Mấy cái thuyền ở vòng ngoài đều có lương thực, đại đương gia của thủy phỉ lập tức hạ lệnh.
Dương Tư thấy vậy, một nụ cười nhạt hiện lên trên môi gã.
Cô ngư dân vô tình nhìn thấy, bỗng nhiên rùng mình một cái.
Từ đầu đến cuối Dương Tư đều không lộ ra vẻ mặt hoảng hốt nên anh ta biết chắc là trong lòng gã đã có tính toán rồi.
“Bọn... Bọn họ tới đây kìa.”
Cô ngư dân thấy bọn thủy phỉ mặt mày hung tợn ngang ngược leo lên boong thuyền thì tim đập như trống trận, hai tay hai chân trở nên lạnh như băng, mặt tái nhợt đi.
Lý Uân đứng bên cạnh trầm giọng nói: “Đừng hoảng sợ, cô nhìn đi.”
Cô ngư dân không kìm được trợn tròn hai mắt khi thấy được cảnh tượng mà cả đời này anh ta sẽ không quên.
Đám thủy phỉ kia phát hiện những thuyền ở vòng ngoài toàn là lương thảo nên rất hưng phấn, tính cảnh giác cũng giảm đi nhiều, không phát hiện được nguy cơ tử vong âm thầm ẩn giấu trong đó.
Khi thủy phỉ lần lượt leo lên boong thuyền, xông vào trong khoang thuyền thì thấy bên trong không phải là lương thảo mà là đao kiếm đang chờ bọn chúng. Đọc truyện tại Vietwriter.vn
Tiếng kêu thảm thiết vang lên liên tục, không lâu sau từng thi thể rơi xuống nước như sủi cảo, trong nháy mắt nhuộm đỏ một vùng nước. Thừa dịp thủy phỉ chưa kịp phản ứng lại, Dương Tư ra lệnh đổi vị trí thuyền bè, ngăn trở đường đi của địch, bọc bọn chúng như bọc sủi cảo luôn.
Thủy phỉ bị đánh cho không kịp trở tay, căn bản không có cách nào chống cự hiệu quả, ngược lại bị đánh cho tan đàn xẻ nghé.
Đã không đánh thắng được người ta, muốn quay thuyền chạy trốn lại không có đường lui, cực chẳng đã không ít người trong số bọn thủy phỉ lựa chọn nhảy xuống nước. Từ nhỏ bọn chúng đã tiếp xúc với sông nước nên bơi rất giỏi. Nhưng Dương Tư lại không có ý định bỏ qua cho bọn chúng, từng nhóm cung thủ bắn tên về phía mặt nước.
Cô ngư dân thấy tận mắt những cảnh này, thi thể dưới nước chìm xuống rồi lại nổi lên, máu tươi gần như nhuộm mặt nước xanh biếc thành màu đỏ thẫm.
Anh ta sợ đến sững sờ, không để ý có tên thủy phỉ leo lên chiếc thuyền này đánh lén, đến lúc Lý Uân chém người này thành hai khúc, máu tươi phun đầy vào mặt anh ta, đầu của tên thủy phỉ lăn lông lốc đến trước mắt anh ta thì cô ngư dân mới phản ứng kịp, bị dọa sợ đến mức hét chói tai.
Đối với cô ngư dân mà nói, gặp phải cảnh tượng như này tuyệt đối không phải loại “trải nghiệm” hay ho gì.