Ở một góc địa phương của vùng Tử Vong Hải Vực, nơi đây cũng giống như khu hạch tâm, bóng tối bao trùm tất cả. Nơi đây ánh sáng giống như một thứ gì đó vô cùng xa xỉ, trước nay không bao giờ tồn tại.
Nhưng lúc này đây, nơi này vậy mà lại sáng lên đến kì lạ. Mọi cảnh vật đều được có thể nhìn thấy rất rõ ràng.
Nguyên nhân của hiện tượng này là do có một ai đó đã đến đây, đặc tại nơi này một viên dạ minh châu vô cùng quý giá.
Nơi sâu nhất của lòng biển cả, không biết từ lúc nào đã bị được chôn xuống năm lá Thủy Phù màu lam đậm. Năm lá phù văn này là dựa theo quy tắc ngũ hành mà bố trí.
Phía bên trong những tấm phù văn này vậy mà lại còn có thêm tám lá cờ màu đỏ máu. Chúng lại là dựa theo quát quái mà bố trí. Tám lá cờ này, nhìn sơ qua chẳng khác gì so với chín lá cờ bình thường.
Nhưng nếu chịu khó quan sát kỹ, thì sẽ phát hiện ra một điều thú vị. Tại nơi đuôi lá cờ vậy mà lại có hình một con Quỷ Diện Ngư. Những con quỷ diện ngư này trên đầu lại được vẽ thêm vài đường phù văn mờ ảo.
Đây rõ ràng là có người đã bố xong hai đại trận, một trong một ngoài vô cùng kín kẽ. Nếu có ai mà xui xẻo đi vào, thì chỉ đành bất lực mà chờ chết.
Phía trung tâm đại trận là một giọt chất lỏng màu đỏ tươi như máu, từ giọt chất lỏng, một mùi hương vô cùng kỳ lạ toả ra. Mùi hương này theo nước biển mà không ngừng lan rộng, phúc chốc đã lan gần hết ba phần tư vùng Tử Vong Hải Vực.
"Ào...ào...ào" m thanh nước biển xôn xao, dao động, từng cơn sóng biển cuộn trào dữ dội.
Theo đó là hàng trăm vạn con Quỷ Diện Ngư đang ầm ầm kéo đến. Bọn chúng là đánh hơi được nơi này có thứ mà chúng vô cùng khao khát.
Không bao lâu, số lượng Quỷ Diện Ngư bơi đến nơi giọt máu ngày càng đông, số lượng không ngừng gia tăng nhanh chóng. Hiện tại con số ước chừng đã hơn bảy mươi vạn.
Chúng điên cuồng hướng đến giọt máu kia mà liên tục cắn nuốt. Nhưng quỷ dị là cho dù bọn chúng có cắn như thế nào thì giọt máu kia vẫn không hề hao tổn.
Đứng bên ngoài nhìn thấy cảnh tượng này, Hoàng Nguyệt Ánh mỉm cười đắc ý. Giọt máu này không đâu xa lạ, mà nó chính máu của nàng.
Từ khi còn bé, nàng đã phát hiện ra máu huyết của mình vô cùng kỳ lạ. Nếu nói máu huyết Long Thần là vật chí cương chí dương, thì máu huyết của nàng lại là thứ chí âm chí tà, là vật vô cùng bổ dưỡng đối với các loại yêu ma quỷ quái.
Khi đó, chính vì sợ nàng bị thế lực ma tu và quỷ tu phát hiện, nên gia gia và bà bà của nàng đành phải hi sinh hai cảnh giới mà che giấu nó lại. Từ đó mới tạo ra cơ hội cho bọn Hán Linh Nhất Tộc mưu đồ xâm chiếm.
Mà đám Quỷ Diện Ngư lại là một chủng loài vô cùng kì lạ, chúng tuy là yêu thú nhưng lại đi theo con đường quỷ tu, vì thế bọn này làm sao có thể cưỡng lại sự hấp dẫn của máu nàng chứ.
