Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 3187: Năm cao thủ bảy phần thần tính!




Thần Võ nói: “Phải, nếu đổi lại là nhà họ Thần chúng ta thì chúng ta cũng sẽ làm như thế”.



Nguyên Thị nhìn Thần Võ: “Vậy nhà họ Thần các ông còn muốn đối đầu với Trấn tộc, phải biết rằng dù có thắng, cuối cùng các ông vẫn sẽ bị khu vực Cổ Hoang chèn ép”.



Thần Võ im lặng.



Nguyên Thị cười nói: “Quyển sổ”.



Thần Võ gật đầu.





Nhà họ Thần nhất định muốn có được quyển sổ của Thần Nhất, vì thế dù có bẫy bọn họ cũng phải nhảy vào.



Nguyên Thị đột nhiên nói: “Nhưng có lẽ nhà họ Thần vẫn còn giấu chiêu”.



Lão ta hiểu thế lực lớn như nhà họ Thần không thể nào làm ra chuyện ngu xuẩn như thế được, vì như thế chẳng khác nào lót đường cho người khác.







Thần Võ nghiêm túc nói: “Thị Thần, ý đồ của nhà họ Thần chúng ta rất rõ ràng, giết chết Diệp Quân, hai bên cùng chia sẻ quyển sổ”.



Nguyên Thị im lặng.



Thần Võ nói tiếp: “Thù oán giữa Chúng Thần Điện với Diệp Quân còn sâu sắc hơn cả chúng ta, ta xin nói thẳng nếu tiếp tục để Diệp Quân phát triển, một khi hắn đến cảnh giới Thần Đạo thì muốn giết hắn, e rằng sẽ phải trả giá thê thảm”.



Nguyên Thị im lặng một lúc lâu rồi nói: “Các ông có kế hoạch gì?”



Thần Võ đáp: “Chúng Thần Điện có thể phái ra mấy cao thủ?”



Nguyên Thị nói: “Cộng cả ta thì có năm cao thủ cảnh giới bảy phần thần tính”.



Năm cao thủ bảy phần thần tính!



Đội hình này đương nhiên là rất mạnh.



Thần Võ im lặng nói: “Còn có thể phái thêm mấy người nữa không?”



Nguyên Thị lắc đầu: “Năm người chúng ta vốn phát triển ở Tuế Nguyệt trường hà, còn Diệp Quân kia và thế lực gia tộc của hắn đã tiêu diệt Thần Điện của chúng ta, còn chiếm đoạt địa bàn của chúng ta, vì thế chúng ta có mâu thuẫn không thể hoá giải với hắn. Nhưng những Thần khác trong Chúng Thần Điện không có mâu thuẫn gì với hắn cả, cho nên bọn họ đều không muốn đặt chân vào vũng nước đục này”.



chapter content







Nguyên Thị cười khẽ rồi nói: “Đương nhiên chúng ta vẫn có một vài thuộc hạ, nhưng ta cảm thấy ngoài cao thủ cảnh giới thần đạo năm phần thần tính trở nên thì những người khác đến tham gia trận chiến này cũng không hề có chút ý nghĩa nào, không phải sao?”



Thần Võ gật đầu: “Năm người thì năm, cộng với nhà họ Thần chúng ta là đủ rồi”.



Lúc này Thần Tuyết ở bên cạnh chợt cất lời: “Người bảo vệ Diệp Quân kia là một người như thế nào?”



Nguyên Thị nhìn về phía Thần Tuyết, nói: “Tò mò”.





Nguyên Thị im lặng một lúc lâu mới nói: “Chúng ta từng phải người đi điều ta, nghe nói trước giờ người phụ nữ kia chưa từng dùng đến chiêu kiếm thứ hai…”







Thần Tuyết sửng sốt.







Nguyên Thị lại cười nói: “Đương nhiên là cũng hơi nói quá, hơn nữa nền văn minh võ đạo của vũ trụ Quan Huyên và Chân vũ trụ khá thấp, nếu là ta đến đó thì cũng không cần dùng tới chiêu kiếm thứ hai”.



Chưa từng xuất nhát kiếm thứ hai.







Thần Tuyết lại nhíu mày, vì nếu người phụ nữ váy trắng đến từ nền văn minh võ đạo cấp thấp thì sao đối phương có thể đạt đến cảnh giới Thần Đạo?







Trực giác cho cô ta biết người hộ đạo của Diệp Quân chắc chắn không hề đơn giản.







Nhưng lúc này cô ta chỉ suy đoán, dĩ nhiên không thể nói ra.







Nguyên Thị nói: “Ta sẽ tiếp tục tìm những vị thần khác, xem thử họ có sẵn lòng tham gia hay không, dù sao đó cũng là ghi chép mà thầy để lại, ta nghĩ rất nhiều vị thần sẽ không từ chối”.