Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hệ Thống Giả Trang Toàn Năng

Chương 25: Chuyện Này Không Liên Quan Đến Ta!




Chương 25: Chuyện Này Không Liên Quan Đến Ta!

"Trang phục Lee Quyền Thái!?"

Niềm vui ngoài ý muôn đột nhiên ập đến khiến Tô Thần không kịp phản ứng.

Định thần trở lại, hắn vội vàng mở ra hành nang kiểm tra.

[Trang phục Lee Quyền Thái: Không thể phá hủy, không thể hư hao! Kết hợp với Lee Sin Thần Quyết, ngoài định mức gia tăng 100% uy lực!]

"Đơn giản như vậy!?" Nhìn dòng giới thiệu, Tô Thần không nhịn được co rúm khóe miệng.

Bộ phục trang tạo hình không quá cầu kỳ, ngược lại hết sức đơn giản nhưng cũng không kém phần mỹ cảm.

Một chiếc quần đùi xanh lam viền đỏ, một đôi thủ trạc, một bộ trường ngoa bằng băng vải trắng. Cuối cùng, là chiếc nhãn đái nhuộm hồng huyết sắc!

Tô Thần đánh giá một hồi, trong lòng vậy mà có chút ghét bỏ.

Nói đùa, tạo hình gợi cảm như thế để lão tử làm sao có mặt mũi vác chân ra đường đây!? Đừng nói tại thời hiện đại, cho dù thuần phong mỹ tục đã trở nên cởi mở, hắn cũng không dám ăn mặc như thế rêu rau nhảy nhót bên ngoài chứ nói gì đến thế giới cổ đại, một nơi tràn đầy giáo nghĩa lễ nghi cổ hủ đến như thế!

"Chậc... Ban thưởng một bộ Lee Lôi Long, hoặc Lee Đấm Bóc không phải thơm hơn sao? Hệ thống đúng là keo kiệt!" Tô Thần bất mãn bĩu môi.

Nghĩ nghĩ, hắn cuối cùng cũng vẫn thành thật từ trong hành nang lấy ra bộ phục trang.

Cái gì? Vừa rồi người nào luôn miệng chê bai trang phục không có tính thuần phong mỹ tục!? Đừng nói đùa, ta mặc dù nói như thế, nhưng bị động buff 100% sức chiến đấu, mê hoặc kia không phải kẻ nào cũng có khả năng chối từ!

Tô Thần cười khinh bỉ một cái, sau đó nhanh nhẹn đổi đi bộ y phục đang vận trên người. Chớp mắt, toàn thân cơ bắp mỹ cảm toàn bộ bại lộ trong không khí.

Hai tay hai chân quấn chặt băng vải bạch sắc. Nửa người dưới khoác lên chiếc quần xanh lam, cao ngắn quá gối, thân trần như nhộng, cơ bụng rắn chắc, từng khối bắp thịt tựa như ngọc phác, ưu mĩ hút hồn.

Tô Thần nhếch lên khóe miệng, bàn tay nắm chặt huyết sắc nhãn đái, động tác dứt khoác, bịt kín toàn bộ hai mắt.

Xong xui, hắn thở ra một hơi. Nhãn đái dây lưng lất phất bay động. Một loại khí chất hoang dã trên người bộc phát mà ra.

Từ thời khắc này! Danh tự của lão tử chính là... Diệp Lee Sin!

"Muahaha... " Tô Thần ngửa mặt cười lớn. Hắn có thể cảm nhận được rõ ràng từng luồng khí tức cuồng bạo, tựa như hồng hoang mãnh thú đang điên cuồng du tẩu bên trong cơ thể.

"Ta... Diệp Lee Sin! Thiên hạ vô địch!"

"Muahaha... Khụ khụ... Bành trướng quá đà!" Tô Thần cười sặc, ho khan liên tục, sau đó vội vàng thu hồi nội tâm kích động.

"Còn một lần quay số cuối cùng! Tiếp tục hay không!?

Trầm ngâm suy nghĩ một hồi, cuối cùng, hắn thành thành thật thật đóng lại May Mắn Chi Bàn.



May mắn hôm nay có lẽ đã bị bản thân dùng cạn cho lần quay thứ hai, còn lại một lần cuối cùng trước mắt giữ lại, đợi qua vài hôm rồi mới tính tiếp!

Thầm nghĩ, Tô Thần mở ra bảng thuộc tính cá nhân!

...

Ký Chủ: Tô Thần.

Thân phận hiện tại: Diệp Thiên Phong!

Cảnh giới: Luyện Linh Hóa Thạch hậu kỳ!

