Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hệ Thống Giả Trang Toàn Năng

Chương 28: Ma La Giáo!




Chương 28: Ma La Giáo!

"Đây là... " Cố Lạc Tuyết nghi hoặc liếc mắt nhìn cánh tay đứt gãy mà Trấn Ly Chung đưa đến.

Trên cánh tay, một bức đồ án màu đen hình rắn bị một thanh nhuyễn kiếm vô tình xuyên thấu thình lình khắc họa rõ ràng.

Mặc dù cảm thấy trông khá quen thuộc, thế nhưng nghĩ mãi, cuối cùng nàng vẫn không tài nào có thể nghĩ rõ bản thân đã từ chỗ nào nhìn đến thứ đồ án như vậy.

Trấn Ly Chung dường như cũng đã nhận ra tâm tư của nàng. Hắn không dài dòng, trực tiếp mở miệng dò hỏi: "Cố tiểu thư có từng nghe qua Ma La Giáo!?"

"Ma La Giáo? Tiểu nữ từng nghe phụ thân vô tình nhắc qua một lần! Chẳng lẽ thứ đồ án này có liên quan đến bọn họ!?" Cố Lạc Tuyết nghi hoặc hỏi.

Trấn Ly Chung cười nhẹ gật đầu.

"Không sai, kia chính là ấn ký đặc trưng của Ma La Giáo!" Gương mặt hắn tràn đầy tấm tắc: "Thật không ngờ, đám tà giáo này vô thanh vô tức vậy mà đã xâm nhập vào trong Thiên Mạc Vương Triều, xem ra... Từ Đế sắp tới lại phải gặp phiền phức không nhỏ rồi!"

"Phiền phứt không nhỏ? Chẳng lẽ bọn hắn có năng lực đe dọa đến Thiên Mạc Quốc!?" Cố Lạc Tuyết nhăn mày hỏi.

Trấn Ly Chung kỳ quái nhìn nàng.

"Cố tiểu thư thực sự không biết!? Cũng đúng... Ma La Giáo dù gì cũng không thuộc phạm vi thế lực nằm trong Thiên Mạc Vương Triều."

"Bọn họ là dị quốc giáo phái!?"

"Có thể nói là như vậy, nhưng mà dùng bốn chữ dị vực giáo phái để hình dung có lẽ sẽ chính xác hơn!"

Cố Lạc Tuyết nghe đến hai chữ dị vực, đồng tử lập tức co rụt lại.

"Không thể nào! Đã bao lâu rồi Hoang Thiên Vực chưa từng có ngoại lai xuất hiện, bọn họ từ đâu mà đến!?"

"Không rõ!" Trấn Ly Chung bất đắc dĩ lắc đầu.

"Hai năm trước bọn chúng quỷ dị xuất hiện tại Đại Càn quốc, sau đó lấy tốc độ đáng sợ nhanh chống phát triển trải rộng toàn bộ Hoang Thiên Vực. Thủ đoạn của những kẻ này vô cùng quỷ dị tà ác, đa phần thiên về các loại nguyền rủa thuật pháp. Nhiều trung hạ quốc gia đều không tránh khỏi tao n·gộ đ·ộc thủ."



"Một năm trước, tại hạ từng có cơ hội cùng một tên Ma La giáo chúng giao thủ. Thủ đoạn người này vô cùng quỷ dị, rất khó dây dưa. Nếu không phải nhờ vào cảnh giới áp đảo, có lẽ tại hạ cũng không cách nào cầm xuống được hắn."

"Lần trước gặp tại hải ngoại, lần này vậy mà đã xuất hiện tại bên trong biên cảnh của Thiên Mạc Vương Triều. Có lẽ... Ma La Giáo đã bắt đầu âm mưu duỗi ra quỷ thủ đến chỗ chúng ta."

Trấn Ly Chung vừa kể, thần sắc càng lúc càng trở nên trầm trọng.

Cố Lạc Tuyết mày liễu nhăn thành một đoàn. Nàng trầm ngâm, sau đó hướng Trấn Ly Chung chấp tay.

