Chân mày Dương Tư giãn ra, nở một nụ cười không mang theo bất kỳ ác ý nào.
Gã hiểu ý mà cô ngư dân muốn biểu đạt.
“Đa tạ.”
Dương Tư nói xong, cô ngư dân phát hiện thời gian chỉ còn lại nửa phút, nhất thời nảy sinh ý xấu.
Hiếm khi được xuyên không một lần, không ôm thần tượng một cái thì quá đáng tiếc.
Lý Uân là võ tướng, không thể đánh lén được, so sánh các kiểu thì độ khó của Dương Tư thấp hơn.
Cô ngư dân nói rất nhanh: “Tiểu Dung Dung, đón lấy nè!”
Cô ngư dân gọi Dương Tư là Tiểu Dung Dung, nhưng mà gã lại chẳng biết Tiểu Dung Dung là ai nên ngây ra.
Không đợi gã kịp phản ứng, cô ngư dân đã dang hai tay nhào tới, cho gã một cái ôm gấu thật chặt, hành động lỗ mãng dọa người.
Nhìn Dương Tư ngã xuống boong thuyền, Lý Uân vội vàng tiến lên kéo hai người một cái, tránh cho hai người đồng loạt rơi vào trong nước.
Dương Tư vẫn chưa tỉnh hồn, nhưng Lý Uân kinh ngạc phát hiện cô ngư dân mới nãy còn mạnh mẽ như rồng như hổ giờ đã mềm nhũn ngã dưới đất.
Anh ngồi xổm xuống kiểm tra, nói: “Quân sư, cô ấy hôn mê rồi.”
Dương Tư sửa lại quần áo bị kéo lộn xộn, trên mặt vẫn là vẻ kinh ngạc.
“Cái gì? Đã hôn mê rồi?”
Qua nửa giờ cô ngư dân mới tỉnh lại, ngôn ngữ cử chỉ so với lúc trước như hai người khác nhau vậy, đối mặt với đám người Dương Tư mà run rẩy lập cập.
Ba người Lý Uân trố mắt nhìn nhau, Dương Tư vốn không tin tà ma nên cố ý dò xét mãi, kết quả lại làm người ta thất vọng.
Tề Khuông tính toán thời gian một chút, nhẹ giọng nói: “Sáu canh giờ.”
Lý Uân cũng phản ứng kịp, kinh ngạc nói: “Chẳng lẽ cô ấy thật sự là ‘quỷ núi’?”
Dương Tư nói: “Dù là thật hay giả thì cũng không có gì hại đối với chúng ta.”
Nếu như không phải cái ôm chặt dọa người lúc cuối cùng đó, ấn tượng của Dương Tư với cô ngư dân sẽ tốt hơn một chút.
Tề Khuông cẩn thận phát hiện ra gì đó, anh ta nói: “Không thấy tờ giấy vừa mới viết cho quỷ núi kia đâu nữa.”
Chính mắt anh ta thấy quỷ núi xếp tờ giấy nhét vào bên hông, sau một trận hỗn loạn lại không cánh mà bay.
Đương nhiên là không thấy rồi, dựa theo quy định của “Mộng Hồi Nghìn Năm”, tờ giấy kia là đám người Dương Tư tặng cho Âu hoàng nên có thể mang đi.
Lúc này Âu hoàng đang làm gì?
Anh ta đang hưng phấn cầm máy ảnh chụp hình tờ giấy có chữ ký kia, chụp từng chữ một, đăng lên hot topic diễn đàn livestream của Nữ Đế để khoe khoang.