Em Phải Trả Giá Vì Dám Lừa Dối Tôi

Chương 4: Cuối Cùng Cũng Gặp Lại




* Tại nhà hàng cao cấp *

Một cô gái ăn mặc tinh tế và gọn gàng, ngồi gần cửa sổ đang nhìn ngắm cảnh vật bên ngoài. Vẻ đẹp của cô khiến người ta phải xao xuyến, hôm nay cô đến đây là để bàn chuyện hợp tác.

Cô đã tỉ mỉ lên kế hoạch cho từng hạng mục, để có thể hợp tác thành công với một công ty lớn như H&T. Từ khi cô vào làm đến nay, chưa có hợp đồng nào là cô chưa dành được.

Một chiếc xe sang trọng dừng trước cửa nhà hàng, Bắc Hạo Nhiên ăn mặc lịch lãm bước ra từ chiếc xế hộp xịn xò. Đi theo sau anh là thư kí Ngưu và một nữ thư kí nữa.

Từng bước đi của anh khiến những người con gái ngồi trong nhà hàng phải đổ gục. Dáng người, khuôn mặt đều là hạng cực phẩm. Trên người anh lại còn toát lên vẻ đẹp của người cực kì có tiền.

Có nữ nhân nào nhìn vào mà không mê cơ chứ.

Bắc Hạo Nhiên bước vào thang máy rồi đi lên tầng dành cho khách VIP, tuy công ty đối tác có quy mô nhỏ hơn công ty anh rất rất nhiều lần, nhưng lại cực kì có tiềm năng. Nên Bắc Hạo Nhiên muốn trực tiếp gặp mặt để bàn bạc. Nữ thư kí lên tiếng

" Thưa chủ tịch, hôm nay phó giám đốc công ty LP sẽ gặp mặt và bàn hợp đồng với chúng ta ạ "

Hạo Nhiên gật đầu, rồi thuận tay nhìn chiếc đồng hồ Rolex Daytona xem giờ. Anh là một người cực kì nghiêm khắc với thời gian, anh không thích đi trễ cũng không thích người khác làm mất thời gian quý báu của anh.

* Ting *

Cửa thang máy mở ra, Hạo Nhiên bước ra ngoài. Tiến về phía phòng VIP, đứng trước cửa phòng đột nhiên có giọng nói từ bên trong phát ra.

" Hựu Tổng yên tâm, việc bàn hợp đồng lần này tôi sẽ cố gắng hết sức để giành về cho công ty "

Người trong điện thoại lên tiếng

" Là Chu Thường Hi, cô đi thì tôi đương nhiên yên tâm rồi "



Thường Hi chào tạm biệt rồi ngắt máy, cô tiếp tục ngồi xuống chờ đợi đối tác đến. Bên ngoài Bắc Thần như chết lặng, người con gái anh đang nhìn thấy trước mắt vậy mà lại là Chu Thường Hi.

Anh lùi về sau mấy bước, cố giữ tinh thần để không lao vào bên trong. Nhưng đối diện với cô thì anh sẽ phải làm như thế nào đây, tức giận hay là chạy lại ôm cô vào lòng.

Anh tìm cô 4 năm rồi không chút tung tích, vậy mà bây giờ người trước mặt Bắc Thần lại chính là người anh tìm kiếm bấy lâu.

Bắc Hạo Nhiên giữ bình tĩnh đi ngang qua phòng có cô, rồi bước vào thang máy. Hai thư kí không hiểu chuyện gì nhưng cũng đành phải chạy theo sau. Khuôn mặt anh lúc này không biết là vui hay tức giận, anh gằn giọng lên tiếng.

" Người phụ nữ bên trong phòng VIP là phó giám đốc công ty LP ?"

Nữ thư kí thấy bộ mặt nghiêm túc một cách quá đáng của anh liền lạnh cả sống lưng.

" Dạ, vâng thưa chủ tịch ".

Anh lại một lần nữa lạnh giọng lên tiếng

" Vậy cô ấy tên gì ? "

Nữ thư kí nuốt nước bọt rồi suy nghĩ một hồi, cuối cùng cũng nhớ ra. Hôm trước cô có gặp mặt một lần rồi, Phó giám đốc Chu có đưa cho cô một cái card visit.

" À.....dạ hình như là Chu Tịnh Kỳ ạ "

Rồi cô thư kí nhanh nhảu lấy card visit ra, đưa cho Bắc Hạo Nhiên xem. Khuôn mặt anh sau khi cầm card visit của cô lên thì liền tối sầm lại.

* Vậy mà lại thay tên rồi, thảm nào tìm không ra. Em thông minh quá rồi *

Bắc Hạo Nhiên vừa nghĩ vừa bực cả mình, cửa thang máy một lần nữa mở ra nhưng đây là tầng dành cho bảo vệ. Tầng này có thể xem camera của tất cả mọi ngóc ngách trong nhà hàng.



Hai bảo vệ vừa thấy anh thì chặn lại, nhưng khi anh lấy thẻ ra thì lập tức lạnh người lùi về sau.

Anh bước nhanh về phía màn hình giám sát, bật camera ẩn có trong phòng cô lên. Lúc này anh mới có thể nhìn trực tiếp khuôn mặt của cô.

Vẫn là cô nhưng khí chất lại hoàn toàn khác, Thường Hi dịu dàng lúc trước biến mất rồi, bây giờ cô lại càng xinh đẹp và sắc sảo hơn nhiều.

Bắc Thần ngồi xuống ghế nở một nụ cười khiến người ta phải rợn gáy óc.

Anh nhìn thấy cô đang dần mất kiên nhẫn, vì đối tác không đến. Bắc Thần cố tình để cô đợi tận 2 tiếng đồng hồ,mới nhấc máy lên gọi một cuộc điện thoại.

Một lúc sau, một người phụ nữ ăn mặc sang chảnh bước vào trong phòng VIP có cô bên trong. Thường Hi liền vui mừng đứng dậy chào đón, nhưng trái với vẻ nhiệt tình của cô thì người phụ nữ này lại thờ ơ lướt ngang qua cô.

Thường Hi cố giữ bình tĩnh nở một nụ cười thương nghiệp, ngồi xuống đối diện người phụ nữ toát lên mùi tiền này.

" Thật hân hạnh khi được gặp, tôi tên Tịnh Kỳ là đối tác bàn hợp đồng lần này. Xin hỏi tôi nên xưng danh cô như thế nào ? "

Người phụ nữ lại càng quá đáng, lên mặt như mình chính là lão bà đại nhân.

" Tên của tôi chỉ có những người cùng đẳng cấp mới có thể biết được, cô là cái thá gì mà đòi biết tên tôi chứ ! "

Thường Hi tuy bên ngoài nở nụ cười gượng gạo và đầy tính thương nghiệp, bên trong thâm tâm thật ra là muốn lao đến đánh nhau với bà cô trước mặt rồi. Nhưng một dòng suy nghĩ đang lướt trong đầu cô

* Đối tác lớn không nên đắc tội. Mất tiền, mất tiền, mất tiền....*

Suy nghĩ ấy đã khiến cô giữ bình tĩnh đến bây giờ, tiếp tục thân thiện nói chuyện.

" Đương nhiên quý cô đây là người cao quý và đẳng cấp, tôi đây sao dám biết tên được. Thật là tôi sai quá, mong quý cô có thể tha lỗi "