Chương 20: Thần Tăng Thật Khủng Bố!
"A di đà phật! Khổ hải vô biên, quay đầu là bờ! Thí chủ có thể buông xuống chấp niệm, xem như là đã tích được vô lượng công đức. Bần tăng chỉ đơn giản vẽ ra cho thí chủ một cái minh lộ, còn lại tất cả đều do thí chủ tự mình lĩnh ngộ, cho nên, hai chữ cảm tạ này hoàn toàn không đáng nhắc tới!" Tô Thần mỉm cười, khiêm tốn mở miệng.
"Thần tăng cao thượng!" Khâu Xứ Cơ chấp tay, thành tâm bái tạ. Sau đó, khuôn mặt của hắn lâm vào xoắn xuýt, hai mắt hướng Tô Thần, giọng điệu có chút ngập ngừng: "Chỉ là... Việc đến nước này, để mà cứu giúp tiểu tử Tiêu Nhất e rằng... E rằng... Với thực lực hiện tại của bần đạo, sợ là cũng lực bất tòng tâm!"
"Thí chủ là đang e ngại Phong Ma Giới!?" Tô Thần từ tốn hỏi.
"Thần tăng tuệ nhãn! Quả thực chính là như vậy!" Khâu Xứ Cơ cười khổ đáp.
"Bần tăng có một cách, không biết thí chủ có muốn thử hay không!?" Tô Thần hỏi tiếp.
Khâu Xứ Cơ sáng lên hai mắt, không chút chần chừ gật đầu.
"Nếu thần tăng thực sự có cách, dù cho phải trả cái giá lớn như thế nào, bần đạo cũng sẽ toàn lực phối hợp, không hối không tiếc!"
"Tốt!" Tô Thần mỉm cười, trong lòng lúc này vui đến nở hoa.
"Nếu đã như vậy, bần tăng sẽ không dài dòng làm gì. Nhưng mà, có đôi điều quan trọng nhất định phải để thí chủ chuẩn bị sẵn trước tinh thần."
"Thần tăng cứ việc nói!"
"Phong Ma Giới Chỉ bản chất chính là tà vật. Thí chủ thừa nhận quy tắc của nó, nói cho cùng, hiện tại, Phong Ma Giới chính là thí chủ, thí chủ chính là Phong Ma Giới, cả hai tuy hai mà một! Giới chỉ ẩn chứa năng lượng tà ác, liên tục ăn mòn thần trí người sở hữu, khiến hắn sa đọa, sau cùng vĩnh viễn lún sâu vào trong hắc ám vô tận! Thí chủ chắc hẳn có thể cảm nhận được vấn đề này một cách rõ ràng! Không tới một ngàn năm nữa, cái tên Khâu Xứ Cơ có lẽ sẽ hoàn toàn biến mất khỏi thế gian, tân Ma Thần theo đó đản sinh, lần nữa thực hiện sứ mệnh của nó!"
"Thần tăng ngài... Ngài chẳng lẽ nhận biết lai lịch của chiếc nhẫn này!?" Khâu Xứ Cơ kh·iếp sợ nhìn vị cao tăng thần bí trước mắt, trong lòng dồn dập nổi lên kinh đào hãi lãng.
Phải biết, đồ vật này tồn tại xa xưa, có lẽ trước cả thời kỳ thượng cổ. Thời điểm đó, loạn thế tranh hùng, tiên môn san sát, đại năng tiên cảnh nhiều đến tựa như cá diếc sang sông!
Mỗi một loại đồ vật từ thời đại kia, nếu như đặt đặt ở thời điểm hiện tại, tuyệt đối có thể khiến cả đại lục trở nên dậy sóng, máu chảy thành sông!
Lúc đầu, Khâu Xứ Cơ hắn chỉ biết, Toàn Chân Giáo sở hữu một loại cấm khí thần bí, uy năng khó lường. Vốn dĩ đồ vật kia chỉ có thể do mỗi đời giáo chủ tự mình chấp chưởng, tông môn không đến thời khắc sống còn, tuyệt đối không được vận dụng!
Một ngàn năm trước, tại thời khắc sinh tử, bản thân hắn đã tự mình quyết định khởi động cấm khí, cuối cùng bị nó thôn phệ, vĩnh viễn giam cầm, không thể thoát thân!
Trong không gian Phong Ma Giới, trải qua không biết bao nhiêu tuế nguyệt, hắn dần dần nhận thức rõ ràng lai lịch của thứ đồ vật này, sau khi biết rõ, nội tâm bên trong cuối cùng cũng không cách nào kiềm nén nổi kh·iếp sợ.
