Giáo Hoàng Phản Nghịch

Giáo Hoàng Phản Nghịch - Chương 3




Y, Trác Cẩn Khác, là con riêng xấu mệnh, bị người thân coi thường, bị người khác coi khinh, nỗ lực không chiếm được hồi báo, nhưng là trên đời này, vẫn có người hoàn toàn tương phản với vận mệnh của y, sinh ra trong phú quý, được người sủng ái, không cần làm cái gì, cũng có thể được người hâm mộ hết thảy. Người có được vận mệnh khiến người đố kỵ như vậy, chính là chủ nhân của chiếc xe thể thao màu đỏ mới vừa chạy như bay kia, người tên là Hiên Viên Kiệt.

Trác gia thực rất cao quý, tại trong mắt thế nhân nó phi thường sáng chói, trong các gia tộc đỉnh cấp nó có một vị trí, nhưng là người trong vòng đều biết, Trác gia chẳng qua cũng chỉ là gần đỉnh cấp mà thôi, cái gia tộc phú quý chưa truyền thừa được bốn năm đời này, không so nổi với gia tộc có lịch sử lâu dài khác. Trác gia là gia tộc đỉnh cấp, như vậy trong các gia tộc hào môn đỉnh cấp, Hiên Viên gia chính là một trong số đó. Trác gia muốn tranh đoạt quyền lợi trên chính trị, Hiên Viên gia chính là kẻ chân chính đứng sau màn chính trị, khác biệt của Trác gia và Hiên Viên gia, có thể nhìn ra rõ ràng.

Lịch sử lâu dài, Hiên Viên gia đã sớm thâm nhập vào đủ loại ngành nghề, luận thực lực chân thật, Hiên Viên gia tuyệt đối sẽ không kém hơn so với bất cứ tập đoàn tài chính ngoại quốc trong truyền thuyết nào, thậm chí còn muốn cao hơn vài phần, dù sao thì lực lượng truyền lại theo dòng lịch sử cũng không nhỏ. (chú thích: Đây là thế giới giả tưởng, không cần nhập vào thế giới của chúng ta, ở thế giới này, bổn quốc không có trải qua những tai nạn đó, vẫn luôn là cường quốc.)

Đại gia tộc mà, luôn có chút quy củ cổ xưa, tỷ như đích thứ, tỷ như tông gia cùng dòng bên, cái gia tộc Hiên Viên gia cổ xưa, truyền thừa đã lâu này, trên phương diện giáo dục hậu đại cũng phi thường có kinh nghiệm cùng hiệu quả, nếu không phải nhờ làm tốt điểm này, gia tộc cổ xưa này cũng đã sớm bị đám con cháu bất hiếu làm cho bị đào thải giữa dòng lịch sử rồi. Mà trong đại gia tộc này, mạnh nhất vĩnh viễn là một mạch dòng chính tông gia.

Hiên Viên Kiệt, sinh ra tại Hiên Viên gia phú quý siêu nhiên, còn là dòng chính tông gia, hơn nữa là cháu ngoan của lão gia chủ đương nhiệm, càng được sủng ái phi thường. Hiên Viên Kiệt cùng Trác Cẩn Khác sinh cùng năm, chính là cố tình bối phận ở trong vòng, hắn đã cao hơn đồng lứa, là bối phận thúc thúc. Còn may, xã hội hiện đại không có chú ý như vậy, trong vòng cũng sẽ không cố ý gọi Hiên Viên Kiệt là thúc thúc, Hiên Viên Kiệt càng không chú ý, chỉ là xưng hô mà thôi.

Sinh ra cùng được sủng ái, tính cách của Hiên Viên Kiệt được nuôi dưỡng cũng không quá tốt, kiệt ngạo khó thuần, chính là cho dù như vậy, cha mẹ cùng người nhà Hiên Viên Kiệt vẫn như cũ sủng ái đến mức bất công với hắn, bởi vì Hiên Viên Kiệt quá được trời ưu ái. Diện mạo không thể bắt bẻ, những minh tinh thần tượng, nam thần mỹ thiếu niên cái gì, đặt bên cạnh Hiên Viên Kiệt, liền sẽ ảm đạm thất sắc. Đầu óc cũng dị thường thông minh, không cần cố gắng, thành tích ở trong trường học vẫn là đệ nhất, nếu không phải là lười đi làm, nhảy mấy cấp, lấy giấy chứng nhận học vị, cũng là dễ dàng như uống nước ăn cơm.

