi thời gian kết thúc ai có số lượng Ma hạch nhiều nhất thì sẽ được lên tầng thứ 90 nhận lấy phần thưởng Vàng Kim

Người về nhì sẽ được lên tầng thứ 80 nhận lấy một quyển trục màu bạch kim.

Người về ba không có phần thưởng.

Chỉ có người thứ nhất mới có cơ hội được tham gia khảo hạch của tầng thứ 100.

Và dĩ nhiên trong quá trình săn giết, mọi người đều có thể cướp đoạt lẫn nhau, tử vong tự chịu, không ai ngăn cản.

Số ma hạch mỗi người có được cũng như vị trí của từng người sẽ hiện ra trên tấm thủy tinh kính mà mỗi người đang cầm trên tay.

Nếu ai cảm thấy sợ hãi có thể không tham gia.

Giúp mình một phiếu đề cử nếu có tu vi trúc cơ nhé!