Trong bụng xoay một vòng, Nhϊếp Dương đã hiểu rõ dụng ý hành động lần này của Nhϊếp Lương.
Nhϊếp Thanh nói: “Phụ thân làm như vậy chắc chắn có dụng ý của ông ấy.”
Nhϊếp Dương chắp tay cười nói: “Vậy thì tiểu đệ xin chúc mừng đường ca, chờ huynh chiến thắng trở về.”
Nhϊếp Thanh nói: “Nào cần chờ ta chiến thắng trở về, đệ đi qua đó với ta.”
Nhϊếp Dương kinh ngạc trong lòng, ngại ngùng nói: “Thúc thúc bảo huynh đi qua, tiểu đệ cũng đi qua theo thì không được tốt cho lắm.”
Nhϊếp Thanh nói: “Sao lại không tốt? Dụng ý của phụ thân, ta cũng đoán ra được mấy phần. Nếu tình hình thật sự tồi tệ đến mức độ đó, A Dương ở lại đây mới nguy hiểm. Chẳng thà đi cùng với ta ra tiền tuyến, mặc dù ta không bằng phụ thân, nhưng vẫn có thể bảo vệ đệ chu toàn.”
Một khi Nhϊếp Lương xảy ra chuyện, nội bộ Nhϊếp thị không thiếu trận chiến khốc liệt.
Ngày thường Nhϊếp Dương hay đi cùng gần gũi với cậu, nếu như cậu ta ở lại trong tộc, không chừng sẽ bị người khác coi là tâm phúc của cậu dẫn đến gϊếŧ lầm.
Cậu nghĩ tới nghĩ lui, vẫn nên mang Nhϊếp Dương đi cùng là an toàn nhất.
Dù gì tiền tuyến còn có hơn hai trăm nghìn đại quân, chỉ cần có binh quyền trong tay, những kẻ xấu kia cũng phải suy nghĩ cẩn thận rồi mới ra tay.
Nhϊếp Dương nghe xong im lặng một lúc, cậu ta cảm động nói: “Cảm ơn đường ca!”
Lúc này, tiếng cười lạnh của hệ thống vang lên.
[Nhϊếp Thanh, Nhϊếp Lương đều không có ở đây, ngươi mới ra tay được. Nếu như ngươi đi theo Nhϊếp Thanh ra tiền tuyến, vậy ngươi hao phí hết thời gian công sức, âm thầm mời chào thế lực lớn nhỏ để làm gì?] Cái tên Nhϊếp Dương này quá tự phụ rồi, chưa bàn bạc mà đã thay đổi kế hoạch, hệ thống ghét nhất cảm giác mất quyền kiểm soát.
Nhϊếp Dương cười lạnh trong lòng.
Càng lớn, cậu ta càng cảm thấy thứ đồ vật này thật vướng víu.
[Ngươi nói đi, nếu như Nhϊếp Lương và Nhϊếp Thanh đều chết trên chiến trường, thế thì người duy nhất có thể đứng ra ổn định tình hình là ai đây?]
Cho dù chỉ là tạm thời, Nhϊếp Dương cũng có biện pháp thay đổi cái binh quyền tạm thời thành vĩnh viễn.
“May là chủ công thích sửa đường, nếu không nhóm đồ quân nhu này còn phải mất thêm mấy ngày nữa mới có thể đưa tới nơi.”
Biết được nhóm đồ quân nhu đầu tiên đã đến tiền tuyến, đám người Phong Chân vội vàng phái người tiếp ứng chi viện, vất vả ngày đêm kiểm kê đồ quân nhu lương thảo, đối chiếu các khoản mục.