Thể chất: phàm thể.

Huyết mạch: không.

Thiên Phú: Loạn Đả.

Thần Thông: Tạo Hóa Quy Nguyên Nhãn (Đang trong trạng thái phong ấn!)

Tâm pháp: Hỗn Nguyên Liễm Tức Thuật (Tầng hai) Tịch Ma Quyết (Huyền Cấp Trung Đẳng) Luyện Thể Công (Hoàng Cấp Thượng Đẳng)...

Công Pháp: Lee Sin Thần Quyết (Chí Thánh Cửu Giai) Diệt Minh Thương (Huyền Cấp Hạ Đẳng) Liệt Ma Trảo(Hoàng Cấp Thượng Đẳng) Vô Ảnh Bộ (Huyền Cấp Hạ Đẳng)...

Kỹ năng ngoại vi: Sơ cấp trận thuật sư.

Hành trang: Sinh Mệnh Thánh Thủy, Chân Ma Đan, Vô Cấu Thiền Sa (Thiên Cấp Thượng Phẩm) Anaconda (Thiên Cấp Thượng Phẩm) Trang Phục Lee Quyền Thái.

Nhiệm vụ chính tuyến: Hoàn thành tâm nguyện.

Phần thưởng: không biết!

...

Từ lúc rời khỏi Thạch Thôn đến bây giờ đã qua hai tháng. Tu vi Tô Thần dưới sự trợ giúp của Hỗn Nguyên Liễm Tức Thuật, tựa như cá vượt long môn, lấy tốc độ cực nhanh, phi tốc, trực tiếp đạt tới cảnh giới Luyện Linh Cảnh Hậu Kỳ!

Tốc độ thăng cấp như thế này có thể nói là tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả. Tuyệt đối đẩy đủ áp đảo vô số thiên kiêu yêu nghiệt tại Thiên Mạc Vương Triều. Đừng nói chỉ vùng đất nhỏ bé này, phóng nhãn toàn bộ Hoang Thiên Vực, sợ rằng cũng thể ngạo thế một đời!

Nhìn xem bảng thuộc tính của mình trở nên phong phú hơn trước, Tô Thần không nhịn được cười đắc ý.

Đột nhiên nghĩ tới điều gì, hắn từ trong hành nang lấy ra một khẩu súng lục. Thân súng dài 25cm, toàn thân ánh bạc, tạo hình ưu mỹ.

Chăm chú vuốt ve một lúc, Tô Thần bắt đầu mở ra bảng thông tin xem xét.



...

[Anaconda: Thiên hạ vô địch ám khí! Có thể tự động hấp thu linh lực của chủ nhân để tự tạo đạn dược. Đạn dược tổng cộng có sáu viên, mỗi một viên có hạn mức chứa đựng linh lực tối thiểu phải đạt đến nửa thành tổng linh khí mà chủ nhân sở hữu. Uy lực phát ra tùy thuộc số lượng linh lực mà đạn dược đang chứa đựng. Chứa đựng càng lớn, sức p·há h·oại sẽ càng mạnh!]

[Đẳng cấp: Thiên Cấp Thượng Phẩm!]

...

"Ồ! Không tồi không tồi! Rất hợp khẩu vị của bản đại gia!" Tô Thần cười không ngớt miệng, yêu thích không thôi vuốt ve khẩu súng trên tay.

"Trước hết nạp đầy đạn dược, thử xem uy lực của nó thế nào!"

Nghĩ liền làm, Tô Thần lập tức điều động linh lực trong cơ thể, từng luồng năng lượng thuần khiết men theo kinh mạch, điên cuồng tuôn ra như biển.

Bởi vì tu luyện Hỗn Nguyên Liễm Tức Thuật, linh lực của hắn so với người thường càng thêm cô động, sản lượng nhiều lật gấp mười, dùng mãi không cạn, tiêu mãi không hết!

Thế nhưng, Anaconda lúc này đúng như cái cái tên của nó. Bản thân tựa như một con trăn lớn, há ra miệng rộng, tham lam nuốt sạch toàn bộ linh lực, căn bản không sợ bội thực mà c·hết.

Anaconda giống như chiếc động không đáy, tùy thời hút không ngừng nghỉ. Chớp mắt, sở hữu linh khí hùng hậu, Tô Thần cũng không nhịn được sinh ra cảm giác hư thoát.

Oanh!

Trọn vẹn chín tầng linh lực của hắn theo trong cơ thể bốc hơi hoàn toàn.

Anaconda tựa hồ hiểu ý, tự động ngắt quãng hấp thụ. Sáu viên đạn dược làm từ chất liệu linh lực cứ thế hình thành!

