Chương 9: Sinh nhật
Trọng sinh đến nay đã gần ba năm, hầu như những vấn đề giao tiếp hay xã giao Lance rất ít khi làm, chỉ có những năm gần đây khi lên học trung học nhóc Nick bắt đầu hoạt bát lên cũng như thường xuyên tham gia tụ tập bạn vè. Có thể nói quá trình phát triển của Nick mới là tuổi trẻ trãi qua. Còn Lance chỉ có học hành, rèn luyện và luyện tập mặc dù không biết mình có hay không xuyên không vào tiểu thuyết của một tác gia nào đó, hoặc vị diện này có cái gì mà khí vận chi tử, hệ thống rồi trùng sinh trở về ... vâng vâng và mây mây.
Nên đôi khi Lance rất là hoang mang. Sợ rằng mình sẽ là một nhân vật gì đó bị khí vận chi tử đè đầu cưỡi cổ. Nên hắn sống rất khép nép và luôn tìm cách bồi dưỡng mình. Hắn chỉ muốn làm một người qua đường a, đứng trên cao mà ngắm nhìn thiên hạ rộn ràng.
Nhưng muốn làm người qua đường, ngươi cũng phải có thực lực mạnh đã. Không có thực lực mạnh thì khi bị cuốn vào những chuyện hãm lông của khí vận chi tử lúc đó ngay cả tư cách làm người qua đường cũng không có.
“Thật là một thế đạo gian nan, ngay cả làm người qua đường cũng phải cần tư cách, thật là…!” Lance thở dài mệt mỏi.
“Hy vọng chỉ là mình bị ngáo truyện quá đi.” Lance than thở.
“Đang suy tư gì đó Lance!” Lúc này Veronica từ đằng xa đi lại thấy Lance đang ngồi suy tư liền hỏi. Đứa cháu này từ khi lên trung học hầu như thay đổi 180 độ, trở nên đầm tính hơn, hay hoặc là nói già dặn hơn, mọi thứ đều không hợp với cái tuổi này. Lại còn háo sắc, ngay cả mình cũng thường xuyên bị ghẹo.
“À, không có gì đâu người đẹp, tự hỏi khi nào lòng nàng mới có tên mình, khi nào tình nàng trao đến cho mình…” Lance vừa nói vừa hát, cười nhìn Veronica.
“Dẻo miệng quá đó, sao không dùng với mấy em nữ sinh trong lớp học đi, dùng với bà cô già này làm gì chứ.”
Lance tiến lên đặt ngón tay chặn miệng Veronica lại như là tình nhân nhìn thẳng vào nàng.
“Không được nói mình già, gương mặt xinh đẹp này vẫn làm cho anh si mê mỗi khi nhìn ngắm nó.”
“ọe” một nhân viên phục vụ gần đó làm động tác nôn. Là nhân viên ở quán bọn hắn rất rõ tình hình, biết rằng Lance mặc dù ít nói, nhưng không có nghĩa là Lance ít nói, ngược lại hắn nói rất nhiều và hay chọc ghẹo Veronica cũng như nhân viên. Thấy hắn trầm trầm tưởng hắn lạnh lùng khó gần nhưng thật ra hắn rất hòa đồng. Chỉ là hắn không thích giao du quá nhiều mà thôi.
“Này thì anh, này thì anh.” Đáp lời là một cú đánh yêu của Veronica.
“Chọc một chút, làm gì căng? Còn nữa hai đứa kia, mắc gì nôn, đi làm đê bạn êiiii” Lance bật lại, từ mấy tháng gần đây hắn bắt đầu chọc ghẹo Veronica nhiều hơn, cũng như thoải mái với nhân viên trong quán. Làm cho nhân viên thì càng ngày càng lớn mật. “Chả bù lúc đầu vào xin làm còn khép nép. Giờ thì đứa nào đó đứa thành cáo già hết rồi.”
“Quá dữ, ông chủ nhỏ uy nghiêm quá há!” Veronica chọc lại. Chỉ khi những lúc như vậy nàng mới thấy Lance thật bình thường. Nếu không nàng còn tưởng là lão quái vật nào đội lốt Lance.
“Tối nay đi với Nick và mọi người đi sinh nhật của bạn Nick, chủ nhân là con gái không biết chuẩn bị quà gì. Nàng có thể giúp ta một chút chủ ý không người đẹp.” Lance lại giở trò chọc ghẹo.
“À, Hôm trước đi dạo phố có thấy mẫu túi xách rất đẹp, nhưng hơi đắt, không biết ông chủ quán café có thể mua nổi không?” Veronica vừa nói vừa ghẹo.
“Ah, vậy phải xem như thế nào đã, nếu cần thì b·án t·hân cho phú bà đây chắc cũng ổn, Phú bà cầu bao nuôi.” Lance làm động tác ôm đùi veronica gương mặt hèn mọn mười phần làm Veronica cười ngất.
“Thôi dẹp đi, có ai ôm đùi mà còn muốn ăn luôn cái đùi không?”
