Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hắc Ám Chủ Tể

Chương 102: Sát lục chân ý, Viên bản chất




Chương 102: Sát lục chân ý, Viên bản chất

Nhìn nữ nhân đằng đằng sát khí trước mặt, Nguyễn Quy nhíu mày. Ở nàng ta, Nguyễn Quy có thể cảm nhận được có cái gì đó sắp tỏa ra vô cùng đáng sợ.

Gã mắt híp Steve khẽ nhếch miệng, sau đó làm động tác cúi chào kiểu tây phương nói:

“Nguyễn Quy thân hữu, hẹn gặp lại.”

Lại quay sang nhìn nữ pháp sư cười nói:

“Nathaly, lần này ngươi muốn thắng không thể đâu, nghe lời ta tốt nhất là từ bỏ đi.”

Nữ ma pháp sư ánh mắt hiện vẻ cay độc nói:

“Biến đi Steve.”

Steve nhếch miệng, sau đó liền biến mất tại chỗ.

Nguyễn Quy giật mình, tên này nói đi là đi. Âm dương nhãn quét nhìn xung quanh. Tìm kiếm xem thử đối phương có giở trò hay không?.

Nhưng khí tức của đối phương đã hoàn toàn biến mất. Nguyễn Quy ngẫn ra.

Nữ ma pháp sư đang muốn cùng nữ thích khách vây công Nguyễn Quy liền thấy nữ thích khách dùng ánh mắt sắc lạnh quét nhìn nàng nói:

“Ngươi đứng qua 1 bên, hắn là của ta.” Rất rõ ràng, nàng ta vẫn nhớ rõ vừa rồi b·ị đ·ánh 1 phần chính là do bị nữ pháp sư Nathaly này làm ảnh hưởng. Nữ ma pháp sư liền nhíu mày.

Nữ thích khách nhìn chằm chằm Nguyễn Quy giọng rét lạnh:

“Ngươi tên là Nguyễn Quy đúng không? Hôm nay Nguyễn Gia cao tầng có đến cũng không cứu được mạng của ngươi.”



Tức thì trên người nàng ta một luồng khí lạnh đến thấu xương liền tỏa ra. Nguyễn Quy bỗng cảm thấy không gian xung quanh bỗng trở nên lạnh lẽo vô cùng.

Đồng thời 1 luồng hàn ý liền xâm nhập vào tâm trí hắn, vô tận tâm lý tiêu cực kéo tới, nó làm hắn run rẩy, muốn bắt hắn quỳ xuống cúi đầu, chấp nhận c·ái c·hết. Tâm hắn liền cả kinh. Đây là cái gì?

Lê Ái Vân đang đánh nhau với Draco liền cảm nhận được 1 luồng hàn ý, khẽ quay sang liền giật mình:

“Cái này, Ngô gia Sát lục chân ý.”

Nàng sợ hãi, cái nữ nhân Ngô gia này vậy mà có thể ngộ ra được Sát lục chân ý. Tương truyền ngô gia, chỉ có 1 cái cơ số rất nhỏ có thể ngộ ra được Sát lục chân ý, sát lục chân ý có thể g·iết người mà người bị g·iết không hề có khả năng phản kháng. Chỉ có thể run rẩy cúi đầu chịu c·hết.

Nữ thích khách lạnh lùng mở miệng:

“Có thể buộc ta phải dùng đến Sát lục chân ý, ngươi có c·hết cũng là vinh hạnh.”

Dứt lời 1 đường kiếm liền trảm đến Nguyễn Quy. Ngay tưởng lúc kiếm quang sẽ cắt qua cổ Nguyễn Quy. Nguyễn Quy ngay lúc khẩn yếu quan đầu liền xoay người, kiếm quang chỉ kịp sượt qua vai hắn để lại 1 v·ết t·hương nhỏ.

Nữ thích khách giật mình. Đối phương là làm cách nào thoát khỏi Sát lục ý chí của nàng.

Khẽ nhìn qua liền nhìn thấy khóe miệng Nguyễn Quy chảy ra 1 vệt máu. Nàng ta nhíu mày:

“Ngươi tự cắn vào đầu lưỡi.”

Không sai, ngay lúc cận kề c·ái c·hết, hắn liền cắn đầu lưỡi, trong phút chốc lấy lại thanh tỉnh liền thoát khỏi sát lục chân ý ảnh hưởng. Trong lòng thoáng nghĩ mà sợ.

Nàng ta thật sự bất ngờ, trừ Tản Minh ra, tên này là kẻ đầu tiên ở Thoát Phàm cảnh lại có thể thoát khỏi sát lục chân ý của nàng.



Nguyễn Quy nhìn nàng ta. Ánh mắt bất thiện:

“Ngươi thật sự muốn g·iết ta?”

Hắn vừa mới xuất đạo không bao lâu. Liền gặp liên tiếp mấy kẻ muốn g·iết hắn. Trong lòng dấy lên 1 ngọn lửa tức giận. Hắn cũng không phải thiện nam tín nữ, muốn bóp là bóp. Ánh mắt rét căm nhìn nàng ta. Sát khí ngưng thành thực chất.

Nữ thích khách nhìn hắn 1 cái trong lòng liền hiện 1 nỗi sợ khó tả. Sau đó liền bình tĩnh. Trước giờ chỉ có ngưòi ta sợ hãi nàng. Làm sao có việc nàng sợ hãi người khác.

Sát lục chân ý lần nữa tỏa ra. Muốn 1 lần nữa trấn áp đối phương. Nàng không tin đối phương có thể tránh được nhiều lần.

Nhưng lần này nàng liền cảm thấy không đúng. Đối phương đối diện sát lục chân ý của nàng, giống như không có 1 chút ảnh hưởng vẫn bình chân như vại.

