[Harry Potter Đồng Nhân] Thầy Tốt Bạn Hiền

Quyển 3 - Chương 134




Harry bắt đầu nghiên cứu về Trường Sinh Linh Giá. Nhưng trong nhà có Tom, anh không thể nào nghiên cứu một cách công khai được. Đối với Tom, dù thế nào thì cụm từ này cũng là một khu cấm. Harry thở dài một tiếng. May mà Hermione và Draco đến, họ có thể giúp anh che giấu.

Hermione rất hứng thú với thời gian ở thời không này, chiến tranh giới Muggle vừa mới chấm dứt, mọi chuyện đều đang được khôi phục. So với sách vở thì Hermione thích tự mình trải qua hơn. Vì thế mỗi lúc rảnh thì Harry và Draco liền trở thành cu li.

Hermione yêu cầu họ cùng cô đi dạo giới Muggle – Ron đi cùng, sau ngày bị Moody lôi đi cũng chưa trở về, nhưng anh còn biết viết một phong thư báo bình an mới khiến Harry không đoán rằng đối phương đã bị Moody lỡ tay giết chết.

“Không chỉ London, mình còn muốn đi quanh đây nữa.” Hermione nhìn bản đồ, lúc này rất nhiều thành thị còn chưa mọc lên, rất nhiều thành thị phồn hoa ở thời đại của họ giờ vẫn còn là thôn trang, hay là một thành thị khá phồn vinh mà thôi.

À, mà còn vì thời không khác biệt, mà bản đồ cũng có chênh lệch nhỏ. Hermione cần nghiên cứu thật kỹ. Hiếm khi được một lần, cô chỉ có thời gian nửa tháng.

Có lẽ kỳ nghỉ nửa tháng ở bên Bộ Pháp thuật là rất dài, nhưng với Hermione thì nó lại quá ngắn ngủi. Mà sau khi trải qua hôn lễ Harry thì họ phải trở về. Vì thế khi Hermione vội vàng giúp Harry chuẩn bị hôn lễ, đồng thời còn đi nghiên cứu. Nửa tháng này, cô không hề thảnh thơi. Dù rời khỏi Hogwarts, niềm khao khát tri thức của Hermione chưa từng giảm đi.

Đã từng có người nói, vào ngày Albus Dumbledore qua đời, Harry là người có thể trở thành phù thủy vĩ đại thế kỷ nhất, mà người có thể kế thừa trí tuệ thậm chí còn hơn cả Dumbledore, nhìn khắp giới phù thủy nước Anh cũng chỉ có Hermione Granger. Người kia có thể nói vậy, không phải là không có lý do.

Trong mắt Tom, cố gắng của mình thậm chí còn không nhiều bằng Granger. Điều này rất dễ hiểu, không phải Voldemort cố gắng làm Trường Sinh Linh Giá thì không thể khiến Harry và Hermione dễ dàng giải quyết như vậy, Voldemort dùng cả cuộc đời để thoát khỏi tử vong, mà lúc nhóm Harry giải quyết Voldemort còn chưa tới 20 tuổi. Sau khi tận mắt chứng kiến nỗi khao khát tri thức của Hermione, Tom đã không còn ngạc nhiên về hành động kéo Draco và Harry nhiều lần của Hermione nữa.

Trên thực tế, hai người bị kéo ra ngoài, đi cùng Hermione luôn chỉ có mình Draco. Harry chỉ cần Hermione lấy cớ, sau khi họ rời khỏi thung lũng Godric, trùm mũ lên sau đó đi vào Knockturn tìm Winter.

Winter cho Harry tất cả những tư liệu ông có thể tìm thấy về Trường Sinh Linh Giá, rất nhiều tư liệu được tìm từ nước ngoài, dù sao hiện tại Winter và Harry đều không xác định Knockturn có bao nhiêu phù thủy hắc ám có liên hệ với Tom, tuy nếu chuyện này bị Tom biết, Harry cũng có lý do, nhưng anh không muốn Tom tham dự vào.

Trường Sinh Linh Giá, luôn là cái chắn giữa hai người họ. Đối với Harry thì chỉ cần có thể tránh cho Tom tiếp xúc với nó, dù việc lớn hay việc nhỏ thì đều nên cấm.

