Vệ Từ cũng không thể mạo hiểm vì một đêm vui vẻ mà khiến cho cô có thai, chậm trễ sự nghiệp thống trị thiên hạ, chẳng bằng cứ tu thân dưỡng tính như vậy.
Đối với Vệ Từ mà nói, tuy sự phù hợp giữa cơ thể là tuyệt vời, nhưng tuyệt đối không bằng tinh thần hiểu nhau giúp đỡ lẫn nhau.
Anh sống lại là vì phụ tá cô bước lên ngôi vị hoàng đế lần nữa, không phải là vì cản trở cô, ai cũng không thể ngăn cản, kể cả đó là chính bản thân anh!
Nếu như có người dám gây trở ngại, Vệ Từ tuyệt đối không nương tay, bao gồm cả chính bản thân mình.
Phong Chân nghe xong thì líu lưỡi: “Trung Chiếu? Trung Chiếu cũng không phải là thứ mà Đông Khánh hay là Nam Thịnh có thể so sánh, Nhϊếp thị Trung Chiếu cực kỳ khó giải quyết.”
Phải chờ bỏ vào trong túi hơn nửa lãnh thổ Trung Chiếu mới bằng lòng suy tính chuyện sinh con sao?
Vậy thì cũng không biết mấy năm sau nữa, thân thể già yếu của Vệ Từ có còn động được hay không?
“Thế lực Nhϊếp thị quả thật rất mạnh, tất nhiên trở thành thế lực chư hầu lớn mạnh nhất bên trong Trung Chiếu, nhưng cũng chỉ là nhất thời mà thôi. Chỉ cần Nhϊếp Lương chết đi, bên ngoài châm ngòi gây xích mích một chút, ngồi xem Nhϊếp thị chiến tranh nội bộ là được.” Vệ Từ hiếm khi lộ ra mấy phần âm u: “Năm đó, trời xui đất khiến để cho Nhϊếp Lương thoát khỏi cửa chết, nhưng thân thể và xương cốt của hắn đã sớm bị độc dược hủy hoại căn cơ ngày này qua ngày nọ, năm này qua năm khác. Mấy năm nay hắn không nghỉ ngơi thật tốt, ngược lại khư khư cố chấp tranh đoạt quyền hành Nhϊếp thị, thống lĩnh Nhϊếp thị tranh đoạt thiên hạ Trung Chiếu, đó là tự đào mộ chôn mình…”
Nhân tài Nhϊếp thị Trung Chiếu đông đúc, nhưng cả hai đời trước và sau Vệ Từ chỉ nhìn thấy được hai người, một người là Nhϊếp Lương có tài năng phi thường, một người là Tôn Văn.
Những nhân tài khác không phải là không có năng lực, nhưng bọn họ quá ích kỷ, cho dù có năng lực kinh thiên động địa cũng không đủ gây sợ hãi!
Nhϊếp Lương tiêu hao tính mạng gắng gượng chống đỡ, sớm muộn gì cũng không chịu đựng được nữa, Tôn Văn lại bị Nhϊếp thị đắc tội, đã sớm bị Vệ Từ lừa gạt về trận doanh phe mình.
Ngược lại anh muốn nhìn xem một chút, Nhϊếp thị u mê chiến tranh nội bộ đi tìm đường chết thế nào!
Phong Chân do dự: “Chân còn nhớ, họ hàng người trong tộc Tử Hiếu đều ở Trung Chiếu, ra sức vì Nhϊếp thị đúng không?”
Vệ Ưng, huynh trưởng ruột của Vệ Từ còn là bạn thân kiêm trợ thủ đắc lực của Nhϊếp Lương đấy.
“Vậy thì sao?” Vẻ mặt Vệ Từ cực kỳ lạnh lùng, anh nói: “Cái gì nhẹ cái gì nặng, trong lòng Từ rõ ràng.”
Anh cũng không nợ Vệ thị cái gì, kiếp trước không nợ, kiếp này càng không nợ.