Hiên Viên Kiệt tồn tại, chính là thuyết minh như thế nào là thiên chi kiêu tử, chính là muốn cho thế nhân hâm mộ ghen tị hận. Trác Cẩn Khác thừa nhận, đối với hết thảy của Hiên Viên Kiệt, y đã từng ở trong hàng ngũ hâm mộ ghen tị hận.

Tuy rằng y là con riêng Trác gia, nhưng dù sao cũng coi như là đã bước vào cái vòng luẩn quẩn kia, hơn nữa có một đoạn thời gian cố tình xu nịnh, đối với vị công tử Hiên Viên Kiệt này cũng có tâm tiếp xúc, nhưng những kẻ mà y muốn kết giao, sao có thể để một thằng con riêng không lên được mặt bàn có quá nhiều tiếp xúc với Hiên Viên Kiệt được, vậy không phải là đang đánh mặt Hiên Viên Kiệt sao. Cho nên y không có cơ hội tiếp cận Hiên Viên Kiệt, càng thêm chưa từng nói được một câu nào, chỉ có thể từ xa xa mà liếc mắt một cái, đã là cực hạn rồi. Hiên Viên Kiệt tuyệt đối sẽ không nhớ kỹ y, y lại nhớ kỹ Hiên Viên Kiệt, bởi vì thân phận của Hiên Viên Kiệt, cũng bởi vì Hiên Viên Kiệt xuất sắc đến làm người khó có thể quên.

Bởi vì có hồi ức ở dị thế giới gia tăng, y mới không có quên mất hết thảy hiện tại, thân ảnh Hiên Viên Kiệt làm người khắc sâu kia, cũng không có mơ hồ sau hơn ba trăm năm. Cho nên, mới có thể chỉ trong một lát, liếc mắt một cái liền nhận ra đó là Hiên Viên Kiệt.

Từng trải qua dị thế, từng là Giáo Hoàng quyền lực nhất thế giới, từng cường đại đnế mức cùng thần đồng quy vu tận, những thứ của Hiên Viên Kiệt đã từng làm cho Trác Cẩn Khác hâm mộ ghen tị hận, nay đã không còn ánh sáng làm Trác Cẩn Khác hâm mộ ghen tị hận nữa. Hiên Viên Kiệt quang huy lóng lánh, đối với Trác Cẩn Khác hiện tại mà nói, một chút ý nghĩa cũng không có. Y rời khỏi Trác gia, cái vòng luẩn quẩn kia cũng cách y xa xa rồi, y đối với những cái đó cũng không để bụng nữa, từ đây trở đi, hẳn là sẽ không còn giao điểm với vòng luẩn quẩn kia nữa. Nếu như không có gì ngoài ý muốn, sẽ là như vậy.

Chính là, ngoài ý muốn tới, mới vừa rồi sẽ nhìn về hướng chiếc xe thể thao màu đỏ kia, chính là nhìn theo dấu hiệu, cái loại cảm ứng này khi trực tiếp là rõ ràng nhất, ở thế giới này, có người có thể trở thành kẻ địch của y sao? Khi tầm mắt nhìn chăm chú vào nơi đó, liền phát hiện Hiên Viên Kiệt, sau đó phát hiện chút quỷ dị.

Trác Cẩn Khác thực xác định, thế giới này không có thần, không có ma pháp, những thứ trong truyền thuyết kia, tại thế giới này là hoàn toàn không tồn tại, Hiên Viên Kiệt cũng chỉ là một người thường sinh ra bất phàm mà thôi. Chỉ là, trên người Hiên Viên Kiệt kia, xác thật có chút đặc thù.