"Chuyện lần này đa tạ Trấn Kiếm Chủ đã ra tay trợ giúp. Việc Ma La Giáo quan hệ trọng đại, cần phải nhanh chống trở về thông báo cho gia phụ một tiếng, cho nên, tiểu nữ xin mạn phép cáo từ trước. Nếu như kiếm chủ rảnh rỗi tùy thời có thể ghé qua gia phủ, Bạch Vân phủ nhất định sẽ mở rộng cửa tiếp đón!"

Trấn Ly Chung cười cười không để trong lòng.

"Cố tiểu thư khách khí, tiện tay mà thôi. Đợi đại hội lần này kết thúc, tại hạ nhất định sẽ qua phiền phức Cố thành chủ!"

"Được!"

Cố Lạc Tuyết gật đầu. Nàng phất tay, hạ lệnh dẫn theo đám loạn dân rời đi.

Dân chúng tham gia náo nhiệt xung quanh cũng lục tục di tản.

Trấn Ly Chung thu hồi nụ cười trên mặt, vừa muốn xoay lưng rời đi thì ngay lập tức liền bị một đạo âm thanh gấp gáp gọi lại.

"Đạo hữu xin dừng bước!"

Hắn ôm hoài nghi trong lòng nhìn lại. Chỉ thấy người vừa gọi lại là một tên võ tăng trẻ tuổi, đầu mang nhãn đái, tay chân bó buộc thật dày vải trắng.

"Các hạ là... " Trấn Ly Chung giọng điệu tràn đầy nghi hoặc.

"Haha... Thật ngượng ngùng, làm phiền đạo hữu rồi. Tại hạ tên là Diệp Lee Sin! Hạnh ngộ hạnh ngộ!" Tô Thần miệng cười toe toét chấp tay nói.

"Diệp Lee Sin?" Trấn Ly Chung thần sắc không hiểu nói tiếp: "Các hạ nhận biết Trấn mỗ!?"

"Đó là đương nhiên, đại danh đỉnh đỉnh Tịnh Minh Tông Nhị Kiếm Chủ - Trấn Ly Chung, tựa như sét đánh bên tai, tại hạ làm sao có thể không biết cho được!" Tô Thần haha cười nói.



"Vậy... Không biết các hạ tìm Trấn mỗ rốt cục là có việc gì!?" Trấn Ly Chung đi thẳng vào vấn đề chính.

"Ahaha... Cũng không có gì! Tại hạ có nghe qua, ngày mai tại Vạn Lý Hoa Lâu sẽ có tổ chúc một trận Chính Đạo Hội không biết có đúng hay không!?" Tô Thần giải vờ giả vịt hỏi.

Trấn Ly Chung nghe xong liền bất ngờ nhướng mày.

"Chuyện này cũng không phải là chuyện bí mật gì! Đúng là như vậy! Không biết... Các hạ hỏi việc này để làm gì?"

"Chuyện là thế này... Tại hạ thực ra vừa mới xuất sơn lịch luyện, tại Vạn Lý Hoa Lâu vô tình nghe đến việc này, cho nên bản thân cũng muốn tham gia náo nhiệt, gặp mặt một chút chính đạo nhân sĩ. Chỉ là... Khổ nỗi không có th·iếp mời cho nên không thể tham gia. Cho nên... " Tô Thần xấu hổ gãi gãi cái đầu trọc lóc ấp úng.

Trấn Ly Chung mặt mày hiểu ra, có chút hăng hái nhìn Tô Thần.

"Các hạ tìm Trấn mỗ là vì muốn một tấm th·iếp mời!?"

"Ha... Haha... Nói ra thật ngượng ngùng, nhưng mà... Chính xác là như vậy!" Tô Thần cười ngây ngô.

Đánh giá Tô Thần một lúc, Trấn Ly Chung kỳ lạ mở miệng: "Không biết các hạ sư thừa ở nơi nào? Các hạ chắc cũng đã biết, đại hội lần này chỉ có người của chính đạo mới được phép tham gia đúng chứ!?"

"Ta biết, chỉ là sư môn có môn quy bất di bất dịch, đó là không được phép tiết lộ thông tin bổn phái ra ngoài. Cho nên về việc sư thừa thì... " Tô Thần mặt mày lúng túng ấp úng.

