Chương 19: Bần Tăng, Anaconda Phật! Pháp Danh - Thích Thì Chiều!
"Tùy thân lão gia gia? Bàn tay vàng? Họ Tiêu? Nhân vật chính? Motip hình như có chút quen thuộc thì phải!?"
"Khoan đã! Thiên Nhân cảnh! Đây là cảnh giới gì?" Tô Thần lúc này mới đột nhiên ý thức tới điểm bất thường.
Dựa theo những gì hắn biết, toàn bộ Thiên Mạc Vương Triều, cao nhất thì cũng chỉ là Thiên Đan cảnh mà thôi. Thiên Đan cường giải số lượng đếm được trên đầu ngón tay, bọn họ kẻ nào cũng là bá chủ một phương, dẫm chân một cái đủ để khiến một tôn thế lực đỉnh tiêm kịch liệt chấn động!
Vậy... Thiên Nhân cảnh rốt cục cao hơn Thiên Đan bao nhiêu!? Cường giả đạt đến trình độ đó sẽ khủng kh·iếp đến mức độ nào!? Tô Thần hắn... Hoàn toàn không biết!
"Ực!" Âm thầm nuốt xuống một ngụm nước bọt, hắn nhanh chống che giấu nội tâm kh·iếp sợ, gương mặt thoáng chốc trở nên bình lặng như nước. "Cũng còn may mắn, tu vi kẻ này đã bị phong ấn, mười không còn một, trước mắt không đáng lo lắng!"
"Đạo hữu... Ngươi cảm thấy đề nghị của bần đạo thế nào?" Thật lâu chưa thấy Tô Thần đáp lời, Khâu Xứ Cơ không nhanh không chậm, lần nữa mở miệng hỏi.
"Khụ khụ... " Tô Thần hắng giọng, làm bộ cao nhân đắc đạo mở miệng: "Khâu đạo hữu nói cũng không sai, tiểu tử này suy cho cùng cũng là người bị hại. Nhưng mà... Số linh thạch bần tăng dùng làm thù lao cho vị thiếu hiệp đây thì đạo hữu tính giải quyết thế nào!?"
Khâu Xứ Cơ nghe Tô Thần nhắc tới hai chữ linh thạch, trong lòng lập tức nhảy lên.
"Cái gì? Linh thạch gì? Đạo hữu nói gì bần đạo nghe không hiểu!"
"Ha hả... Khâu đạo hữu nghĩ rằng bần tăng ngu dốt, chuyện gì cũng không hề biết hay sao?" Tô Thần cười như không cười hỏi.
Khâu Xứ Cơ trầm mặc không trả lời.
Tô Thần thấy thế, khóe miệng lạnh nhạt cong lên, tiếp tục chất vấn: "Khâu đạo hữu đường đường là cường giả Thiên Nhân cảnh, chẳng lẽ thèm thuồng số linh thạch ít ỏi kia? Để người khác nghe được, thật sự rất là trò cười có phải hay không?"
"Đạo hữu đang đe dọa bần đạo?" Khâu Xứ Cơ lạnh lùng cất tiếng.
"Bần tăng xưa nay làm làm việc quang minh lỗi lạc, kỳ thực rất không thích những kẻ có hành vi mờ mờ ám ám, ý đồ bất chính!" Tô Thần lập lờ nước đôi, nhếch miệng cười khẩy.
Hắn vốn dĩ không muốn nhúng tay chuyện này, bản thân hắn ngại nhất chính là phiền phứt. Nhưng mà... Người tính không bằng trời tính, ngay lúc này, hệ thống vậy mà bắt đầu cho hắn tuyên bố nhiệm vụ, việc này khiến Tô Thần vừa mừng vừa bất đắc dĩ.
Ài... Xem ra hệ thống cũng không quen nhìn hành động của lão già ngươi! Có trách thì trách bản thân tự tạo nghiệt, đừng đổ lỗi cho bần tăng! Bần tăng chỉ là nhận mệnh làm việc mà thôi!
...
[TING! KÍCH PHÁT NHIỆM VỤ CHI NHÁNH: GIẢI CỨU TIÊU NHẤT!]
