Mấy người Vệ Từ vì đòn phản kích của Nhϊếp Lương mà lòng đầy căm phẫn, ai bảo Nhϊếp Lương lấy thanh danh của chủ công làm bè, nhưng người trong cuộc lại hồn nhiên không thèm quan tâm.
Anh thầm cười khổ một tiếng.
Chủ công sẽ không vì chuyện tình cảm mà lo được lo mất nhưng anh sẽ.
Đặc biệt là lúc nhận ra thế giới quan giữa hai người có một khe rãnh quá lớn vắt ngang thì anh càng hoảng sợ hơn.
Thay vì như vậy, chẳng thà cách nhau không gần không xa giống như kiếp trước, có lẽ sẽ dễ chịu hơn chút ít.
Lòng người chính là tham lam như vậy, nếm được chút ngon ngọt thì sẽ hy vọng xa vời rằng sẽ đạt được nhiều thứ hơn, khoảng cách xích lại gần nhau hơn.
Đôi khi Vệ Từ cũng sẽ khinh bỉ bộ dạng này của mình, ngượng nghịu, thật sự không dễ chịu.
Đang lúc Vệ Từ suy nghĩ đến xuất thần, một bóng mờ phủ lên đầu anh, thì ra là Khương Bồng Cơ đi đến bên cạnh anh.
“Lúc trước còn muốn nhìn thấy dáng vẻ ghen tị của huynh, nhưng khi thật sự nhìn thấy rồi thì ta lại thấy đau lòng. Ta làm vậy không phải là đang tự hành hạ mình sao.”
Trước kia Khương Bồng Cơ là một người không thông suốt, hay có thể nói là cô cực kỳ chậm chạp trong phương diện tình cảm, hiếm khi quan tâm đến người khác.
Cô tiếp xúc với đám cá muối nhiều năm như vậy, trong lúc vô tình đã thay đổi rất nhiều.
“Tử Hiếu vừa rồi là đang lo lắng à? Huynh có thể nói cho ta biết là tại sao không?”
Dĩ nhiên Vệ Từ không muốn nói ra, những suy nghĩ đó thật sự rất khó mở miệng.
Có điều, những gì cô muốn, muốn làm, muốn lấy được, anh đều không biết từ chối thế nào.
“Từ đang vọng tưởng, cuộc đời này có thể độc chiếm được người trước mắt hay không?” w●ebtruy●enonlin●e●com
Kiếp trước nào dám nghĩ như vậy. Vào kiếp trước, anh thậm chí mấy lần làm trái lương tâm khi khuyên bảo cô âm thầm tuyển chọn đàn ông ưu tú vào cung hầu hạ.
Hoàng đế không thể nào chỉ có một người bên gối, điều này rất nguy hiểm và cũng không có lợi về mặt chính trị.
Chỉ sủng ái một người, khả năng ngoại thích được ưu ái sẽ gia tăng rất lớn.
Xưa nay, ngoại thích có thế lực lớn tham gia vào chính sự vốn không phải là chuyện gì tốt đẹp.
Khương Bồng Cơ mỉm cười, cô nói: “Tử Hiếu là muốn khiến cho ta moi tim, móc mắt, chỉ ra họ tên người đứng bên trong là gì cho huynh biết sao?”
Add bookmark
“Sao vậy, không thể nói ra à?”
Khương Bồng Cơ đưa tay xoa nắn mặt Vệ Từ nhưng đối phương vẫn giữ nguyên vẻ mặt đờ đẫn đáng yêu.