Nàng cũng chẳng sợ bị Quỷ Diện Ngư Vương nơi này chú ý, nó mà đến đây thì chỉ có nước vùi thân trong pháp trận của nàng.
Mắt thấy đám Quỷ Diện Ngư đã gần trăm vạn con. Hoàng Nguyệt Ánh lấy ra một lá cờ màu đen đậm, nhẹ nhàng phất lên, môi thơm khẽ mở :
"Bát Quái Âm Dương Khốn Quỷ Trận...Khởi"
" Ầm...Ầm...Ầm" Tám lá cờ phía trong đồng loạt sáng lên, theo đó một chiếc lồng giam màu đỏ máu trong nháy mắt được hình thành. Đem toàn bộ đám Quỷ Diện Ngư hoàn toàn nhốt lại.
Lấy Thủy Tinh Kính ra, Hoàng Nguyệt Ánh định dùng Ngũ Hành Trận bên ngoài mà diệt sát bọn này, nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng trong Thủy Tinh Kính hiện tại, nàng quyết định cho bọn này sống thêm một thời gian nữa.
" Bát Quái Âm Dương Khốn Quỷ Trận... ẨN" Hoàng Nguyệt Ánh tay phải một lá cờ màu trắng phất lên.
Ngay lập tức, chiếc lồng giam kia bỗng nhiên trở nên mờ ảo rồi từ từ biến mất.
Dù là thế, nhưng đám Quỷ Diện Ngư kia vẫn không hề thoát ra được, bọn chúng lúc này chỉ bơi qua bơi lại, như một đám Quỷ Diện Ngư bình thường chẳng gì khác biệt.
Nhìn về vị trí bét bảng của mình trên Thủy Tinh Kính. Trên khuôn mặt Hoàng Nguyệt Ánh thế nhưng chẳng có một chút nào lo lắng. Ngược lại nó lại là một sự tự tin vô cùng lớn.
---------------------------------------------------
"Kỳ quái, tại sao đi hoài mà chẳng thấy đàn Quỷ Diện Ngư nào cả" Đường Tứ lấy làm khó hiểu. Hắn ban nãy do dùng Phật Nộ Đường Liên nên số lượng ma hạch thu được chẳng có bao nhiêu. Vì thế hắn định đi tìm thêm, nhằm muốn kiếm thêm điểm số. Nhưng kì lạ là, hắn đã đi rất lâu rồi mà vẫn không thấy được đàn Quỷ Diện Ngư nào khác.
Vô cùng sốt ruột, Đương Tứ lấy Thủy Tinh Kính ra xem, hắn muốn biết Triệu Minh hiện tại số điểm đã là bao nhiêu rồi.
Nhưng khi vừa nhìn vào Thủy Tinh Kính, Đường Tứ vô cùng hoảng sợ, hắn lập tức bật chế độ đề phòng ánh mắt nhìn về tứ phía xung quanh.
“ Các vị nếu đã đến đây rồi? Tại sao còn không hiện thân?”
Cùng lúc đó một âm thanh lạnh lẽo của một nữ tử vang lên:
“Các tỷ tỷ, hắn đã phát hiện rồi, không cần phải phải ẩn núp nữa”.
Ngay lập tức nước biển xung quanh Đường Tứ đột nhiên trở nên vặn vẹo, sau đó là bảy dung nhan tuyệt thế hiện ra. Các nàng hoàn toàn đem Đường Tứ vây kín, không có một kẻ hở để cho hắn trốn thoát.
Chứng kiến cảnh tượng này, Đường Tứ khiếp sợ không thôi. Hắn không ngờ trên đời này ngoài hắn ra lại có có người sở hữu loại ẩn thân chi thuật lợi hại như thế.
