Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 335




Chỉ là hành vi của gã xem vào trong mắt của đối phương thì cũng là bị chọc nổi điên.

- Hai mươi vạn năm ngàn!

Lục vương tử cười nhạt một tiếng.

- Thao, nhường cho ngươi.

Trần Tinh thở phì phì ngồi xuống.

Gốc thông tâm thảo này lập tức bị lục vương tử dùng giá hai mươi vạn năm ngàn mua xuống.

Toàn trường một mảnh xôn xao.

Lục vương tử này đầu óc bị úng nước hay sao, tốn hai mươi vạn năm ngàn đi mua một gốc thông tâm thảo, dù cho có mời luyện dược sư luyện chế thành đan dược đi nữa thì chưa chắc sẽ có lời.

- Lục vương tử chúng ta làm như vậy có phải là có chút không ổn hay không?

Ngay cả những người còn lại trong bao sương cũng nghi hoặc không thôi, lục vương tử làm như vậy hoàn toàn là coi tiền như rác mà.

- Hừ, thứ này tên tiểu tử kia báo giá qua hai lần, rõ ràng là thứ mà bọn họ cần, ta muốn làm chính là khiến cho bọn họ lần này tay không mà về.

Lục vương tử âm lãnh nói, với gã mà nói, căn bản không cần so đo lời lỗ gì, tiêu tiền oan hay không, thứ gã muốn chính là để cho mấy người Diệp Huyền không giành được thứ gì hết.

Mấy người Trần Minh đều trợn mắt há mồm, oán niệm của lục vương tử đối với đối phương không khỏi quá sâu rồi, Diệp Huyền đã từng làm gì lục vương tử vậy? Mối hận giết vợ đoạt con chỉ sợ cũng không hơn gì cái này đâu.

Diệp Huyền sao lại không biết lục vương tử đang nghĩ gì, tiếp theo, chỉ cần có thứ khiến hắn hơi để ý một chút cũng sẽ ra giá.

Tâm tình của hắn vô cùng lạnh nhạt, mua được thì mua, không mua được cũng không sao, dù sao thì những vật này cũng không phải trân phẩm hiếm có gì.

Lấy quan hệ của hắn ở hiệp hội luyện dược sư và hồn sư tháp, thì thông tâm thảo kia, dù không đấu giá được ở đây, tới lúc đó chỉ cần nói một câu thì tuyệt đối có thể mua được ở hai đại cơ cấu kia với giá thấp hơn ở đây nhiều.

Còn lục vương tử thì cũng liên tiếp bỏ ra cái giá cao hơn hẳn so với giá trị bản thân vật đó để mua vào, mỗi một thứ gã mua vào ít nhất cũng lỗ mất một nửa, chỉ một hồi ngắn ngủi thì cũng đã lỗ một hai trăm vạn huyền tệ rồi.

Dù gã là vương tử đi nữa, tài lực cũng chỉ có hạn mà thôi.

Mà một khi hành vi này của gã ở phòng đấu giá truyền ra ngoài thì tuyệt đối sẽ có ảnh hưởng lớn tới thân phận vương tử của gã.

Chỉ là lục vương tử lúc này cũng đã hàn toàn lâm vào trong điên cuồng báo thù Diệp Huyền, căn bản không thể nghĩ tới những chuyện này, cho dù có nghĩ tới đi nữa, vì để trả thù Diệp Huyền, gã cũng bất chấp tất cả.

Đấu giá lại tiếp tục.

Đột nhiên, hồn thức một mực bao trùm ở bao sương số sáu của Diệp Huyền đột nhiên nổi lên một hồi ba động.

Diệp Huyền đột nhiên mở to mắt:

- Bọn họ muốn hành động rồi, xem ra vật phẩm tiếp theo chính là thứ mấy người lục vương tử muốn, hơn nữa cũng có chút để bụng.

Trong mắt của hắn mơ hồ lộ ra vẻ hưng phấn.

Từ khi hai bên chống lại nhau, thì hồn thức của hắn một mực chú ý động tĩnh ở bao sương số sáu, chỉ cần bên trong có động tĩnh gì thì hắn liền biết vật phẩm kia chính là thứ khiến cho bao sương số sáu cảm thấy hứng thú, cho nên để cho Trần Tinh ra giá.