Khâu Xứ Cơ vô tình hấp thu linh lực tu luyện của Tiêu Nhất liên tục trong ba năm, khiến căn cơ thiếu niên xuất hiện rạn nứt, cuối cùng, đã có xu hướng sụp đổ! Nếu như không nhanh chống giải quyết, tối đa bốn tháng, một thân thiên phú toàn bộ sẽ bị hủy hoại! Vĩnh viễn vô pháp bước vào con đường tu luyện, đoạn tuyệt tiên duyên!
Nhiệm vụ tuyên bố: Giúp Tiêu Nhất tịnh hóa Phong Ma Giới Chỉ, ngăn chặn Khâu Xứ Cơ tiếp tục hấp thu linh lực!
Ban thưởng: Pháp bảo Thiên cấp thượng phẩm Anaconda x1
...
"Anaconda?" Hai mắt Tô Thần sáng rực lên quang hoa, tâm lý kích động như muốn nổ tung ra ngoài.
Một súng nơi tay! Thiên hạ ta có! Muahahaha... Nhiệm vụ này, lão tử nhất định phải hoàn thành, không những hoàn thành, mà còn phải hoàn thành một cách đẹp mắt!
"Đạo hữu có ý gì?" Khâu Xứ Cơ lúc này tràn đầy băng hàn.
"Người đang làm, trời đang nhìn! Khâu đạo hữu, làm người nên có điểm dừng. Số linh thạch kia, thiết nghĩ đạo hữu nên trả lại cho Tiêu Nhất, ba năm trôi qua, đạo hữu nói thế nào cũng đã đạt được mục đích của mình rồi chứ!?" Tô Thần nhàn nhạt mở miệng.
Oanh!
Lời nói vừa dứt lời, trước mặt hắn, một vị lão giả râu tóc bạc trắng, người mặc đạo bào xám tro, khí chất tựa như trích tiên thình lình xuất hiện.
"Ngươi rốt cục là ai!?" Khâu Xứ Cơ chăm chú nhìn Tô Thần, ngữ khí trầm trọng như núi.
"Rốt cục cũng chịu chui ra khỏi chiếc mai rùa kia rồi sao?" Tô Thần cười nói.
"Trả lời vấn đề của ta, ngươi là ai!?" Khâu Xứ Cơ lần nữa chất vấn, sắc mặt vô cùng bất hảo.
"Bần tăng sao?" Tô Thần chỉ tay lên mặt, ánh mắt thoáng chốc cong lên thành hình lưỡi liềm. Hắn ngậm cười, thuận miệng đáp: "Đi không đổi danh, ngồi không đổi họ, là một trong những thành viên của Tổ Chức Khủng Bố khét tiếng, Anaconda Phật - Thích Thì Chiều!"
"Tổ Chức Khủng Bố? Anaconda Phật? Thích Thì Chiều???" Khâu Xứ Cơ trên đầu tràn đầy dấu chấm hỏi.
Đây là môn phái nào? Làm sao chưa nghe qua bao giờ? Chẳng lẽ là một loại ẩn thế tông môn? Nhất định là thế! Kẻ này không đơn giản!
"Thích đạo hữu, chuyện này bần đạo tự có suy nghĩ của mình, đạo hữu xem như chưa từng nhìn thấy là được!" Khâu Xứ Cơ hạ xuống một bật thang khuyên nhủ.
Tô Thần mỉm cười, từ tốn lắc đầu.
"Thí chủ có biết hành động của mình đang khiến căn cơ của tiểu tử này bị hủy hoại hay không?"
Khâu Xứ Cơ chau mày, toàn thân lâm vào tĩnh lặng.
"Thí chủ có biết, nếu Phong Ma Giới Chỉ tiếp tục tồn tại bên cạnh tiểu tử này, không tới ba tháng, toàn bộ tiên lộ của hắn sẽ bị chặt đứt vĩnh viễn hay không?
Tô Thần không mặn không nhạt, liên tục chất vấn.
"Thí chủ... Ngươi biết, đúng không!?"
"Phong Ma Giới Chỉ phong ấn Thần Ma, bọn chúng không có nhân loại cảm xúc, nhưng ngươi, Tiên Thiên Nhân Tộc, ngươi có!"
"Bần tăng biết quá khứ của thí chủ, bần tăng biết nguyên do khiến Toàn Chân Giáo diệt môn, bần tăng biết thí chủ, Khâu Xứ Cơ, phải tuyệt vọng đến mức độ nào mới sử dụng tới Cấm Khí - Phong Ma Giới Chỉ!"
