Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hệ Thống Giả Trang Toàn Năng

Chương 23: Chí Cao Thánh Khí - Thánh Linh Giới!




Chương 23: Chí Cao Thánh Khí - Thánh Linh Giới!

"Kia là... "

Một loại cảm giác nguy cơ lóe lên, Ma Nhãn không kịp phản ứng liền tiêu tán khỏi thiên địa.

"Không thể nào... Aaaaaa... "

...

Chân Ma Giới!

Tại một vùng không gian hắc ám. Tà khí lượn lờ, nồng đậm như muốn hóa thành thực chất.

Giữa trung tâm, Ma La Tư thân thể vĩ ngạn, cao lớn chọc trời. Da thịt mọc đầy vảy cứng, lập lòe hào quang ám sắc.

"Gào... Mắt của bản vương!!!"

Ma La Tư giống như gặp phải điều gì khủng kh·iếp, thân cao vạn trượng ngã xuống đại địa, điên cuồng lăn lộn gào thét.

Toàn bộ sinh linh Chân Ma Giới đều bị tiếng rống giận của Ma La Tư khiến cho run sợ lẩy bẩy.

...

Hồn thể Tô Thần mất đi giam cầm, thành thật trở lại thể xác.

Ngay lúc quá trình dung hợp kết thúc, hai con đồng tử của hắn đột nhiên chảy xuống hai dòng huyết lệ.

Mí mắt co giật, từ từ mở ra. Tô Thần hoảng hốt phát hiện bản thân vậy mà chẳng còn thấy được bất kỳ thứ gì.

"Không thể nào, không thể nào... Sao tự nhiên lại như thế này... "

Hắn dụi dụi hai mắt, căn bản không tin đây là sự thật!

"Hệ thống, hệ thống... Nói cho ta biết đây rốt cục là chuyện gì!?"

Tô Thần tuyệt vọng, cố gắng cùng hệ thống câu thông.

Lần này, hệ thống lại bất ngờ có phản ứng. Một đạo âm thanh máy móc, lạnh lẽo vang lên.



...

—TING!

[Bởi vì ký chủ vận dụng sức mạnh Tạo Hóa Quy Nguyên Nhãn vượt quá khả năng cho phép của "Thế Giới Pháp Tắc". Để bảo vệ ký chủ, hệ thống tự động kích hoạt chức năng phòng hộ, tạm thời phong ấn hai mắt, trốn tránh thiên địa ý chi dò xét!]

[Thời gian phong ấn: Tạm thời chưa biết!]

...

"Con mẹ nó! Còn có thể chơi như vậy!?" Tô Thần mặt đen như đáy nồi, trong lòng tức muốn hộc máu.

Thôi thôi, xem như cũng còn may mắn, ít nhất chỉ là tính mù tạm thời, không phải vĩnh viễn liền tốt!

Thu thập tốt khó chịu trong lòng, hắn quờ quạng đứng dậy. Trong khoảnh khắc, bản thân đột nhiên phát hiện một loại cảm giác dị thường.

Theo lý mà nói, mắt hắn rõ ràng đã mất đi khả năng nhìn nhận. Vốn dĩ tưởng rằng vô pháp hành tẩu như trước, thế nhưng, trong đầu vậy mà xuất hiện một bộ hình chiếu bốn chiều, mô phỏng toàn bộ tràng cảnh xung quanh, ba trăm sáu mươi độ, không góc c·hết.

"Cái này... " Tô Thần ngờ vực, lâm vào suy tư.

Đây là thức hải!? Không thể nào, bản thân hiện tại cách khai mở thần thức vẫn còn một đoạn khá dài. Làm sao có khả năng sinh ra thứ này sớm đến như vậy!?

Hắn trầm ngâm một lúc, vô pháp nghĩ rõ nguyên nhân bên trong, sau đó mang theo tâm lý may mắn thử nghiệm dò hỏi hệ thống, cuối cùng đạt được chỉ là sự hờ hững, không có một câu trả lời thích đáng.

Bất đắc dĩ, Tô Thần đành gác ngờ vực này qua một bên. Việc này đối với hắn chỉ có lợi mà không có hại, mặc dù phạm vi thần thức quét hình không xa, trọn vẹn chỉ có bán kính chục mét, nhưng so với việc cầm gậy dò đường xem ra vẫn còn tốt chán.

"Đúng! Không biết tiểu tử kia thế nào rồi!?" Tô Thần đột nhiên nhớ đến tiểu nhị Tiêu Nhất, dựa theo thần thức mô phỏng trong đầu, chớp mắt liền đã tìm đến vị trí của thiếu niên.

