Bên ngoài có một tiểu công công chạy vào báo:” thưa thái phó đại nhân có tin truyền đến ở rừng trúc ngoại thành phát hiện tung tích của hoàng thượng ạ”
Phó thần:”tốt, ta sẽ đi xem các ngươi không cần theo.”
Nói xong hắn đã chạy vút ra ngoài đi đến rừng trúc ngoại thành. Nếu nguyệt Cửu mà biết hắn nghe dược tin báo đang đến chỗ cô thì kiểu gì cũng lập túc phun trào: nói dối …nói dối bản cô nương bây giờ là nữ nhi lấy đâu ra tung tích của một nam nhân mà tìm hả.
Trúc viên.
Nguyệt cửu đang ngồi ngoài sân uống trà thì nghe tiếng hệ thống:
[…] không hay rồi tên gian thần kia đang gặp…không sắp chết rồi.
Cô hỏi :sao vậy
[…]Hắn bị người của an định vương lừa đang bị mai phục.
Nguyệt Cửu:ở đâu
[…]đang ở trong rừng chúc cách chúng ta không xa.
Cô nhíu mày. ở bên cạnh được nhiên là mị nhi và ngọc nhi nhìn thấy biểu hiện của cô.
Ngọc nhi nhíu mày. Mị nhi lên tiếng hỏi;”tiểu thư có chuyên gì vậy”
Cô bất ngờ bị hỏi nhưng vẫn giữ bình tĩnh nói:” cách đây không xa có người đang đánh nhau”
Hai người kia nghe nguyệt cửu nói thì bất ngờ sau đó lại nhìn cô bằng ánh mắt khâm phục: xa vậy mà có thể nghe, nội công của tiểu thư đúng là thâm hậu.
Cô không để ý ánh mắt của hai người kía mà đứng dậy nói:”đi xem” rồi dùng khinh công bay đi. hai người kia cũng lập túc vận nội công đi theo sau của nguyệt cửu.
Khi đến nơi thì thấy có hơn 10 hắc y nhân đang vây quanh một nam tử trên người đầy vết thương lớn nhỏ dưới đất còn có xác chết của hơn chục hắc y nhân.
Nhìn thấy cảnh này thì nhíu mày nhưng trong lòng thì vỗ tay khen Phó thần: không tồi, võ công của tên gian thần này không tồi một mình mà đánh được hơn 20 người.
Ngọc nhi bên cạnh thấy cô nhíu mày nghĩ là cô không vui nên lên tiếng:”các ngươi là ai, tại sao lại đánh nhau ở đây, khiến cho tiểu thư nhà ta mất hứng.”
Mị nhi ở bên cạnh phu họa:”đúng vậy đúng vậy, nếu các ngươi muốn đánh nha thì đi ra ngoài mà đánh chứ đừng đánh ở đây làm phiền đến tiểu thư nhà ta”
Phó thần và hắc y nhân nghe thấy tiếng nói thí đóng loạt ngửng đầu lên.
Vừa ngửng đầu lên đập vào mắt bọn họ chính là ba cô nương. Hồng y năng động, kim y điềm tĩnh đang đứng trên cành trúc và bạch y nữ tử nhìn dịu dàng đang đứng trên lá trúc, bọn họ cảm thán:hai cô nương kia nội công đã thâm hậu rồi, cô nương bạch y kia nội công còn sâu hơn nữa.
Phó thần nhìn thấy Nguyệt cửu: là nàng, là Di Hi là nữ nhân mà hắn ngày nhớ đếm mong.
(tinh ~~~độ hảo cảm+10 bây giờ là 90% .)
Cô cười dịu dàng lên tiếng:”mị nhi Ngọc Nhi sử lí đi, nhìn trướng mắt quá.”
Hai người nhân mệnh :”rõ”rồi đi bay xuống rút kiếm giết hắc y nhân.
Những hắc y nhân không ngờ được bạch y nữ tử nhìn dịu dàng như vậy mà lại tuyệt tình như thế.
Cô bay xuống đến chỗ của phó thần nói:”Phó Thần huynh không sao chứ.”
Hắn lắc đầu:”không sao cảm ơn Di Hi tiểu thư đã quan tâm. Chúng ta thật là có duyên vậy mà lại gặp nhau rồi”
Nguyệt cửu gật đầu.
Phó thần còn đang định nói thêm vài câu khách sáo thì đã ngất mà ngã xuống đất.
Cô thấy ngất thì thở dài, quay sang ngọc nhi và mị nhi nói:”giải quyết xong thì ôm hắn về, vẫn cần hắn chưa thể để hắn chết được” nói xong cô quay lừng vận khinh công bay đi.
Hai người ki vừa giải quyết xong nghe thấy lệnh của cô tuy không muốn làm nhưng bắt buộc phải làm. Hai người rưng ra bộ mặt không tình nguyện mà đưa phó thần đi.
Ngày hôm sau phó thần tỉnh lại thì thấy hắn đang ở trong một căn phong đơn giản, nghe được tiếng đàn từ bên ngoài truyền vào. nhìn lại người mình thì đã được băng bó. Hắn ngồi dậy cố gắng bước ra ngoài. Ra ngoài thì thấy mọi thứ thật đơn nhản nhưng lại thanh tao vô cùng đẹp.
Có một bạch y nữ tử đang ngồi trên ghế đã mà gảy đàn. Cảnh đep mà người còn đẹp hơn.
(tinh dộ hảo cảm +5 bây giờ là 95% hơi ít nhưng mà sắp xong rồi.)