Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 1539




Khương Bồng Cơ còn tự mình gặp hai người, bàn bạc chuyện vị trí phân viện. Hai vị đương gia căng thẳng đến mức nói năng lộn xộn, tay chân run rẩy.

Toàn bộ quá trình, căn bản là Khương Bồng Cơ đề nghị, hai người nói “Phải”, “Tốt”, “Không có vấn đề”, “Lan Đình Công làm chủ là được”…

Trước mặt Lan Đình Công, bọn họ chỉ cần đem miệng tới là được rồi, để đầu óc ở nhà cũng được.

Trong quá trình này còn có một sự cố nho nhỏ liên quan đến địa điểm của phân viện.

Đất là của Khương Bồng Cơ, nhưng hai nhà còn muốn bỏ tiền cho Khương Bồng Cơ, một lần trả hết tiền thuê đất của một trăm năm.

Vì không phải ruộng tốt nên giá cả không đắt, hơn hai trăm mẫu đất cũng không tốn kém là bao.

Vietwriter.vn

Đám cá muối xem livestream hết sức thương xót hai người thành thật này. Khương Bồng Cơ đã nói là sẽ làm thịt người ta mà!
Bị người ta hố còn cười hì hì thưa vâng, chủ động rửa sạch đao lớn và cổ mình, thấp thỏm mong mỏi chờ Khương Bồng Cơ đến làm thịt.

[Bồ Đào Đề Tử]: Đau lòng quá, xem không nổi nữa, hai người này có thể được xưng là người thành thật nhất năm rồi!

Đám cá muối thì xót xa, hai người kia lại vô cùng vui vẻ.

Khương Bồng Cơ nói: “Chờ tới khi có chương trình cụ thể, ta sẽ phái người liên hệ với hai vị về công việc của phân viện, nếu hai vị có ý kiến gì cũng có thể nói ra. Nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn, hẳn là vào ngày hoàng đạo tháng sau phân viện sẽ khởi công, dự tính sang giữa năm sau sẽ hoàn thành... Các ngươi đã nỗ lực rất nhiều, khó tránh khỏi lơ là chuyện học tập của hậu bối. Nếu trong nhà các ngươi có hậu bối có tư chất không tệ, không ngại đưa tới phân viện thử xem.”
Hai người nghe xong, kích động đến rơi lệ, lúc này mới yên tâm.

Bọn họ vừa mới đầu tư thôi đã thấy được hy vọng của ngày thu hoạch vụ mùa.

Khương Bồng Cơ đuổi hai người đàn ông đang cảm động rơi nước mắt đi, thanh tịnh chưa được bao lâu, bên ngoài báo có Liễu Chiêu cầu kiến.

“A tỷ, a tỷ, tỷ mau cứu tiểu đệ đi!”

Liễu Chiêu vừa chạy vào đã lao đầu vào Khương Bồng Cơ như chim con tìm mẹ, cô lạnh lùng tránh đi, thuận tiện đưa chân sang ngáng một cái.

Không hề ngạc nhiên, Liễu Chiêu lảo đảo.

Cậu tủi thân nói: “A tỷ...”

Ánh mắt của Liễu Chiêu đầy ai oán “tỷ lạnh lẽo vô tình cố tình gây sự”, đã nói là chị em thân ái cơ mà.

Khương Bồng Cơ hỏi: “Dừng. Chuyện gì? Chẳng lẽ lại hết tiền?”