[Kẻ Đột Nhập Đen Đủi]: Xem ra, bác Streamer nhà chúng ta còn rất tự biết rõ mình. May mắn đây là thời cổ đại giao thông truyền tin đều không phát triển, nếu như là hiện đại, chắc chắn người ta sẽ bò qua dây cáp mạng tới đánh bác đấy, người có văn hóa một chút cũng muốn chặn cửa nhà cô đánh cô rồi.
[Bĩu Môi Cực Lớn]: Tui có một chuyện, với giá trị vũ lực của Streamer, tìm cô một đấu một thì có khác gì tự tặng đầu người không? Vì sao cô dám trơ tráo như vậy, chẳng phải là vì ỷ mình có thể đánh đấm sao? Tui cũng thấy đau lòng cho Nhϊếp Lương, gặp phải một đối thủ như vậy, có đánh hay không đánh cũng đều nghẹn chết.
Đám cá muối theo dõi toàn bộ quá trình Khương Bồng Cơ trêu đùa Nhϊếp Lương, ngay đến bộ quần áo và trang sức phụ nữ cũng đều là đám cá muối tham mưu cố vấn cho.
Ban đầu, Khương Bồng Cơ định đưa một bộ quần áo phụ nữ màu trắng đơn giản một chút, đám cá muối lại cảm thấy không phù hợp, không nên trắng tinh, thậm chí còn có một cá muối mãnh liệt đề nghị cô thẳng thắn đưa một bộ đồ tang của phụ nữ là được. Cô phải nói rằng đề nghị này còn cay độc hơn cô nhiều.
Yên lặng nhìn lướt qua các bình luận, cô cảm thấy những cá muối này thật là xấu xa.
Ngoài miệng nói đau lòng, nhưng trong hành động lại nóng lòng mong muốn Khương Bồng Cơ giẫm chết Nhϊếp Lương.
“Để ta nhìn xem người ta viết cái gì…”
Khương Bồng Cơ vừa lẩm bẩm vừa lấy bức thư từ bên trong ra, cổ tay phẩy một cái, giũ mở bức thư được gấp ngay ngắn.
“Chữ trông rất đẹp mắt, rất có khí chất của thế gia vọng tộc. Nhϊếp Lương đã bị bệnh đến mức ấy rồi mà cổ tay đưa bút vẫn mạnh mẽ như thế.” Ngay cả khi khen ngợi mà Khương Bồng Cơ còn mang theo vẻ cay độc đến vậy, tiếp tục đọc nội dung bức thư, càng đọc, sắc mặt cô càng nghiêm trọng, giữa hai chân mày nhuộm lên chút sát ý.
Mấy người Kỳ Quan Nhượng đang chờ tin tức, bọn họ vừa nhìn thấy sắc mặt chủ công nhà mình thì biết rõ phong thư này không đơn giản như vậy. Vietwriter.vn để tham gia các event hấp dẫn.
“Trong thư viết cái gì?”
Khương Bồng Cơ tức giận đến nỗi đập bức thư lên bàn, cái bàn bằng đồng phát ra tiếng vang lớn, nghi ngờ bốn góc bàn đã bị lún xuống đất hai phần.
“Viết cái gì? Ta chưa bao giờ thấy một người tự yêu bản thân mình đến vậy!”
Lại có thể còn tự yêu bản thân mình hơn cô, đúng thật là không thể chịu được.