"Uy... Dậy, mặt trời đốt tới mông rồi!"

Hắn tiến lại bên cạnh, nhấc tay vỗ mạnh lên mặt Tiêu Nhất kêu gọi.

Một hồi, vẫn chưa thấy hắn có dấu hiệu tỉnh lại. Tô Thần thở dài một tiếng, từ tốn bắt lấy chiếc nhẫn trên tay thiếu niên.

"Đây là Phong Ma Giới!?"

Tô Thần nắn nót giới chỉ trong tay, gương mặt tràn ngập hiếu kỳ.



Nếu như mắt hắn có thể nhìn thấy, nhất định sẽ rất bất ngờ bởi vì hình dạng lúc này của nó.

Phong Ma Giới tựa hồ thoát thai hoán cốt, toàn thân đen huyền biến mất không còn tăm tích. Thay vào đó, lại một màu bạch nhũ thuần khiết, mặt nhẫn nhẵn nhụi, tùy thời còn có từng dòng quang hoa lượn lờ, mỹ lệ vô cùng.

Mặc dù không thể nhìn rõ nhan sắc của nó, Tô Thần miễn cưỡng vẫn cảm nhận được những thay đổi nhỏ từ bên ngoài.

Hắn tò mò, vận dụng hệ thống bắt đầu dò xét.

...

[Thánh Linh Giới]

[Bên trong chứa đựng thiên địa càn khôn, dùng ba ngàn Giới Tâm chắp vá mà thành. Tổng cộng có chín tầng thiên. Mỗi một tầng, thời gian lưu động cùng thiên địa linh khí hoàn toàn khác biệt. Càng lên cao, dòng chảy thời gian càng nhanh, linh khí tồn tại càng thêm cuồng bạo.]

[Tiền thân vốn dĩ là Chí Cao Thánh Khí, thuộc về thập đại thần binh cho chính Viễn Cổ Thánh Linh - Tự Tại Thiên chấp chưởng. Ba trăm triệu năm trước, tại trận Thần Ma chi chiến, Tự Tại Thiên tao ngộ thập bát Thiên Ma vây công, thân hãm vòng vây, cuối cùng tuyệt lộ bỏ mình. Bạn sinh thánh khí là Thánh Linh Giới, sau trận chiến đó cũng bị tàn phá hư hao. Cuối cùng bị Ma La Tư đạt được, hắn vận dụng bản mệnh tinh huyết, lần nữa dung luyện, kết quả sinh ra Phong Ma Giới Chỉ!]

Đẳng cấp: Chí Cao Thánh Khí!

Mức độ hư hao: 96% (Cần Thời Không Thánh Thạch để chữa trị)

Ghi chú: Trước mắt chỉ có thể sử dụng tầng thiên thứ nhất. Thời gian lưu động so với thực tại nhanh hơn 1,5 lần, linh khí ẩn chứa nồng đậm gấp ba ngoại giới.

...

"Ực!"

Tô Thần bất giác nuốt xuống một ngụm nước bọt. Hô hấp gấp rút, hai tay nâng đỡ giới chỉ phát ra càng thêm run rẩy.

"Khủng... Khủng kh·iếp!!!" Nghẹn họng thật lâu, cuối cùng, hắn chỉ có thể thốt ra hai chữ không hơn không kém.

Chí Cao Thánh Khí!

Mạnh đến mức độ nào thì hắn không biết, nhưng từ công dụng mà nó mang lại, đơn giản chỉ có bốn chữ - ngưu bức tạc thiên!

Mặc dù hư hại gần như hoàn toàn, thế nhưng, chỉ bằng công năng còn lại của nó cũng đủ để giẫm đạp toàn bộ Thiên cấp chí bảo dưới chân.

Một vật khi đã dính líu đến thời không pháp tắc, kia, chính là tồn tại siêu thoát Thiên Đạo!



Thời gian, không gian, âm dương, hủy diệt!

Bốn đại chí cao thần tắc, là tồn tại không thể chạm đến.

Thánh Linh Giới qua hệ thống giới thiệu, bên trong chứa đựng chín tầng thiên địa. Mỗi một tầng đều ẩn chứa càn khôn. Tô Thần không rõ tầng cao nhất sẽ nghịch thiên đến trình độ nào, nhưng mà, chỉ với vẻn vẹn tầng trời thứ nhất cũng đủ khiến hắn trợn mắt há mồm, khó lòng kìm nén kích động.