Phải biết hắn hiện tại nhưng vẫn luôn vận dụng tử cực ma đồng a. Nhưng những nữ nhân này theo dõi hắn lâu như vậy mà hắn không hề hay biết. Nếu không nhờ vô tình đem Thủy Tinh Kính ra xem, thì hắn có mà bị đám nữ nhân này giết lúc nào cũng không biết.
“Các ngươi muốn làm gì?” Đường Tứ cố gắng giữ lấy bình tĩnh mà hỏi.
Nhìn bảy nữ nhân này vậy mà người nào người nấy đều là Linh Thánh cường giả, hắn nhưng biết mình đã như là cá đã nằm trên thớt, không phải đối thủ của bọn này, nên đành phải kéo dài thời gian hòng nghĩ ra giải pháp.
“ Biết rồi còn hỏi?” Hải Linh Lung giọng điệu chán ghét, tên này khi đó nhưng lại vô sỉ như thế. Thân là nam nhân mà lại đi mặt dầy cầu cạnh nữ nhân, nếu không vì các tỷ tỷ tò mò Khinh Khí Cầu, muốn trải nghiệm nó, thì nàng cũng chẳng đồng ý với hắn.
“Mau giao ra toàn bộ ma hạch, bọn ta sẽ cân nhắc tha cho ngươi một mạng” Đại Công Chúa một bên bỗng nhiên lên tiếng.
Nghe được lời này, Đường Tứ như người sắp chết đuối mà vớ được cọng dây.
“ Được, Ta giao! Mong các cô nương tha cho ta một mạng” Đường Tứ vẻ mặt ti tiện nói
Lời này vừa ra, làm cho bọn người Hải Linh Lung vô cùng bất ngờ. Các nàng không ngờ tên này ngoài vô sỉ ra, lại còn nhát gan như thế.
Các nàng cứ ngỡ hắn sẽ nhất quyết phản đối, quyết chí không đầu hàng chứ.
“Hừ! Đại tỷ không cần như thế! Giết hắn thì số ma hạch kia cũng sẽ vào tay chúng ta thôi” Hải Linh Lung lập tức phản đối.
Đại công chúa không cho là đúng, nhìn về Hải Linh Lung trách cứ:
“Thất muội, mục đích chúng ta là giết truyền nhân, vì thế tha được người nào thì cứ tha”.
Nghe vậy, Hải Linh Lung chỉ biết thở dài, các tỷ tỷ của nàng trước giờ cứ mãi tu luyện bên trong Hải Tộc nên chẳng biết thế giới bên ngoài nguy hiểm như thế nào.
Nhưng nàng thì khác, trải qua bao nhiêu năm lịch luyện, loại người nào mà nàng chưa từng thấy. Tên này vừa nhìn phát là nàng biết ngay hắn sẽ sắp sửa giở thủ đoạn rồi. Tuy hắn làm ra bộ dáng sợ sệt nhưng đã cặp mắt thì không như thế, nó ánh lên một sự giảo hoạt tinh ranh.
Đại tỷ trước giờ tâm tính thiện lương, thôi đành phải mượn cơ hội lần này mà chứng minh cho tỷ ấy biết, lương thiện sẽ nhận lấy hậu quả gì? Đây cũng là mục đích mà mẫu thân nàng giao cho nàng trước khi xuất phát.
Nghĩ đến đây, Hải Linh Lung đành im lặng. Âm thầm phòng bị? Chỉ cần tên này có bất kỳ hành động nào nàng sẽ giết hắn ngay.
Nhưng vì để an toàn, sau lưng Hải Linh Lung lúc này, Hải Hồn Đoạt Mệnh Thần Châm đã nằm sẵn trên tay.
“ Đúng…đúng… vị cô nương đây nói đúng, ta giao cho các người ma hạch là được” Đường Tứ vừa nói vừa lấy ra Thủy Tinh Kính tiến đến đưa cho Đại Công Chúa.
Nhưng trong ống tay áo hắn Phật Nộ Đường Liên đã sẵn sàng chờ phát động.