Nàng chưa kịp hiểu nguyên nhân liền nhìn thấy Nguyễn Quy di chuyển, thoắt 1 cái liền xuất hiện trước mặt nàng.

Nữ thích khách giật mình đang muốn lùi lại. Liền cảm thấy cơ thể như sa vào 1 vũng bùn, cử động vô cùng chậm chạp. Nàng kinh hãi, chưa kịp nhận ra chuyện gì, 1 cái hoàng kim quyền phong liền đánh vào bụng của nàng. Không 1 chút thương hoa tiếc ngọc. Miệng nàng phun ra huyết tiễn, nhưng cơ thể vẫn chôn chân tại chỗ.

Sau đó lại 1 quyền giáng vào gương mặt tuyệt mỹ của nàng. Xương gò má như muốn gãy nát, mắt hiện gân máu, xương mũi bể nát.

Nàng ta mặc dù mạnh mẽ nhưng thân thể không thể so với Nguyễn Thạc, ăn 2 quyền của Nguyễn Quy, nàng liền đau đến c·hết đi sống lại, nội tạng đã bị c·hấn t·hương nặng. Sợ hãi dâng lên vô cùng. Nàng biết được lại ăn thêm vài quyền nàng sẽ bị tươi sống đ·ánh c·hết. Tên này sẽ không nương tay. Thứ này là ‘Viên’.

Nàng đã từng nghe ‘Viên’ đáng sợ, không nghĩ đến lại kinh khủng như vậy. Không 1 chút phản kháng. Không được ngay tức khắc liền ra quyết định. Tức thì trên tay nàng 1 lá bùa chợt hiện ra. Nàng không suy nghĩ liền hô:

“Di”

Tức thì lá bùa liền sinh ra gió lốc. Thân thể nàng ngay tức khắc theo gió lốc liền cuốn đi. Biến mất tại chỗ.

Nguyễn Quy bị mất đi mục tiêu liền nhíu mày. Thế gia đệ tử hạch tâm, liền có thủ đoạn bảo mệnh. Lại nhìn thân gia bản thân, liền cảm thấy bản thân nghèo rách. Trừ đan dược mà vị đại sư kia cho. Hắn chả có thứ gì.

Thầm nghĩ phải tìm thêm thủ đoạn bảo mệnh cho bản thân. Nữ tử kia đã kết thành đại thù, lần nữa gặp lại chắc chắn không còn chiến đấu đơn giản như vậy nữa.



Nghĩ lại cái Sát lục khí kia. Nó thật sự rất kinh khủng. Nếu không phải vừa lúc hắn có thể sử dụng lại ‘Viên’. Sợ rằng đ·ã c·hết dưói tay cô ta.

‘Viên’ qua lời truyền dạy của ca ca hắn, còn gọi là tiểu lĩnh vực. Tạo ra 1 khu vực vài mét nhỏ lấy bản thân làm trung tâm. Trong khu vực này, người sử dụng ‘Viên’ chính là chúa tể. Có thể hạn chế tốc độ của đối thủ và tăng cường tốc độ của bản thân. Chính vì vậy người rơi vào viên sẽ có cảm giác bản thân như sa vào vũng lầy, vô cùng chậm chạp.

Trừ khi có cấp bậc sức mạnh hơn hẳn hoặc có thủ pháp đặc biệt mới có thể thoát được sự khống chế của ‘Viên’.

Để sử dụng được ‘Viên’ phải có 1 sự hiểu biết nhất định về không gian cộng với điều khiển khí tràng tới lô hỏa thuần thanh.

Đến bản thân Nguyễn Ngọc Thần không nghĩ đến chỉ hướng dẫn Nguyễn Quy 2 lần. Nguyễn Quy đã có thể sử dụng được ‘Viên’ hình thức ban đầu. Nhớ lại bản thân hắn đến Tố thể đỉnh phong mới có thể lĩnh ngộ được ‘Viên’.

Mặc dù một phần là do hắn truyền dạy hết cảm ngộ của bản thân cho Nguyễn Quy. Nhưng nếu không phải là siêu cấp thiên tài sẽ không tài nào lĩnh ngộ được.

Trận chiến của Lê Ái Vân và gã Draco kia, lúc này cũng đã ngã ngũ. Kèm theo 1 tiếng hét thảm. Trên người Draco ở những nơi khe hở của giáp liền hiện lên chi chít những vết chém.

Hắn lúc này đã trở thành 1 cái nhân huyết, trạng thái vô cùng thê thảm khẽ kêu rên:

“Đây là kiếm pháp gì?”

Lê Ái Vân không che dấu lạnh nhạt nói:

“Thuận thiên kiếm pháp.”

Draco thều thào nói: “Cái này là cảnh giới mà phương Đông các ngươi gọi, kiếm tâm thông minh.” Hắn không nghĩ, chỉ mới không gặp có mấy tiếng đồng hồ. Đối phương lại mạnh hơn nhiều đến vậy.

Hắn cũng không biết được rằng, ‘kiếm tâm thông minh’ Lê Ái Vân cũng chỉ vừa mới ngộ ra được khi phá cảnh Đỉnh Phong.

Lê Ái Vân không đáp, liền muốn 1 kiếm dứt điểm Draco. Chợt lúc này khuôn mặt Draco hiện nét cười lạnh tàn độc.

Kiếm phong sắp trảm qua đầu của Draco, chợt 1 t·iếng n·ổ lớn vang lên. Chấn Lê Ái Vân lùi lại. Khí tức trên người của Draco cũng ngay tức khắc dâng lên 1 đoạn lớn. Hắn lao đến nhanh như chớp tung 1 đấm nhắm ngay đầu Lê Ái Vân.