Trong lòng Đường An Hy len lỗi cảm giác hạnh phúc, cô nhanh chóng đứng vào vị trí đã được xếp sẳn. Bầu không khí trở nên im lặng, Trịnh Thập Liên bắt đầu thắp hương khấn vái. Qua bao nhiêu năm, trải qua những buồn vui những điều tiêu cực hay tích cực bà vẫn luôn cầu nguyện cho Tạ gia được bình an.
Buổi lễ diễn ra vô cùng trang nghiêm, mọi người lần lượt vái lạy rồi đi đến bàn thờ nơi giữa sân để thắp hương. Lúc Lý Quế Vân đi lên thắp hương xong bà xoay người đi xuống thì nhìn thấy Đường An Hy đang đứng cạnh Tạ Chiến Quân ở vị trí cháu nhà họ Tạ. Nét mặt của bà liền thay đổi, ngay sau đó bà liền đi tới chỗ của Đường An Hy kéo cô ra:
- Này ! Cô nghĩ mình là ai mà dám đứng chỗ này vậy hả? Cô có biết phép tắc không?
Đường An Hy bất ngờ bị kéo khiến cô loạng choạng suýt ngã, may mắn Tạ Chiến Quân kịp thời đỡ cô lại. Lý Quế Vân lớn tiếng khiến mọi người xung quanh chú ý, Tạ Chiến Quân vội lên tiếng :
- Mẹ ! Dù sao hôm nay cũng là ngày giỗ lại còn có nhiều người lớn, mẹ đừng làm như thế này được không?
Lý Quế Vân không quan tâm đến lời nói của Tạ Chiến Quân, bà tiếp tục:
- Loại nghèo hèn như cô không xứng đáng đứng ở vị trí này đâu, biết mình xuất thân từ đâu thì nên trở về vị trí đó. Đừng cố gắng tiếp cận với Tạ gia để mồi chài như thế.
Đường An Hy cúi mặt, nước mắt đã rơi xuống trên nền đất lạnh. Cô không lên tiếng được, cổ họng cô nghẹn mất rồi, nhưng mà cô có thể nói gì bây giờ! Nếu cô nói họ sẽ chịu lắng nghe sao ? Những lời xì xào bắt đầu nổi lên, Tạ Đình Sâm thấy vậy liền ra hiệu bảo Lý Quế Vân đừng nói nữa.
Tần Nhược Ly đứng gần đó thấy vậy liền đi đến bên cô kéo cô ra sau lưng mình, Tần Nhược Ly lên tiếng:
- Thưa cô! Thưa ông bà và mọi người ở đây! Cháu biết những gì cháu nói ngay lúc này sẽ không được hay cho lắm nhưng xin mọi người cho cháu nói. An Hy và Chiến Quân yêu nhau bắt nguồn từ chính tình cảm của hai người họ, ai cũng có quyền yêu và được yêu cả. Hạnh phúc không bắt nguồn từ sự giàu sang mà nó bắt nguồn từ trái tim của cả hai người. An Hy và Chiến Quân cũng vậy, cháu và Hiển Thuấn đã chứng kiến điều này. Hai người họ gặp được nhau và nảy sinh tình cảm là điều hiển nhiên vì cả hai vẫn đang độc thân vậy sao cô lại phản đối họ như vậy ạ ?
Lý Quế Vân cười nhẹ:
- Độc thân sao ? Ai bảo Chiến Quân độc thân? Chiến Quân nhà tôi đã có hôn thê, bạn cô chính là loại trơ trẽn xen vào quyến rũ Chiến Quân.
Tần Nhược Ly:
- Hôn thê sao? Sao cháu chưa nghe anh ấy nói bao giờ nhỉ? Cũng chính Chiến Quân nhà cô nhờ cháu giúp để anh ấy quay về kịp lúc để giữ An Hy nhà cháu ở lại. Hơn nữa anh ấy đã đồng ý làm theo lời bố chấp nhận trắng tay để ở bên tình yêu của mình thì đó gọi là sự quyến rũ từ bạn cháu sao ạ?
Đường An Hy nắm tay Tần Nhược Ly:
- Tiểu Ly được rồi, đừng nói nữa!
Lý Quế Vân cứng họng:
- Cô....!
Tần Nhược Ly nói tiếp:
- Hôm nay cháu và An Hy đứng ở đây là vì bọn cháu được Hiển Thuấn và Chiến Quân mời đến chứ không phải bọn cháu tự ý đến. Nếu cô đã nói Chiến Quân đã có hôn thê vậy cho cháu mạn phép hỏi vị hôn thê của anh ấy hôm nay không đến ạ ?
Lý Quế Vân tức muốn nổ đom đóm:
- Chuyện đó dù sau cũng là chuyện nhà chúng tôi, cô không có quyền quan tâm như thế.
Tần Nhược Ly gật đầu:
- Đúng là cháu không có quyền hỏi như thế nhưng bạn cháu bị cô mỉa mai trước bao nhiêu người như thế này thì cháu không thể im lặng. Dù sau ở đây cũng là nhà cô, cô làm như thế không cảm thấy khó coi hay sao ạ? An Hy đến đây được mọi người niềm nở đón tiếp, vị trí An Hy đang đứng là được sắp xếp từ trước, An Hy nhà cháu hiểu chuyện nên chắc chắn cậu ấy sẽ không bất lịch sử đến mức muốn đứng đâu thì đứng, muốn làm gì thì làm đâu ạ.
Lưu Hiển Thuấn đứng gần đó nhìn Tần Nhược Ly đang thao thao bất tuyệt mà cười thầm trong lòng, trước giờ chưa ai đấu khẩu tay đôi với Lý Quế Vân nhưng bây giờ xem ra Tần Nhược Ly chính là khắc tinh của bà ấy.
Lý Quế Vân:
- Cô....!
Tiếng của Trịnh Thập Liên vang lên khiến tất cả mọi người điều im lặng:
- Vị trí con bé đứng là do ta sắp xếp!
Lý Quế Vân bất ngờ, tại sao mẹ chồng bà lại sắp xếp như vậy chứ! Trịnh Thập Liên hỏi Lý Quế Vân:
- Con có gì không hài lòng vì chuyện này sao ?
Lý Quế Vân:
- Con bé là người ngoài tại sao mẹ có thể sắp xếp cho con bé vị trí này chứ ạ ? Nó đâu phải là con cháu Tạ gia!
Trịnh Thập Liên
- Con bé tốt như vậy trước sau gì cũng sẽ trở thành người một nhà với chúng ta, các con cũng nên làm quen với việc này đi.
Lý Quế Vân:
- Mẹ ....nhưng mà!
Trịnh Thập Liên nhìn Lý Quế Vân
- Hôm nay là ngày giỗ, đừng để mấy việc không đáng làm ảnh hưởng đến những người có mặt ở đây. Chuyện gia đình để sau hẳn nói!