Đang đùa với Veronica một lúc. Nick, Lâm An và Richard cũng đến. Cả ba ăn mặc chỉn chu, vóc dáng cao ráo, gương mặt trẻ thanh tú, mỗi người một vẽ, đặc biệt khí chất được nuôi ra từ gia đình quyền quý toát lên làm tôn lên sự quý phái của cả ba.
Đặc biệt khi cả ba bước đến bên Lance cùng Veronica khí chất của mọi người tập trung một chỗ làm cả quán café nhỏ của Lance ai cũng nhìn hâm mộ. Một đám nam thanh nữ tú tập trung cùng nhau nhìn đúng là cảnh đẹp ý vui.
“Tới đủ rồi, đi thôi tranh thủ tới kịp giờ, nếu không đi trễ lại không hay.” Lance lên tiếng.
“Nick đã chuẩn bị quà cho người đẹp chưa em?” Lance quay sang Nick liền hỏi.
“Em không biết nữa. Chút đi qua trung tâm thương mại thì tìm một món đồ nào đó rồi mua.” Nick gãi đầu lên tiếng. “Biết ngay là vậy mà, thôi ghé trung tâm thương mại có dì Ver giúp chọn lựa.”
“Là bạn gái hả Nick?”
“Dạ đúng rồi dì.”
“Vậy chút dì đưa mấy đứa đi, rồi chọn quà dùm luôn cho.”
…
Sinh nhật người bạn này của Nick tổ chức tại một KTV nổi tiếng ở trong thành, là nơi tập trung vui chơi giải trí của lớp trẻ, là nơi nhộn nhịp cũng tràn đầy phức tạp. Nhưng phức tạp thì phức tạp, chỗ nào vui thì đi, tuổi trẻ là vậy! Đâu cần phải suy nghĩ sâu xa. Chỉ cần vui vẽ tất cả mọi chuyện có thể bỏ qua.
Khi đến nơi đã hơn bảy giờ tối, lúc này tại nơi này đã bắt đầu nhộn nhịp. Người đến người đi tấp nập. Những bóng hồng xinh đẹp tới lui tìm bạn, nhân viên chạy tới lui phục vụ. Tiếng nhạc xập xình rộn ràng, làm Lance nhớ tới kiếp tước những lúc đi KTV chơi với đám bạn.
“Thật là hoài niệm!” Lance hít hơi thật sâu nhìn một lượt chung quanh.
“Tuần trước mới đi mà hoài niệm cái gì!” Richard phía sau đi lên nói đùa.
Biết mình biểu lộ hơi quá Lance nói tiếp “Hoài niệm mấy em gái phục vụ!”…
Đúng là Lance, rất ngôn tình… cả đám còn lại đều có một kết luận. Lúc này một bóng hình xinh đẹp bước đến bắt chuyện với Nick.
“Nick hoàng tử, chào anh, lâu quá mới thấy đến thăm em!” cô gái chào Nick, dĩ nhiên là nhận biết Nick. Nhưng cả bọn không hiểu sao cô ấy lại biết Nickname của Nick đồng thời quay ra nhìn Nick “Nick hoàng tử đồ há!” Dĩ nhiên rõ ràng, Nick đang đánh lẽ.
“Đây là nhóm F4 trong truyền thuyết sao? Em là Thanh Phi là tiếp tân ở đây, mọi người cứ gọi em là Phi Phi là được. Nghe danh F4 đã lâu hôm nay mới gặp, đúng là mấy anh đẹp trai quá ah” Phi phi cứ thế mà luyên thuyên. Nick cũng nói phụ họa theo hỏi thăm các kiểu, hai người cứ như là lâu ngày không gặp.
Thấy hơi tốn thời gian Lance bước lên chào hỏi “Chào người đẹp anh là Lance, rất vui được biết em, hôm nay bọn anh có hẹn nơi này, phòng của Hinh Vũ bạn của Nick ở đâu em, dẫn anh đi với!”
“Ah, em xin lỗi, bên này, mấy anh theo em.” Dứt lời Thanh Phi nhanh chóng dẫn mọi người đi đến phòng của Hinh Vũ đặt trước làm sinh nhật.
Cả bọn đi theo sau tiếp tân xinh đẹp nhanh chóng đi vào. Đi theo sau cùng Lance cặp cổ Nick nói “Có cua gái thì từ từ về nhà mà cua, cứ đứng ở trước đại sảnh mà nói chuyện không thấy bất tiện sao nhóc.”
“Dạ, em quên..hì!” Nick cười trừ, thật tình mà nói hắn thật không tinh tế trong cách cư xử. Ở điểm này Nick rất khâm phục Lance, Lance rất tinh tế, mặc dù lớn hơn mình chỉ một tuổi, nhưng đôi khi Nick cứ nghĩ đó là một người trưởng thành đội lốt anh mình. Nên dù cho đang ở độ tuổi mới lớn nổi loạn Nick cũng không dám cãi lời hay lý sự với Lance.
Biết sao được. Nói thì nói không thông, cãi thì cãi không xong. Đánh nhau thì… một mình Lance chấp ba người.
Nói theo kiểu của Lance “Anh của ngươi mãi là anh của ngươi, lật trời không được.”