Phong Ma Giới Chỉ, xuất hiện từ thời viễn cổ! Bản thân của nó thực chất là loại tạp cụ, chủ yếu dùng để làm nơi bồi dưỡng, đạo tạo Ma Thần!
Không ai biết rõ kẻ tạo ra nó là ai, toàn bộ nhận thức về Phong Ma Giới Chỉ, đến cùng còn lại chỉ là truyền thuyết, vĩnh cửu c·hôn v·ùi, biến mất hoàn toàn dưới dòng sông thời gian bất tận!
Lúc này, sau khi nghe thấy Tô Thần lần nữa nhắc đến bản chất của giới chỉ, Khâu Xứ Cơ mới ý thức được một chuyện quan trọng!
Thần tăng vậy mà biết được lai lịch của Phong Ma Giới Chỉ, thứ mà chỉ tồn tại từ thời viễn cổ! Việc này nói lên điều gì? Thần tăng xuất thân so với tưởng tượng của hắn có lẽ càng thêm khủng bố!
Dựa theo suy đoán của Khâu Xứ Cơ. Tô Thần một là đại năng thời kỳ viễn cổ, mạnh đến không có biên giới, bởi vì đã vô địch tại đương thời, cho nên ra ngoài chu du đại lục, trải nghiệm đại đạo nhân sinh!
Hai là sau lưng Tô Thần tồn tại một cỗ thế lực cổ lão, thế lực này ít nhất cũng phải truyền thừa từ thời thượng cổ.
Càng nghĩ, Khâu Xứ Cơ càng không nhịn được kh·iếp đảm. Hai loại suy đoán, dù là tùy tiện một loại, cũng đủ để khiến toàn bộ Toàn Chân Giáo phái thời điểm toàn thịnh nhất phải ngoan ngoãn cúi đầu, thành thành thật thật kêu tiếng baba!
Lúc nãy thần tăng có nhắc tới việc bản thân xuất xứ từ một tông phái tên là Tổ Chức Khủng Bố!
Chẳng lẽ...
Không được, không nên suy nghĩ nữa, quá khủng kh·iếp!
Khâu Xứ Cơ đè nén hiếu kỳ trong lòng. Đối với những vị đại năng khủng bố như thế, bọn họ có thể dễ dàng phát giác được người khác rình mò, dù là suy nghĩ bên trong. Bọn họ, mỗi người đều có tính cách quái dị, đừng nhìn người ta mặt mũi hiền hòa, nói không chừng một khắc sau đó, ngươi sẽ không hiểu được vì lý do gì mà bản thân thần hình câu diệt!
"Ha hả... Nhận biết chút ít mà thôi, không đáng nhắc tới!" Tô Thần cười cười, tùy tiện đáp lại.
"Thần tăng khiêm tốn, tiểu bối bội phục!" Khâu Xứ Cơ khom người cúng bái, âm thanh phát ra càng thêm cung kính.
"Hửm!" Tô Thần nhướng mày, một mặt ngây ngốc không hiểu chuyện gì đang diễn ra.
Kẻ này đầu bị chập mạch? Đột nhiên cung kính như thế là có ý gì? Chẳng lẽ hào quang nhân vật chính của bản đại gia đã mạnh mẽ đến mức độ này rồi sao? Ài... Quả nhiên quá ưu tú cũng khiến lòng người sợ hãi!
"Tiểu... Khụ khụ khụ... Thí chủ nói quá lời, hữu lễ hữu lễ!" Tô Thần ho khan đáp.
Ài... Thần tăng làm người quả thật hòa ái, tu vi cao thâm thế kia, đối đãi kẻ yếu lại còn tràn đầy rộng lượng như thế, quà thực chính là tấm gương của tu luyện giới!
Khâu Xứ Cơ thổn thức không thôi thầm nghĩ.
Lão già ta gặp được thần tăng một mặt, có lẽ chính là kết quả hành thiện tích đức chín đời mới có được!
"Thần tăng quá khiêm tốn, thực sự là tiểu bối nên hữu lễ mới đúng!" Khâu Xứ Cơ lắc đầu, vô cùng thành khẩn nói.
"Không không, là bần tăng nên hữu lễ!" Tô Thần chấp tay đáp trả.