"Đại hội lần này mang tính quan trọng rất lớn, vì phòng ngừa có kẻ rắp tâm không tốt trà trộm vào. Cho nên thân phận người tham dự vẫn phải xác định minh bạch mới được. Nếu như các hạ không tiện nói ra, việc này e sợ Trấn mỗ không thể giúp được!" Trấn Ly Chung khó dễ cười nói.

"Thật sự không nói không được!?" Tô Thần có chút không cam lòng hỏi thêm lần nữa.

"Thật sự không được! Mong rằng các hạ có thể lý giải." Trấn Ly Chung từ tốn lắc đầu.

Tô Thần dường như đã lường trước được việc này. Mặc dù hơi phiền phức chút ít, thế nhưng, hắn cũng đã có phương pháp ứng đối cụ thể.

Xem ra là lúc nên dùng tới tuyệt kỹ rồi!



Tô Thần hai mắt lóe lên một tia giảo hoặc, trong khoảnh khắc, cả người khí chất thoáng chốc trở nên cao thâm khó đoán.

"Không biết như vầy có đầy đủ để xác nhận thân phận của tại hạ thuộc về danh môn chính phái hay không?"

Tô Thần hiệp chưởng trước ngực, từng dòng kinh văn cổ tự tối nghĩa từ trong hư không thình lình xuất hiện. Kim quang chói lọi, lượn lờ, soi sáng cả một vùng trời.

"Cái này... " Trấn Ly Chung kh·iếp sợ nhìn xem cảnh tượng trước mắt.

Loại khí tức này thật sự... Quá thuần khiết!

Nó giống như thiên địa chính khí, độc lập giữa đất trời. Mọi tồn tại dơ bẩn trên thế gian chỉ cần dính phải một tia đều có khả năng hôi phi yên diệt!

Nó cao cao tại thượng, thần thánh vô biên, áp đảo phía trên sinh linh vạn vật.

Ngay lúc này, bản thân hắn vậy mà sinh ra một loại xúc cảm muốn quỳ bái. Phải biết rằng, sống hơn trăm năm, đây là lần đầu tiên hắn gặp phải trường hợp như thế!

Nói đùa cái gì? Bản thân mình dù gì cũng là cường giả cảnh giới Tam Hoa Quy Nhất! Dưới Thiên Đan cảnh vô địch! Cho dù là Thiên Đan cảnh đại năng tự mình xuất thủ cũng chưa chắc có khả năng khiến ta sinh ra cảm xúc như thế! Đây rốt cục là vì sao!?

Trấn Ly Chung hoang mang không thể không lần nữa nhìn kỹ vị võ tăng lạ mặt trước mắt.

Kẻ này...

Không bao lâu, kim quang dừng lại. Tô Thần mặt cười ôn hòa, không nhanh không chậm buông xuống hai tay.

"Thế nào? Như vậy vẫn có thể chứ!?"

Trấn Ly Chung chìm trong sợ hãi thật lâu không trả lời. Tô Thần nín cười, trong lòng âm thầm vì hành vi trang bức thành công mỹ mãn vừa rồi điểm cái tán thưởng sâu sắc!

Phổ Tâm Chú mặc dù đối với tu sĩ bình thường không có quá nhiều tác dụng, nhưng nói đi cũng phải nói lại, bức cách của thứ này phải nói là nổ banh trời, dùng chấn nh·iếp địch nhân xem ra cũng là một lựa chọn không tồi. Hắc hắc hắc...

Tô Thần nội tâm tràn đầy đắc chí, ngoài mặt vẫn duy trì một bộ cao nhân hình tượng, nghiêm nghiêm chính chính.

Cũng không để Tô Thần chờ đợi quá lâu, Trấn Ly Chung cuối cùng cũng tỉnh thần trở lại.

Hắn dùng ánh mắt sợ hãi ngước nhìn Tô Thần. Nhìn xem người nọ mặt cười ôn tồn nhìn mình. Tâm thần vậy mà lập tức nhảy lên tán loạn.

"Các h... Tiền bối, ngài... Vừa nãy... Cái kia là... " Trấn Ly Chung đổi cách xưng hô, ngữ khí run run lắp bắp.

"Không cần hoảng sợ! Chỉ là điêu trùng tiểu kỹ mà thôi! Không đáng nhắc tới!" Tô Thần phất tay cười cười.