Hệ Thống Nhiệm Vụ: Cửu Cửu Công Lược Thôi Nào !!!

Chương 146: Công Chúa Bắc quốc và thứ nữ Vệ phủ 18




Sau chuyện này xích trên chân nàng đã được bỏ ra, trước kia phạm vi tự đó của nàng trong tiểu viện này, còn hiện tại là toàn bộ thái tử phủ, bên người vẫn là tỳ nữ đi theo.

Hoa viên.

Nàng ngồi trên ghế đá rất bình tĩnh nhìn người trước mặt.

Nam Dạ rất ôn nhu mà hỏi nàng:

"Anh Nhi nàng thấy ta lên làm thế nào đây?... Vệ phủ ép ta quá trời... Hay ta sử bọn chúng nha... Tuy là trước kế hoạch nhưng không sao ta có thể sắp xếp được..."

Nàng nghiêng đầu nói:

"Chẳng phải ngươi đã quyết định rồi sao... Cần gì phải hỏi ta..."

Nam Dạ cười không nói gì.

Nàng đứng dậy đi xung quanh hoa viên.

Nam Dạ không ngăn cản mà đứng dậy đi theo sau nàng.

Trong kinh thành đang có lời đồn: Thái tử kim ốc tàng kiều( ngụ ý là giấu nữ nhân)

Có thương nhân khi giao đồ đến phủ thái tử đã vô tình nhìn thấy một thiếu nữ được thái tử dùng ánh mắt vô cùng ôn nhu mà nhìn, hành động dị dàng đỡ thiếu nữ, thể hiện đầy tình yêu.

Còn thiếu nữ thì có dung mạo đẹp như tiên tử, khí chất cao quý hơn người, cử chỉ thanh tao nhã nhặn... chỉ có điều ánh mắt khi nhìn thái tử lại vô cùng lạnh nhạt.

Bàn dân thiên hạ mới suy ra là thái tử đang theo đuổi mĩ nhân nhưng chưa thành... Thảo nào kháng chỉ từ trối hôn sự với đích nữ đại tiểu thư của Vệ phủ... Vệ Ca...

______________-___________

Bảy ngày sau.

Trong tiểu viện.

Nàng vẫn như bình thường, tiếp tục với thú vui cầm kéo tỉa cây.

Ngồi bên cạnh chính là Nam Dạ.

Nam Da nhìn nàng mỉm cười nói:

"Anh Nhi... Theo ta được biết thời gian nàng ở Vệ phủ chịu uất ức đúng không..."

Nàng dừng lại, đôi mắt chuyển hướng nhìn hắn:

"Ngươi lại muốn làm gì?"

Nam Dạ lắc đầu:

"Không gì cả... Lát nữa ta đưa Anh Nhi ra ngoài nhá... Thế nào? Vui không?...."

Nàng nhìn Nam Dạ với đôi mắt không thể tin được:

"Ngươi nói gì?"

Nam Dạ đứng dậy xoa xoa đầu nàng dịu dàng nói:

"Ta đã nói rồi... Một lát nữa sẽ đưa nàng ra ngoài...."

Nàng trực tiếp hất tay hắn ra, quay người đi nhàn nhạt mở miệng:

"Ngươi làm gì thì mặc ngươi... Nhưng đừng động đến chuyện ta đã sắp đặt."

Nam Dạ cười nói:

"Vậy thì thật khó a... Bởi vì ta đã chuẩn bị rất nhiều thứ rồi, trùng hợp là những thứ này lại liên quan đến việc Anh Nhi sắp xếp... Xin lỗi Anh Nhi nhưng ta không thể nào không xen vào, Anh Nhi sắp xếp những chuyện quá nguy hại đến Nam quốc..."

Nàng sờ sờ cây kéo trong tay mình, cặp mắt lạnh lùng nhìn hắn:

"Chuyện của Vệ phủ ta đã sắp xếp từ trước, kế hoạch này đã định từ nhiều năm trước rồi... Ngươi đừng phá nó... Nếu không thì..."

Cây kéo được đặt lên cổ hắn.

Nam Dạ lại rất bình tĩnh nghiêng đầu tránh đi cây kéo:

"Được được... Chuyện của Vệ phủ cứ theo nàng, ta không động vào là được chứ gì?.."

Nàng "hừ" một tiếng rồi quay đầu đi, tiếp tục chăm sóc cây cảnh nhỏ của bản thân.

Nam Dạ đi đến ôm nàng từ phía sau, ghé sát vào tai nàng nói"

"Anh Nhi không tin A Dạ sẽ dẫn Anh Nhi ra ngoài thật sao?"

Nàng không đáp, mắt vẫn nhìn về chậu cây cảnh, tay không dừng.

Nam Dạ cười một cái rồi buông nàng ra, từ trong người lấy ra thứ gì đó, hắn cúi người cầm lấy sợi xích ở chân nàng... Sợ xích được mở ra...

Đôi mắt nàng trừng lớn, cúi đầu nhìn người nam nhân đang cúi người để bỏ xích cho nàng.

Nam Dạ đứng thẳng người lên, vuốt tóc nàng:

"Ta nói thì sẽ làm... Không lừa nàng đâu..."

Trên chân không còn xích sắt nữa...

Nàng nhấc chân lên...rất nhẹ, rất nhẹ, nhẹ... Rất lâu rồi đôi chân nàng không có cảm giác nhẹ như vậy.

Khéo miệng nàng nhếch lên, tạo thành một đường cong tuyệt đẹp:

"Nói đi, rốt cuộc ngươi muốn cái gì?"

Nam Dạ lắc đầu:

"Vốn định đưa nàng đi xem trò hay của Vệ gia... Nhưng nàng không muốn ta cũng không ép... Vậy hôm nay ra ngoài coi như để nàng giải toả tâm trạng đi..."

Nàng nhướn mày:

"Trò hay của Vệ gia?"

Nam Dạ cười cười nói:

"Là trò hay của Vệ gia... Nói thật thì là trò hay của đích nữ Vệ phủ, Vệ Ca... Nàng yên tâm đi không có ảnh hưởng gì đến việc nàng đã sắp xếp cho Vệ gia đâu..."

Mắt nàng nhìn hắn, trong mắt hiện ra vẻ nghi ngờ:

"Thật?"

Nam Dạ gật đầu:

"Thật mà, yên tâm đi..."

Nàng quay người nhìn tỳ nữ đứng không xa nói:

"Chuẩn bị cho ta."

Tỳ nữ đầu tiên vẫn không hiểu gì nhưng người trong phủ thái tử này cũng không ngu ngốc rất nhanh hiểu ý đi chuẩn bị cho nàng.

Nam Dạ đi ra ngoài:

"Ta ở bên ngoài chờ nàng."