Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 4421: Thời không hồi phục lại như ban đầu!




Bà ta bị thương!



Đây là lần đầu tiên bà ta bị thương.



Nhìn thấy cảnh tượng này, những cường giả còn sống của nền văn minh Thiên Hành lập tức trở nên sôi nổi.



Lần đầu tiên có người có thể làm bị thương quan chấp hành đứng đầu Phục Võ thế này!



Phục Võ ngẩng đầu nhìn Nhất Niệm đằng xa, vẻ mặt bà ta bình tĩnh: “Thời không, thú vị lắm”.





Nhất Niệm lau máu tươi trên miệng, cô ta đang muốn nói chuyện, đúng lúc đó, Phục Võ đột nhiên bước về phía cô ta, từng bước từng bước, thời không xung quanh Nhất Niệm bắt đầu từng chút từng chút vỡ nát.



Nhất Niệm sợ hãi, cô ta muốn lùi lại nhưng lúc đó bỗng có một sức mạnh đáng sợ mạnh mẽ trấn áp cô ta tại chỗ.



Khí tức chết chóc!







Nhất Niệm chậm rãi nhắm mắt lại, chỉ trong chớp mắt, thời không xung quanh cô ta vốn dĩ đã sắp vỡ nát lại bắt đầu nhanh chóng hồi phục. Tiếp đó, thời không lại biến thành những ô vuông thời không.



Gấp lại lần nữa!



Ép lại lần nữa!



Rầm!



Một sức mạnh thời không đáng sợ thế như nước lũ cuốn lấy đất trời, đám cường giả của nền văn minh Thiên Hành rất hoảng hốt, bọn họ gấp gáp lui về phía sau, rời khỏi khu vực chiến trường này.



Sức mạnh của Phục Võ hoàn toàn bị sức mạnh thời không mạnh mẽ của Nhất Niệm trấn áp, nhưng chỉ trong nháy mắt, sức mạnh thời không này lại lần nữa vỡ tan, cùng lúc đó có một nắm đấm đánh tới trước mặt cô ta.



Bùm!



Nhất Niệm liên tục lùi lại mấy nghìn trượng, cô ta vừa dừng lại, lấy cô ta làm trung tâm, thời không trong vòng phạm vi mười nghìn trượng vỡ tan nát.



Nhất Niệm ẩn mình trong một khoảng thời không tối đen.



Nhất Niệm nhìn Phục Võ, khóe miệng chậm rãi trào máu tươi, vẻ mặt của cô ta rất nghiêm trọng, thực lực của người từng là quan chấp hành đứng đầu đang đứng trước mặt cô ta rất đáng sợ. Hơn nữa, cô ta có thể cảm nhận được, đối phương đã đánh đến lúc này rồi, nhưng bà ta vẫn chưa thật sự nghiêm túc đánh.



Phục Võ đứng cách đó không xa, bà ta nhìn chằm chằm Nhất Niệm: “Thời không rất thú vị, nhưng ngươi còn chưa nắm giữ nó đủ đâu”.



Nói xong, bà ta vung tay áo lên.



Khoảng thời không vốn đã vỡ nát của Nhất Niệm bỗng chốc bốc cháy hừng hực, Nhất Niệm bỗng nhiên đứng trong biển lửa, vô số sức mạnh đáng sợ kia không ngừng hủy diệt thời không xung quanh…



Nhất Niệm sợ hãi trong lòng, đương nhiên cô ta sẽ không ngồi chờ chết, cô ta bỗng nâng hai tay lên, thời không đang bốc cháy xung quanh lập tức trở nên mơ hồ, vậy mà chúng nó lại dần dần khôi phục lại.



Thời không hồi phục lại như ban đầu!





Nhìn thấy cảnh tượng này, Phục Võ rất ngạc nhiên, bà ta lần đầu tiên gặp năng lực của loại thời không này, nó rất đặc biệt.







Thời không xung quanh Nhất Niệm nhanh chóng khôi phục lại bình thường, cùng lúc đó, thời không xung quanh cô ta trở nên mờ ảo, sức mạnh thời không thần bí lần nữa xuất hiện giữa trời đất.







Phục Võ nhắm mắt lại, cơ thể chậm rãi trở nên mờ ảo.







Phía xa, đôi mắt Nhất Niệm co rút lại, vừa mới hội tụ vô số sức mạnh thời không kia, thì một cái bóng đã xông đến trước mặt cô ta.







Bùm!







Chỉ trong chốc lát, vô số sức mạnh thời không đã vỡ tan tành.







Đùng!



chapter content