“Có ý tứ.” Chưa qua đường cái Trác Cẩn Khác nhìn theo phương hướng xe thể thao đi xa, mỉm cười, thấu kính pha lê trong suốt che đậy ánh mắt quỷ quyệt của y. Đang cảm thấy thế giới nhàm chán, không có đối thủ, thế nhưng lại có kinh hỉ ngoài ý muốn tìm tới. Trác Cẩn Khác thừa nhận, y tò mò.

Trác Cẩn Khác không có chờ đèn xanh sáng đã qua đường cái, trên thấu kính hiện lên ảnh ngược của đường cái, đồng tử màu đen giấu sau thấu kính, chiếu rọi đích xác từng sợi quang học màu lam bạc. Đó là thông lộ tin tức mỗi một góc của nhân loại tại thế giới, hiện tại chúng nó đã trở thành công cụ thu hoạch tin tức của Trác Cẩn Khác.

Ánh sáng, điện cần chờ nhân loại vận dụng đạo cụ, cách dùng của nhân loại cùng thần minh ở dị thế giới lại hoàn toàn khác, đó là thế giới quan khác nhau tạo thành, nhưng khi một người mang theo hai luồng tri thức, thời điểm đem hai thứ khác nhau này ứng dụng liên hệ với nhau, liền sẽ hiện ra một loại uy lực thật lớn. Hiện tại Trác Cẩn Khác sử dụng, chính là lợi dụng đặc tính của thông lộ tin tức này, sử dụng thủ đoạn năng lượng của dị thế giới, kết hợp thành một loại năng lực mới. Trước năng lực của Trác Cẩn Khác, tầng phòng ngự tin tức của nhân loại không chịu nổi một kích, y có thể tùy ý xâm nhập, sưu tầm cùng sử dụng.

Luận vũ lực, y chỉ có thể đối kháng với mấy trăm người đội ngũ võ trang, nhưng đó là nếu chỉ lấy vũ lực đơn thuần mà nói, nếu tính theo kỹ xảo dị năng lực, Trác Cẩn Khác muốn phá hủy một quốc gia vẫn là dư sức. Tỷ như nói hiện tại, xâm lấn một chút thiết bị nguy hiểm quan trọng của đơn vị nào đó, làm cho món đồ chơi nguy hiểm kia nở rộ pháo hoa trong bổn quốc cùng ngoại quốc, hoặc làm tan vỡ một chút trình tự cơ quan tài chính, làm cho thế giới lâm vào khủng hoảng kinh tế. Này đó, Trác Cẩn Khác đều có thể làm được. Hiện tại, dùng năng lực như vậy, đi tìm tòi vị trí của Hiên Viên Kiệt, thật có một loại cảm giác chuyện bé xé ra to.

“Tìm được rồi.” Có một loại ngữ khí chơi trốn tìm, Trác Cẩn Khác một mình tự quyết định, không có dồn dập, bước đi không nhanh không chậm đi theo phương hướng của Hiên Viên Kiệt.

Hừ một làn điệu không biết tên, Trác Cẩn Khác như vậy một chút cũng không giống như là đang theo đuôi, mà giống như tản bộ hơn, đi a đi a, đi hơn nửa giờ, vẫn chưa có đuổi tới. Vô nghĩa, cứ dựa vào hai cái đùi như vậy, sao có thể đuổi theo một chiếc xe thể thao được? Huống chi chiếc xe thể thao kia, tốc độ nhanh như bay, khoảng cách giữa bọn họ chỉ có càng lúc càng lớn.

Trác Cẩn Khác ở ven đường thấy được một tiệm cà phê không tồi, vừa vặn, đi nghỉ ngơi một chút. Gọi một ly cà phê, một cái bánh kem nhỏ tinh mỹ, nghe âm nhạc mềm nhẹ trong tiệm cà phê, hưởng thụ. Uống xong một ly cà phê, đem bánh kem tiêu diệt hết, đã qua nửa giờ, mà chiếc xe thể thao màu đỏ Trác Cẩn Khác vẫn luôn theo dõi, rốt cuộc cũng tới mục đích. Trác Cẩn Khác gọi phục vụ tới, thanh toán tiền. Lúc này mới trực tiếp đi đến trạm.