"Là tiểu bối phải hữu lễ... "
"Là bần tăng mà... "
"Không, là tiểu bối... "
"Là bần tăng... "
"Tiểu bối... "
"Bần tăng... "
"Tiểu... "
"Bần... "
"Tiểu... "
"Bần... "
"..."
Thời gian nửa chén trà trôi qua, sắc mặt Tô Thần lúc này đen như đáy nồi!
"Là bần tăng hữu lễ!" Hắn cắn răng nói.
"Không, là... "
"Đủ!" Tô Thần hết nhịn nổi gầm lên.
Mẹ nó! Khách sáo một hai câu được rồi! Ngươi là trẻ con sao? Lòng háo thắng mạnh đến như vậy!? Tổ tiên sư, không hiểu tại sao mình lại rãnh rỗi khách sáo với tên thiểu năng này làm gì!
Khâu Xứ Cơ lúc này cũng bị tiếng quát của Tô Thật làm cho cứng họng, hai tay run lên bần bật.
Nguy rồi, chẳng lẽ thần tăng bất mãn công phu vuốt mông ngựa của ta quá nhạt nhẽo? Không ổn...
"Thần... Thần tăng bớt giận. Tiểu nhân lần sau nhất định sẽ chú ý, tuyệt sẽ không để thần tăng thất vọng!" Khâu Xứ Cơ vội vàng lên tiếng, trong lòng hồi hộp bất an.
"???" Tô Thần đầu đầy dấu chấm hỏi.
Ngươi chú ý cái gì? Không để bản đại gia thất vọng cái gì?
A... Chẳng lẽ hắn biết mình không thích việc khách sao quá nhiều!? Đúng rồi, chắc chắn là vậy! Người thông minh cùng người thông minh nói chuyện quả nhiên sung sướng. Không cần nói ra đều có thể nhìn mặt đoán chữ!
Đúng là trẻ nhỏ dễ dạy!
"Haha... Tốt, thí chủ lần sau chú ý là được!" Tô Thần thay đổi sắc mặt, cười hiền hòa nói.
"Nhất định, nhất định!" Khâu Xứ Cơ cười ngượng ngùng khẳng định.
"Ừm! Nãy giờ tốn quá nhiều thời gian. Quay lại vấn đề chính sự!" Tô Thần đổi giọng lên tiếng.
"Tiêu Nhất tiểu tử kia mặc dù chỉ mới sơ nhập tu luyện, nhưng trọn vẹn ba năm tùy thân mang theo Phong Ma Giới Chỉ, bị thí chủ hấp thu không ít linh khí, khiến linh hồn của hắn cùng giới chỉ đã sơ bộ trói chặt lại với nhau. Muốn tháo gỡ ra, chỉ có một cách! Đó là tịnh hóa!"
"Tịnh hóa!?" Khâu Xứ Cơ nghi hoặc nhìn Tô Thần.
"Đúng thế! Chính là tịnh hóa! Bần tăng có một môn phật quyết thượng thừa, dùng để làm loại việc này chính là tuyệt phối. Chỉ là... " Tô Thần ngập ngừng, ánh mắt chần chừ nhìn Khâu Xứ Cơ.
"Chỉ là thế nào thần tăng cứ việc nói thẳng!" Khâu Xứ Cơ nghiêm trang mở miệng.
Tô Thần trầm ngâm, khóe miệng nhàn nhạt cong lên.
"Hừm... Như lúc nãy bần tăng đã nói. Thí chủ cùng Phong Ma Giới tuy hai mà một. Nếu bần tăng dùng vô thượng phật pháp tiến hành tịnh hóa, quá trình này, không tránh khỏi cảm giác vạn tiễn xuyên tâm, tựa như hỏa diễm luyện ngục, sống không bằng c·hết!"
"Vậy sao? Ngay cả sinh tử tiểu bối đều đối mặt qua không biết mấy vạn lần, nhiêu đây đã có là gì!?" Khâu Xứ Cơ không chút run sợ, mở miệng bật cười.
"Có khả năng sẽ hồn phi phách tán!" Tô Thần lần nữa mở miệng.
"Xin thần tăng cứ thẳng tay mà làm! Tiểu bối sống từng này năm xem như cũng đã đầy đủ! Một ngàn năm bị cầm tù, nhân sinh nếu còn tiếp tục như thế thì sống còn ý nghĩa gì sao!?" Khâu Xứ Cơ khẳng khái đáp lời.
"Tốt! Nếu thí chủ thành công vượt qua được kiếp nạn này, nhất định có thể nhân họa đắc phúc, cá chép hóa rồng!"