"Nhưng toàn bộ những thứ đó không phải lý do để thí chủ trở nên cam chịu, Phong Ma Giới Chỉ suy cho cùng chỉ là tử vật, người là sống! Tiêu Nhất là một thiên tài, hắn có hoài bảo, hắn có dũng khí, con đường tiên lộ nếu thiếu đi hắn thì sẽ tịch mịch biết dường nào?"
"Thí chủ chấp nhận bản thân bị Phong Ma Giới giam cầm vĩnh viễn hay sao? Lương tâm của thí chủ có thể an khi chính tay hủy hoại đi giấc mơ của một kẻ phàm nhân mắt thịt hay sao?"
"Tỉnh ngộ đi! Đừng tự lừa gặt bản thân mình nữa! Phong Ma Giới cuối cùng chỉ là tà vật, thuận theo, sát nghiệp đầy trời, nghịch loạn, vạn cổ vĩnh tồn!"
Tô Thần hiệp chưởng hai tay trước ngực, thần sắc trang nghiêm, từng câu từng chữ tựa như thiên địa lôi âm, cuồn cuộn oanh động.
Khốn kiếp... Đột nhiên phát hiện bản thân mình thật sự quá mẹ nó có năng khiếu diễn xuất! Đỉnh cao! Chín điểm rưỡi!
Khâu Xứ Cơ toàn thân run rẩy, tóc trắng lất phất lay động. Hắn ngửa đầu nhìn trời, khí tức trên người thoáng chốc trở nên hôi bại.
"Đạo hữu nói đúng, tất cả chỉ là huyễn tưởng mà thôi! Phong Ma Giới Chỉ uy năng quả thực quá khủng kh·iếp, kẻ bị nó giam cầm, tựa như con kiến so với đại nhật, vĩnh viễn không thể thoát khỏi lòng bàn tay của nó. Đó... Đã là định số!" Hắn thê lương nói.
"Trên đời, không có hai chữ định số! Định là do nhân, số cũng là do nhân! Vạn vật luân chuyển, không thể tách rời hai chữ Thuận - Nghịch!" Tô Thần lắc đầu, trực tiếp phủ định.
"Thuận - Nghịch?" Khâu Xứ Cơ nhìn Tô Thần bằng ánh mắt ngờ vực.
Tô Thần cũng không thả nước, mở miệng giải đáp: "Thế gian tồn tại không thể thoát khỏi Âm Dương Lưỡng Cực, Thuận là Dương, Nghịch là Âm! Cái gọi là định số, hay lý niệm vận mệnh, toàn bộ phải xem ở hay chữ - Ý Chí! Nhân thuận theo vận mệnh, đó là chấp nhận định số. Nhân lựa chọn nghịch cảnh, kia là chấp nhất không buông! Mỗi người mỗi một quỹ đạo tiên lộ khác nhau, lựa chọn khác nhau, đích đến sẽ khác nhau!"
Oanh!
Một đạo lôi đình xỏ xuyên não hải, Khâu Xứ Cơ tựa như thể hồ quán đỉnh, cả người loạng choạng, hai tay run lên bần bật.
"Định số là do nhân! Âm Dương Lưỡng Cực, thuận nghịch do ta! Haha... Hahaha... Hahaha... " Khâu Xứ Cơ ngửa mặt cuồng tiếu, âm thanh áp bức, xua tan vô tận mây mù tồn tại suốt một ngàn năm, trong lòng thoáng chốc khai minh, từng đạo gông xiềng tựa như tồn tại hư ảo, gãy vỡ thành hàng ngàn, hàng vạn mảnh nhỏ.
"Ai di đà phật!" Tô Thần nhập tâm, chấp tay thầm niệm.
"Đa tạ thần tăng đã chỉ điểm, một câu đơn giản, đủ để cảnh tỉnh người trong mộng! Bần đạo... Tâm phục khẩu phục!" Khâu Xứ Cơ đổi giọng, từ đạo hữu chuyển thành thần tăng. Hắn đối với Tô Thần bây giờ chỉ có vô hạn kh·iếp sợ cùng sùng bái. Kẻ nói ra được thiên địa chí lý như thế, không phải là cường giả chí cao thì cũng là cao nhân ẩn thế! Gặp được, chính là thiên đại cơ duyên!