Tìm được một địa phương yên lặng, xã hội hiện đại có đủ loại thiết bị theo dõi thật khiến người khó lòng không phòng bị, Trác Cẩn Khác còn không muốn rêu rao khắp nơi, tại đoạn thời kỳ này, vẫn cần phải điệu thấp thu thập một ít vật tư, chờ mạt thế đến rồi sẽ trở nên mạnh mẽ.

Vung tay lên, trong phạm vi mắt thường có thể thấy được Trác Cẩn Khác đột nhiên biến mất, kỳ thật y vẫn còn đứng tại chỗ, loại năng lực lợi dụng ánh sáng ẩn đi tồn tại của mình này, đã từng làm thích khách cùng mật thám Trác Cẩn Khác sử dụng thuận buồm xuôi gió. Mặc kệ là mắt thường, hay thiết bị theo dõi cùng vệ tinh bầu trời có đảo qua Trác Cẩn Khác thì cũng chỉ sẽ nhìn thấy cảnh tượng không một bóng người mà thôi.

Chuẩn bị xong công tác, Trác Cẩn Khác nhẹ nhàng nhảy, chính là nhảy đến hơn mười mét, mượn vách tường một chút, nhẹ nhàng hai cái liền nhảy đến nóc nhà, sau đó nhảy lên giữa rừng rậm sắt thép. Cách Hiên Viên Kiệt càng ngày càng gần, cũng càng ngày càng xa rời thành thị, mấy tòa nhà cao tầng được Trác Cẩn Khác mượn chân cũng dần dần ít đi, không sao cả, cây cối cũng vậy thôi.

Hiên Viên Kiệt tốn hơn một giờ, chạy siêu tốc mới đến nơi, Trác Cẩn Khác chỉ dùng mười phút liền đến điểm mục đích. Trước mắt rơi xuống đất tường ngoài, xem xét điểm đến.

Đây là một hội sở vùng ngoại ô, bên trong có trại nuôi ngựa cùng trường bắn, muốn đi vào trực tiếp chỉ có khách nhân huyết thống cao quý, bên trong bố trí trang hoàng không cần nhiều lời, có thể có bao nhiêu xa hoa liền xa hoa bấy nhiêu, ngựa dùng để huấn luyện đều là loại nguồn gốc quý hiếm. Nơi này, là địa phương Trác Cẩn Khác chưa bao giờ đi qua, bởi vì y là con riêng Trác gia, chỉ tính huyết thống thôi cũng đã không đủ rồi, càng đừng nói đến sẽ không có ai giới thiệu y trở thành hội viên nơi này, ngay cả tới xem một chút cũng chưa từng có.

Lấy thân phận bối cảnh của Hiên Viên Kiệt, trở thành hội viên nơi này cũng không khó hiểu, người cùng người thật là không giống nhau, có người muốn trở thành hội viên nơi này, khổ cầu cũng không có cửa, Hiên Viên Kiệt người này, lại là hội sở người ta chủ động tới cửa, cầu hắn trở thành hội viên.

Nhún nhún vai, đã từng thân là Giáo Hoàng, trường hợp như vậy đã thấy nhiều rồi, nơi này không tính là gì hết, văn minh của dị thế giới tuy rằng ít tiện lợi mau chóng hơn xã hội hiện đại, nhưng luận độ xa xỉ cùng hưởng thụ, so với thế giới này chỉ có hơn chứ không kém.

Chung quanh có camera giám thị, quay không đến Trác Cẩn Khác, bên trong cây cối dày đặc đều có thể trở thành điểm ẩn thân của Trác Cẩn Khác, ở vùng ngoại ô này cũng trải đầy đường tin tức, càng để Trác Cẩn Khác dễ dàng tìm được mục tiêu.

Hiên Viên Kiệt đã thay xong quần áo, đang cùng các bạn nhỏ của hắn đi chọn ngựa đua ở trại nuôi ngựa đâu. Trác Cẩn Khác tìm một cây đại thụ, tìm vị trí trên thân cây thô tráng, vây xem màn thi đấu đua ngựa xuất sắc kịch liệt.

*Editor: Ô ô, đột nhiên thấy bất công quá!