Nhϊếp Lương?
Đám người Kỳ Quan Nhượng quay mặt nhìn nhau, bọn họ không hề nghe được chút tiếng gió nào.
Vệ Từ bước ra khỏi hàng ngũ, nói: “Nghe chủ công nói tới chuyện này, lại khiến Từ nhớ ra một chuyện. Mấy năm trước, Nhϊếp thị phái Nhϊếp Lương làm sứ giả đi sứ tới Đông Khánh, muốn ép chủ công giao Thương Châu ra. Cuối cùng, Nhϊếp thị lại tay không mà về, đoàn người Nhϊếp Lương vội vàng rời đi...”
Kỳ Quan Nhượng chen vào một câu: “Từ lúc đó, sức khỏe của Nhϊếp Lương đã không ổn rồi sao?”
Vệ Từ cười khổ xin Khương Bồng Cơ giáng tội, anh tiếp tục nói: “Huynh trưởng của Từ đúng là phụ tá đắc lực của Nhϊếp Lương. Huynh trưởng âm thầm bảo Từ bắt mạch cho Nhϊếp Lương, Từ ngạc nhiên phát hiện trong đồ ăn, thuốc uống của Nhϊếp Lương đã bị người bỏ thêm một loại thuốc độc rất lạ vào, tổn hại tới tuổi thọ rất nhiều. Cho dù sau đó có điều dưỡng cẩn thận, e là cũng không thể sống lâu. Từ nghe nói... Nhϊếp Lương tranh quyền với tổ phụ, chuyện lớn chuyện nhỏ gì cũng phải tự mình theo dõi, hầu như không có thời gian để điều dưỡng sức khỏe...”
Lời này làm chứng cho thông tin của Khương Bồng Cơ.
Đương nhiên Khương Bồng Cơ không trách Vệ Từ, năm đó Vệ Từ đã nói thẳng với cô chuyện này rồi.
Kỳ Quan Nhượng nhíu mày: “Mật thám mà quân ta phái đi vẫn chưa tra ra được tin tức Nhϊếp Lương sinh bệnh hay thân thể yếu đuối.”
Không chỉ là không có, mật thám đi lòng vòng ở đó còn nghe được tin Nhϊếp Lương mỗi bữa cơm đều ăn hai bát lớn, thường xuyên cưỡi ngựa săn thú, sắc mặt vô cùng tốt.
Đây là dáng vẻ của người không còn sống lâu nữa sao?
Khương Bồng Cơ nói: “Ý của Văn Chứng là gì?”
Ánh mắt Kỳ Quan Nhượng nhìn về phía Khương Bồng Cơ mang theo vài phần bất đắc dĩ, chủ công nhà mình đã quyết tâm phải thay đổi kế hoạch rồi.
“Lâm trận thay đổi ảnh hưởng quá nhiều chuyện, nếu như xử lý không tốt thì có thể làm lòng quân dao động, mong chủ công hãy suy nghĩ kĩ.”
Tất nhiên là Khương Bồng Cơ cũng nghĩ tới chuyện đó rồi, nhất thời không giải quyết được gì, chỉ có thể tạm thời tan họp.
Vệ Từ và Kỳ Quan Nhượng một trước một sau rời đi.
Kỳ Quan Nhượng hỏi Vệ Từ: “Chuyện này chắc chắn bao nhiêu phần?”
Vệ Từ nói: “Quả thật là sức khỏe của Nhϊếp Lương không tốt lắm, hắn lại không có thời gian điều dưỡng cẩn thận, e là mấy năm nay đều dùng loại thuốc hổ sói để chống đỡ. Nếu lạc quan một chút thì có thể sẽ đi luôn trong năm nay. Bi quan một ít, có thể hắn sẽ kéo dài hơi tàn được hai hoặc ba năm... Dù sao cũng không sống được bao lâu nữa.”