Tô Thần thở dốc ngồi bệt xuống đất, đầy người vã đầy mồ hôi.

"Mẹ nó! Lần này chơi lớn rồi, hư thoát linh lực quá nhiều. Lần sau phải cẩn thận truyền vào linh lực ít lại một chút mới được!" Hắn thầm nói.

Nghỉ ngơi một lúc, linh lực trong người Tô Thần khôi phục đã không sai biệt. Hắn đứng dậy, tay phải nắm chặt chuôi súng, chỉ thẳng bầu trời, khóe miệng bất giác cong lên tà mị.

"Để bản đại gia xem thử uy lực của ngươi khủng bố đến mức độ nào! Hấp thu năng lượng của lão tử nhiều đến như vậy cùng đừng để ta thất vật à nha, tiểu bảo bối!"

Thì thầm, Tô Thần lập tức c·ướp cò!

Oanh!

Hỏa diễm lóe lên, một đạo thần quang tựa như lưu tinh, mang theo tốc độ ánh sáng, xuyên thấu không gian đâm thẳng bầu trời.

Nguyên bản còn chưa kịp phản ứng, Tô Thần liền nghe thấy một tiếng thủy tinh vỡ vụn, hắn ngờ vực, đứa mắt hướng về nơi nguồn gốc âm thanh phát ra.

Chỉ thấy treo giữa thiên không, một tấm màn chắn vô hình không biết vì sao lại đột nhiên đâm thủng một lỗ. Lỗ hỏng rộng hơn chục mét, xung quanh còn bị nứt toác, hàng trăm khe rãnh lít nhít giăng kín, chẳng khác gì một tấm mạng nhện khổng lồ vắt giữa bầu trời.



"Kia là... " Tô Thần há hốc mồm, lắp bắp nhìn xem vòng sáng treo trên đỉnh đầu.

"Khủng bố như vậy!?"

Bật thốt một câu, hắn lúc này mới phát giác bản thân đã gây ra đại sự.

"Thôi xong, tới công chuyện luôn!"

Tô Thần xấu hổ không thôi gãi gãi sau ót. Không chút chần chừ, hắn cất nhanh khẩu súng trong tay, ba chân bốn cẳng chạy trốn mất xác.

"Chuyện này không liên quan gì đến ta! Ta chỉ là một công dân yêu chuộng hòa bình, tuân thủ luật pháp quốc gia như bao người bình thường khác mà thôi!"

...

"Thế nào!? Dân chúng trong thành có t·hương v·ong gì hay không!?"

Cố Trường Minh mặt đầy nghiêm trọng hướng về một tên tướng lĩnh gặng hỏi.

"Bẩm Cố đại nhân, trước mắt không có bất kỳ t·hương v·ong nào khác. Chỉ là... Dân chúng trong thành trong lúc hoảng loạn không khỏi tránh việc xô xát khiến một vài lão nhân cùng tiểu hài b·ị t·hương không nhẹ!"

Nghe thế, Cố Trường Minh âm thầm thở ra một hơi.

"Không có t·hương v·ong liền tốt! Những người b·ị t·hương ngươi sắp xếp để một chút danh y tới chữa trị là được!"

"Vâng! Cố đại nhân!" Tướng lĩnh cúi đầu, chầm chậm lui ra thư phòng.

Nhìn thấy người nọ rời đi, Cố Trường Minh thoáng chóc lâm vào trầm tư.

"Kỳ quái! Thứ năng lượng kia rốt cục là thứ gì!? Tồn tại khủng kh·iếp như thế nói đến liền đến, nói đi liền đi... "

"Thôi, không có đại sự liền tốt, nếu không, sợ rằng cả Thiên Mạc Vương Triều cũng không cách nào gánh vác nổi!"

Cố Trường Minh bước ra thư phòng, hai mắt ngóng nhìn bầu trời.

Nhìn xem màn chắn vô hình treo cao giữa thiên không, trong lòng không khỏi dâng lên một chút cảm thán.

"Thật không ngờ, từ lần mở ra hộ thành đại trận trước đó, mới đây mà đã trôi qua hai mươi năm!"

"Có nó tại, bản thành chủ trong lòng cũng yên tâm phần nào!"

Cố Trường Minh cong lên khóe miệng, mặt mày thoáng chốc rạng rỡ tựa như hoa cúc.

Nhưng mà...

Oanh!

Một đạo âm thanh vang vọng bầu trời, nụ cười trên mặt Cố thành chủ cứ thế cứng ngắt tại chỗ.