Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 1532: NAM THỊNH, MÙA THU LOẠN THẾ (18) Sửa Chương




Vietwriter.vn

Tặng lễ là đi lại làm quen, nói khó nghe một chút là hối lộ tham ô, chưa chắc người ta đã thiếu chút quà ấy.

Người con gái hỏi: “Phụ thân tìm họ có chuyện gì?”

“Có tin nói Lan Đình Công muốn thành lập phân viện thư viện Kim Lân, vi phụ nghĩ vốn liếng của mình cũng coi như nhiều, cũng muốn quyên góp một chút, lấy được danh hiệu viện trưởng danh dự. Mấy năm sau, học sinh phân viện ra trường thế nào cũng phải nhớ tới ân tình này đúng không? Sẽ có lợi cho nhà chúng ta.” Người cha nói tiếp: “Đại ca con tài năng thường thường, nhị ca là bùn loãng không trát nổi tường, đếm tới đếm lui, trong nhà chỉ có con là có tiền đồ một chút. Nhưng con lại là nữ nhi. Vi phụ chỉ e trăm năm sau bọn chúng không giữ được gia nghiệp. Bây giờ có thể mưu đồ nhiều một chút, sau này bọn chúng cũng được bảo đảm hơn.”
Thương nhân có tiền nhưng không quyền không thế, thường chỉ có nghĩ biện pháp tìm phương pháp dựa vào người khác.

Tuy có gia tài bạc triệu nhưng lại không có năng lực bảo vệ gia sản, nếu con cháu phá của một chút, thân thích quá đáng một chút, không tới đời thứ ba đã lưu lạc rồi.

Hiện giờ thế đạo phức tạp, không có chỗ dựa, núi vàng núi bạc cũng có thể bị người ta cướp sạch.

“Nữ nhi có thể thử một lần, nhưng không dám hứa chắc là có thể.”

Mặc dù cùng là học sinh một thư viện, mấy vị kia cũng bình dị gần gũi, nhưng bọn họ cũng sẽ không chơi chung với học sinh bình thường.

Làm sao truyền lời đây... Cô phải nghĩ cho kĩ.

So với đi cửa sau nhờ quan hệ thì con đường này nhanh gọn hơn, giảm bớt vài tầng trung gian.

Thế là Phong Nghi trở thành đầu mục bị nhiều người chú ý tới. Cậu bèn nói chuyện này cho cha mình là Phong Chân.
Phong Chân cười chế nhạo con trai.

“Mấy người kia đúng là keo kiệt, vắt cổ chày ra nước mà. Không phải ai cũng có nhiều tiền lắm sao? Cầu người làm việc mà không trả tí công nào... Không hiểu chuyện!”

Phong Nghi đáp: “Thu hối lộ của người khác, phá hư quy củ, về sau đồng môn sẽ đối đãi với nhi tử thế nào đây?”

Phong Chân vẫn còn muốn cười, Vạn Tú Nhi khẽ gõ cây quạt vào tay anh ta không nặng không nhẹ, nhắc nhở anh ta kiềm chế một chút.

Lão Phong gia nhà họ vất vả lắm mới bốc lên khói xanh, nuôi ra được một đứa con trai tốt như vậy, không thể để cho cái tên Phong Chân này làm hại được.

Phong Chân đúng là kẻ thiếu đứng đắn, vậy mà cũng dám sờ tay cô một cái, bị cô trừng mắt cho.