Ngươi cứ nghĩ xem, thời gian tại nhất trọng thiên trôi qua so với thực tại nhanh hơn một nửa, tức là bên trong tu luyện hai ngày sẽ bằng bên ngoài tu luyện ba ngày. Chưa kể, mức độ linh khí ẩn chứa còn cao gấp ba lần ngoại giới. Cả hai điều kiện cùng lúc điệp gia lại với nhau, không phải một cộng một bằng hai đơn giản như vậy!

Tô Thần lau nhanh vệt nước bọt dính trên khóe miệng, mặt mũi gà tặc, thần sắc thấp thỏm chuẩn bị hành vi trộm đạo bất lương.

Khụ khụ... Đây cũng không phải là hành vi trộm c·ướp gì, bần tăng chỉ vì an toàn của thí chủ mà ra tay bảo quan giúp mà thôi. Nên nhớ, thất phu vô tội, hoài bích kỳ tội!

Tô Thần chính khí lầm nhiên thầm nghĩ.

Xem ra bản thân vẫn quá thiện lương rồi! Ai... Làm người tốt không cần tốt báo! Công danh lợi lộc, ngoảnh đầu toàn bộ đều là gió thoảng mây bay...

Tô Thần hì hục vừa muốn cất đi giới chỉ thì bỗng nhiên một đạo thân ảnh từ trong phi thân mà ra.

"Ngươi chưa c·hết!?" Tô Thần kh·iếp sợ nhìn Khâu Xứ Cơ thốt lên. Sau đó, dường như phát hiện bản thân nói sai, lập tức đổi giọng: "Khụ khụ... Thí chủ còn sống là tốt, còn sống là tốt!"

Khâu Xứ Cơ mờ mịt nhìn bốn phía. Hắn lúc này vẫn là hồn thể, mặc dù không có chân chính phục sinh, nhưng Phong Ma Giới bị tịnh hóa, điều này khiến hắn lấy được tự do vốn có, không còn chịu phải giam cầm, tùy thời lo sợ bị nó đồng hóa, vĩnh cửu mất sạch lý trí.

Sau một lúc, Khâu Xứ Cơ lấy lại ý thức, nhìn thấy Tô Thần, hắn vội vàng hành lễ, vẻ mặt tràn đầy cảm kích.

"Tiểu bối đa tạ thần tăng ra tay trợ giúp! Công đức này, Khâu Xứ Cơ vạn kiếp không quên!"

Tô Thần phất tay, cười nhẹ: "Tốt, những lời khách sáo như thế không cần nói nhiều làm gì. Tiếp đó thí chủ có ý định thế nào!?"

Khâu Xứ Cơ nghe xong câu hỏi, lập tức rơi vào tĩnh lặng.

Đúng thế, mình hiện giờ là một kẻ cô độc, không môn không phái. Bị ma giới giam cầm suốt một nghìn năm, Toàn Chân Giáo đã mất, đệ tử thì cũng c·hết sạch, bây giờ ta có thể đi đâu!?

Đời này xem như cũng hết lưu luyến, chi bằng thân nhập luân hồi, chuyển thế trọng sinh...

Khâu Xứ Cơ thở dài, ánh mắt bất chợt đảo qua Tiêu Nhất. Nhìn xem thiếu niên vẫn còn hôn mê chưa tỉnh, từ trên gương mặt người này, hắn thấy được một loại khí chất quật cường, non nớt nhưng lại tràn ngập ý chí!

Kẻ này...

Hai mắt của hắn vô danh xuất hiện từng tia ba động. Hắn biết bản thân tiếp theo phải làm điều gì!

"Ngươi đã có suy nghĩ của mình!?" Tô Thần thoáng chốc liền nhận ra dị dạng. Hắn cười cười, ngữ khí ôn hòa hỏi.

"Đúng thế!" Khâu Xứ Cơ gật gù: "Tiểu bối đã có quyết định, tiểu tử này nói thế nào cũng là do tiểu bối vô tình hại đến, cho nên, trách nhiệm cuối cùng là vẫn phải có. Lại nói, giữa một thế giới rộng lớn như vậy, có thể để hắn gặp được xem ra cũng là ý trời! Có lẽ đây chính là duyên phận, là vận mệnh! Tiểu bối muốn nhận hắn làm đồ đệ, truyền thụ lại toàn bộ tuyệt học, trở thành hộ đạo giả, vì hắn truy tìm trường sinh chi lộ!"