Em Phải Trả Giá Vì Dám Lừa Dối Tôi

Chương 3: 4 Năm Trôi Qua




Thường Hi ôm lấy dì mà khóc lớn, Minh Viễn vẫn không buông tha, hắn ta vẫn lên nòng định bắn một phát nữa. Nhưng đột nhiên Thường Hi lao đến, nắm lấy cây súng trong tay hắn.

Hai người giằng co cây súng, nhưng sức của hắn ta lại khoẻ hơn, hắn ta đạp cô một cái vào bụng. Khiến cô ôm bụng mà nằm xuống nền đất lạnh lẽo. Một lần nữa Minh Viễn chĩa súng vào người cô mà bắn.

*Đoàngggg*

Viên đạn trúng vào người cô, máu cứ thế mà chảy ra nền đất một mảng lớn. Cô dần dần mất ý thức rồi bất động. Hắn ta cười đắc chí rồi cầm tờ hồ sơ bước ra ngoài.

--------------

Không lâu sau, vì thông tin mật của công ty bị lộ ra ngoài nên cổ phiếu rớt giá nhanh chóng. Bắc Thần cũng vì thế mà suy sụp tinh thần, anh cho rằng chính là Thường Hi đã lấy đi và làm lộ hồ sơ khiến công ty phá sản.

Bắc Thần cứ thế mà một lần nữa trắng tay, bao công sức anh bỏ ra giờ lại chỉ là con số 0. Minh Viễn hả hê nhìn công ty của người anh trai cùng cha khác mẹ tiêu tùng.

Minh Viễn đi đến trước mặt Bắc Thần mà cười khinh bỉ

" Mày cho rằng bạn gái mày yêu mày thật lòng sao "

" Nó cũng chỉ lợi dụng tiền tài của mày thôi "

Bắc Thần nghe đến đây thì hoàn toàn mất lí trí, anh hận cô. Anh cứ tưởng cô sẽ khác, nhưng cô cũng giống bọn họ như vậy sao.

----------------

4 năm trôi qua, anh một lần nữa mở công ty nhưng với một danh phận khác. Từ đó công ty anh phát triển như diều gặp gió, từng ngày từng ngày trôi qua, anh càng trở nên tàn độc.

Trải qua bao nhiêu là sóng gió, anh cuối cùng cũng đạt được những điều mình mong muốn. Công ty của anh đứng đầu nước, không ai có thể cản trở bước đi của anh.

Trên thương trường ai ai cũng biết đến tên của anh, biết anh tính tình cố chấp, lãnh khốc và bí ẩn. Một khi có ai cố tình cản bước anh thì người đó chính là muốn đối mặt với tử thần.



Anh không chỉ là một nhà kinh doanh tài ba, mà còn là ông trùm xã hội đen khét tiếng. Nên nghe danh thôi cũng khiến người ta rợn gáy óc.

Anh đứng với một vị trí cao ngất ngưởng, không ai có thể với tới khi anh chỉ mới 32 tuổi. Đứng với vị trí này, anh cuối cùng cũng có thể làm những gì mình muốn.

Anh cho người truy lùng tung tích của Thường Hi nhưng mãi không thấy dấu hiệu gì. Bắc Thần đã tìm cô 3 năm rồi nhưng....cô dường như đã biến mất khỏi thế gian này vậy.

* Tại công ty H&T *

" Thưa chủ tịch, hôm nay chúng ta có một buổi gặp mặt với đối tác ạ "

Người đàn ông vừa gõ bàn phím vừa cất giọng

" Tôi biết rồi "

Người thư kí lấy hết can đảm lên tiếng

" Thứ lỗi....thưa chủ tịch, tiểu thư Bạch Mĩ đến tìm ạ "

Nghe đến đây mọi động tác anh dừng lại, ngước đầu lên nhìn thư kí với ánh mắt chết người.

" Cậu mà để cô ta vào đây, thì tiền lương tháng này coi như không có đi "

Thư kí Ngưu liền toát hết mồ hôi, lập tức lên tiếng

" Tôi biết rồi thưa chủ tịch "

Dứt lời anh ta liền chạy một mạch ra khỏi phòng, Bắc Thần mệt mỏi dựa mình vào ghế, tay nới lỏng cà vạt.



Sau khi thư kí Ngưu ra khỏi phòng chủ tịch, thì Bạch Mĩ lập tức chạy lại chỗ thư kí mà trút giận

" Anh Hạo Nhiên đang làm gì mà không cho tôi vào hả ! "

Thư kí Ngưu đổ mồ hôi hột kính cẩn trả lời

" Xin thứ lỗi thưa tiểu thư, Bắc tổng đang bận việc nên không muốn ai làm phiền ạ "

" Mong tiểu thư để hôm sau đến đi ạ "

Mặc dù không chấp nhận nhưng Bạch Mĩ vẫn phải từ bỏ mà ra về, vì nghe nói một khi Bắc Hạo Nhiên đã không muốn gặp thì cho dù có làm gì đi chăng nữa cũng sẽ không thể gặp.

Thấy cô tiểu thư nhà giàu đi ra khỏi, thư kí Ngưu cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, nếu không thì tiền lương bay đi mất rồi.

Từ khi mở công ty đến giờ, người khác chỉ biết tên của anh là Bắc Hạo Nhiên chứ không hề biết tên thật Bắc Tuấn Thần của anh. Đời sống riêng tư của anh cũng không ai có thể tìm ra.

Bắc Thần bên trong mệt mỏi mà chìm vào giấc ngủ, lại một lần nữa anh mơ thấy Thường Hi. Mỗi khi nhắm mắt là mỗi lần mơ đến cô, mặc dù là hận cô nhưng cũng không thể nào quên cô được.

* cốc...cốc...cốc *

Tiếng gõ cửa làm anh tỉnh giấc, thư kí Ngưu một lần nữa bước vào trong. Nhận thấy tâm trạng không vui của chủ tịch anh liền đổ mồ hôi tay, sợ rằng mình sẽ không sống nổi qua hôm nay.

" Thưa...chủ tịch, đến giờ đi gặp đối tác rồi ạ "

Bắc Thần gật đầu rồi đứng dậy, tâm trạng hiện giờ của anh đang cực kì tồi tệ. Vừa nãy mơ thấy cô, lại bị tên thư kí này làm cho tỉnh giấc. Bắc Thần chỉ nhè nhẹ nói thêm

" Tiền lương tháng này của cậu....mất rồi "

Nghe xong thì Ngưu Phong liền hồn bay phách lạc, vậy là tháng này tiền lương đi tong rồi. Biết vậy không vào cho xong, nội tâm thư kí Ngưu gào thét.