“Winter.” Harry đã có chìa khóa nơi này, Winter có thể giao chìa khóa cho anh cũng chứng minh ông cho Harry có quyền đi lại, lúc vào Harry có thể trực tiếp mở cửa, cũng không phải gõ nữa, “Nơi này của ông có hàng mới?” Anh vừa vào đã thấy đồ quanh hành lang. Harry nhận ra, chắc Winter có giao dịch rồi.

“Ừ.” Winter đáp khẽ, “Không quan trọng lắm.” Nếu không cũng không ném nó ở bên cạnh thế này.

“Lại đây.” Winter cầm tờ danh sách để một bên, “Tôi tìm được tư liệu mới.”

Harry gật đầu, thuận tay khép cửa lại. Nhưng ngay khi anh tới cạnh Winter, anh thấy được danh sách Winter để lại trước đó.

“Đây là…” Harry cầm danh sách, nếu Winter đặt nó ở một bên cũng chứng minh ông không để ý đơn hàng này.

Đơn hàng này cũng không có gì phải che giấu, tuy thứ bên trong đều là đồ dùng pháp thuật hắc ám, nhưng chúng rất bình thường ở Knockturn, nếu không phải vừa lúc trên tay Winter có hàng thì ông cũng không nhận, dù sao gần đây ông giúp Harry nghiên cứu Trường Sinh Linh Giá đã rất ít khi ra khỏi cửa.

“Sao vậy?” Winter thấy sắc mặt Harry không đúng, đi tới cạnh anh.

“Cảm thấy là lạ ở đâu đó.” Harry cau mày.

Dược liệu thông thường, thậm chí còn có thể mua được ở Hẻm Xéo, nhưng đối phương lại đi vào Knockturn, vậy chỉ có một khả năng, đối phương không phải là phù thủy hắc ám quen hoạt động ở Knockturn thì chính là không thể để lộ thân phận. Ít nhất hắn không nên xuất hiện ở Hẻm Xéo.

“Winter, tôi nhớ rõ quy củ của ông là người cùng giao dịch với ông nhất định phải tự ký mà không thể cho thuộc hạ ký thay.”

“Ký tên cũng chính là mang khế ước pháp thuật, nếu xảy ra chuyện gì tôi cũng cần một người để có thể thảo luận.” Winter nói đơn giản. Nói cách khác, ông chỉ cần nói chuyện được với người giao dịch, dù có vấn đề gì cũng có thể trực tiếp đi tìm, nếu là thuộc hạ ký thay thì nếu có sự cố đối phương đã giết thuộc hạ mình thì thiệt hại của ông sẽ rất lớn. Vì thế với Winter, người giao dịch với ông phải là người nắm quyền.

“Nếu vậy…” Ngón tay Harry chậm rãi lướt xuống đơn hàng, cuối cùng dừng lại ở chữ cái “V”.

Là anh đa nghi rồi sao? Không lâu họ vừa mới thảo luận với Hermione về Trường Sinh Linh Giá, thậm chí Hermione còn cảnh cáo anh phải cảnh giác Trường Sinh Linh Giá đã chạy khỏi quyển nhật ký, không mấy ngày đã xuất hiện đơn hàng này. Nếu thật sự Trường Sinh Linh Giá đã trở lại, vậy thân phận của hắn cũng không nên bị lộ ở Hẻm Xéo, hơn nữa theo tính cách của Tom, 16 tuổi cực kỳ thích pháp thuật hắc ám.

Chỉ mong là anh suy nghĩ nhiều.

“Có lẽ là tôi đa tâm.” Harry bỏ tờ danh sách xuống, “Chúng ta nói chuyện của mình là được.”

Winter gật đầu, ông thấy Harry nghi hoặc. Nhưng nếu Harry để ý về giao dịch này, đến lúc đó chú ý hơn chút cũng được. Dù nói thế nào, phòng ngừa vẫn tốt hơn.

“Tôi đã tìm ở nước Đức.” Sách trong tay Winter rất mỏng, Harry cảm thấy quyển vở mình ghi Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám năm đó có thể cũng không mỏng bằng nó, “Bên nước Đức tập trung rất nhiều phù thủy hắc ám, nhưng rất ít người đi nghiên cứu Trường Sinh Linh Giá, nó là quyển có ích nhất tôi tìm được.”

Trên đó miêu tả nhiều cách chế tác Trường Sinh Linh Giá, giết người, lấy linh hồn, cắn nuốt linh hồn, vân vân, đơn giản là tìm linh hồn của mình một thể xác mới, rồi để linh hồn ngủ say, nếu chủ hồn bị thương thì hồi phục lại.

