Nhưng lúc này, Diệp Quân bỗng cầm kiếm đánh đến trước mặt ông ta, khi nhát kiếm này xuất hiện ở trước mặt, Thiên Kình lập tức nhíu mày, vì trên người Diệp Quân còn có sát khí và tà khí cực kỳ đáng sợ, sát khí và tà khí này quả thật quá mạnh, ngay cả tâm thần của ông ta cũng bị nó ảnh hưởng.
Thiên Kình cảm thấy kinh ngạc, vội ổn định lại tâm trạng, sau đó đánh một quyền.
Ầm!
Đòn tấn công lại khiến Diệp Quân lùi về sau.
Nhưng Thiên Kình lại nhíu chặt mày, vì ông ta thấy sát khí và tà khí toát ra từ trên người Diệp Quân có ảnh hưởng cực lớn với ông ta.
Phải nói là ông ta rất quan ngại.
Ông ta vốn dĩ là cường giả cảnh giới Diệt Đạo, cả đời đánh vô số trận chiến, tâm trí kiên định như đá, mà lúc này ông ta lại bị huyết mạch quái dị này ảnh hưởng đến tâm trí.
Thiên Kình ngẩng đầu lên nhìn Diệp Quân, lúc này khí tức và kiếm ý của Diệp Quân vẫn đang tăng lên.
Ngay lúc này Diệp Quân bỗng hét lên một tiếng, sau đó lao về phía Thiên Kình.
Xung quanh vài trăm vạn dặm biến thành biển máu.
Trong mắt Thiên Kình hiện lên vẻ nghiêm trọng, không dám khinh thường thêm nữa.
Trận đại chiến nổ ra.
Chẳng mấy chốc từng tiếng xé toạc đáng sợ của kiếm khí vang lên trong biển máu đó.
Lúc đầu Thiên Kình còn có thể áp chế Diệp Quân, nhưng dần dà Diệp Quân lại bắt đầu áp chế ngược lại.
Thấy thế sắc mặt Địa Ngục Chủ ở bên ngoài lại trở nên nghiêm trọng, dĩ nhiên nhiều hơn vẫn là sự kinh ngạc.
Ông ta không ngờ Diệp Quân lại có thể trấn áp Thiên Kình này, phải biết lai lịch của người này cũng không nhỏ, năm đó ông ta là một trong những bộ tướng đắc lực của Cựu Đạo, mặc dù vì bị trấn áp, thực lực không mạnh bằng thời kỳ đỉnh cao, nhưng cũng không phải là người mà các cường giả cảnh giới Diệt Đạo bình thường có thể so sánh.
Hơn nữa Diệp Quân mới chỉ là cường giả cảnh giới Bình Đạo, cảnh giới giữa hai người cách nhau đến mấy bậc.
Soạt!
Ngay lúc này một tiếng nổ bỗng vang lên ở phía xa, sau đó Thiên Khải bị văng ra xa cả ngàn trượng.
Ngay khi Thiên Kình dừng lại, vô số kiếm ý bỗng xuất hiện xung quanh ông ta, đồng tử Thiên Kình co rụt, tay phải siết chặt lại, sau đó khẽ đè xuống, tất cả ý kiếm bỗng bị cố định một chỗ, nhưng ngay sau đó tất cả ý kiếm rung lên dữ dội, phá vỡ sức mạnh bí ẩn đó, sau đó Thiên Kình bị tất cả ý kiếm nhấn chìm.
Ầm!
Đúng lúc này, một nguồn sức mạnh đáng sợ bỗng bộc phát ra từ trong biển máu, sau đó Thiên Kình lui ra ngoài mấy vạn trượng, trên người còn có mấy trăm vết kiếm…
Lúc này Diệp Quân lại giờ một thanh kiếm lao đến.
Đồng tử Thiên Kình bỗng co rút lại, lúc này một luồng sáng vàng bỗng phóng lên trời từ trong người Diệp Quân, Diệp Quân dừng lại tại chỗ.
Sau đó Diệp Quân nhíu chặt mày, khí tức huyết mạch phong ma trên người hắn quay ngược lại vào trong người hắn như thủy triều.
Trấn áp huyết mạch phong ma!
Không lâu sau, được Tiểu Tháp trấn áp, thần trí Diệp Quân dần bình thường lại.