Thật ra Harry cảm thấy, có giống như ý tưởng nhân bản con người ở đời sau hơn. Chẳng qua đề nghị kia khiến người ta ghê tởm hơn thôi. Linh hồn, đầy đủ thì vẫn hơn.

Quyển sách này miêu tả rất tỉ mỉ về phương pháp chế tác Trường Sinh Linh Giá, tranh minh họa rất thật, cho tới khi Harry mở trang tiếp theo, còn như tận mắt nhìn thấy một người đang bị cắn nuốt ngay trước mặt mình. Anh hoảng sợ.

“Không sao chứ?” Dù là phù thủy hắc ám Winter nhìn thấy cũng không thoải mái, càng đừng nói tới Harry.

“Không sao.” Harry cau mày, đè nén cảm giác buồn nôn dâng lên. Đối với anh thì điều này quá khó để chấp nhận.

“Nếu khó chịu thì nên nghỉ ngơi một lát.” Winter rót cho anh một chén nước ấm.

“Cũng được.” Harry nghỉ ngơi một lúc.

Chỉ một quyển sách mỏng tang, Harry lại mất cả ngày mới xem được đại khái. Nội dung của nó thật sự làm người ta không thoải mái. Anh thật sự rất muốn biết rốt cuộc Tom Riddle đã kiên nhẫn thế nào khi đọc xong đám tư liệu tìm được rồi còn bắt tay chế tác Trường Sinh Linh Giá. Quả nhiên, về thế giới phù thủy hắc ám, anh thật sự khó hiểu nổi. Nhưng nhìn vào nó, khiến anh kiên định không thể để Tom có tâm tư tiếp xúc với Trường Sinh Linh Giá nữa.

Mà giờ phút này, Tom đang được Harry nghĩ tới thì ngồi trên ghế, phía dưới là nhóm Tử thần Thực tử tầng cao. Tử thần Thực tử không được Tom khen ngợi không có tư cách xuất hiện ở đây.

Abraxas ngồi ở bên tay phải, Mulciber ở tay trái, nhưng rõ ràng vị trí của Abraxas gần Tom hơn Mulciber. Mà Abraxas là người duy nhất mặc thường phục, mà không phải áo choàng màu đen của Tử thần Thực tử. Điều đó cũng được Tom cho phép.

“Có người mượn sức phù thủy hắc ám bên nước Pháp?” Tom nhìn báo cáo trước mặt, ngón trỏ gõ bàn theo thói quen, “Điều tra ra ai chưa?”

“Hình như họ bắt đầm thẩm thấu phù thủy hắc ám tầng dưới cùng, khi phát hiện tình huống không ổn thì đã không tra được, chắc có người bảo vệ họ.” Mulciber nói.

“Thật sao?” Tom cười cười, “Karkaroff, bên nước Đức có tin tức gì không?”

“Bên nước Đức hình như có người muốn làm vậy, nhưng Thánh Đồ rất nhanh nhẹn.” Nói cách khác, Grindelwald luôn chú ý tới chuyện này, mà Thánh Đồ đang cảnh giác.

“Nước Anh thì sao?”

“Không.” Abraxas nhướng mày, “Nhưng không có vấn đề tôi mới cảm thấy là vấn đề lớn nhất.”

“Vấn đề lớn nhất…” Tom cười khẽ, “Đúng là vấn đề lớn nhất, có người đã hành động ngay trước mắt chúng ta, mới có thể duỗi tay sang nước ngoài, các ngươi không thấy sao?”

“Lord!” Mulciber khiếp sợ nhìn Tom.

“Đi thăm dò.” Mắt Tom nheo lại, “Tra ở Knockturn!”

“Vâng!”

“Hình như cậu đã đoán ra gì đó.” Chờ mọi người đi rồi, Abraxas ngồi ở đó nhìn Tom, cậu chưa từng thấy Tom tức giận thế này.

“Abra, có lẽ gần đây sẽ không ổn định lắm.” Tom nói nhẹ, “Tốt nhất cậu hãy bảo vệ biệt thự Malfoy.”

“Không ai có thể ra tay với biệt thự Malfoy, bạn thân của mình.” Abraxas cười lạnh, “Nhưng vẫn cám ơn sự quan tâm của cậu…”