Mấy lần có Trần Tinh quấy rối, khiến cho đối phương đều phải dùng cái giá gấp đôi để mua, hận tới hàm răng đều ngứa.

Mà lúc trước, ba động truyền tới từ trên người của lục vương tử ở bên trong bao sương số sáu lại vô cùng kịch liệt, thậm chí có cảm giác như khống chế không nổi vậy.

Điều này làm cho Diệp Huyền lập tức hiểu rõ, kiện vật phẩm tiếp theo này hẳn chính là mục tiêu chính của lục vương tử khi tham gia lần đấu giá hội này.

- Vật phẩm tiếp theo, tin rằng tất cả nam nhân đều sẽ cảm thấy vô cùng hứng thú, nó là linh dược tứ giai thứ có thể khiến cho tất cả nam nhân hùng phong đại chấn, long cốt tráng dương thảo.

- Linh dược, đan dược tráng dương, chắc mọi người cũng đều biết được không ít, nhưng long cốt tráng dương thảo này thì lại độc nhất vô nhị, có thể bổ khuyết khiếm khuyết trời sinh, khiến cho nam nhân có vấn đề về bất kỳ phương diện nào dùng vào rồi thì tuyệt đối đều sẽ hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang, thay đổi phong phạm ngày xưa, còn những nam nhân có công năng vốn bình thường dùng vào rồi cũng sẽ nhất trụ kình thiên, ác chiến cả ngày cũng sẽ không đuối sức, hơn nữa, quan trọng nhất là không giống với những dược vật tráng dương khác, công hiệu của long cốt tráng dương thảo chính là vĩnh cửu, giải quyết vấn đề từ gốc rễ, một lần vất vả nhàn nhã cả đời.

- Thế nhưng long cốt tráng dương thảo này rất quý hiếm, bản thương hội buôn bán bao nhiêu năm nay, hôm nay cũng là lần tiên có được nó, hy vọng những bằng hữu có ý với nó tuyệt đối đừng nên bỏ qua.

Đấu giá sư giới thiệu xong thì toàn trường lập tức xôn xao.

Mỗi nam nhân đều vô cùng hưng phấn, đối với nam nhân mà nói, long cốt tráng dương thảo này tuyệt đối là bảo vật kinh thiên vô cùng hiếm có.

Trong bao sương số sáu, lục vương tử đột nhiên đứng lên, ánh mắt nóng bỏng.

Gã đợi lâu như vậy, chính là vì bảo vật này.

Cảm nhận được động tác của lục vương tử, nụ cười lạnh trên môi Diệp Huyền lại càng sâu thêm:

- Trần Tinh, long cốt tráng dương thảo này, chỉ cần vừa bắt đầu bán thì ngươi liền hung hăng nâng giá cho ta, thứ bao sương số sáu cần chính là nó.

- Huyền thiếu, không cần ngươi nói, bản thiếu cũng sẽ ra giá, long cốt tráng dương thảo này nếu như bị bản thiếu gia chụp được thì còn sợ mỹ nữ không khăng khăng một mực đối với bản thiếu hay sao, ha ha…

Căn bản không cần Diệp Huyền nói, hai mắt của Trần Tinh đã sáng quắc lên.

Trên đài, vị đấu giá đại sư kia vừa nói vừa trực tiếp xốc tơ lụa lên, chỉ thấy có một gốc linh dược có hình dạng như xương rồng màu đỏ đặt ở trên khay gỗ, tản mát ra dương khí dày đặc.

- Được rồi, không nói nhiều nữa, tin rằng tuyệt đại đa số nam nhân đều đã sắp không nhịn được nữa rồi, long cốt tráng dương thảo này, giá khởi điểm là mười vạn huyền tệ, mỗi lần tăng giá không ít hơn một ngàn.

Đấu giá sư vừa mới nói xong thì một người lập tức xả cổ họng la lớn lên:

- Bản thiếu gia ra giá năm mươi vạn huyền tệ.

Người nọ chính là Trần Tinh.

Toàn trường nháy mắt liền im phăng phắc không một tiếng động, vô số ánh mắt đồng loạt bắn tới, Trần Tinh không hề cố kỵ toét miệng cười hớn hở, nhìn chằm chằm vào long cốt tráng dương thảo ở trên đài, bộ dạng kia, ngay cả nước miếng cũng sắp chảy thành thác.

Toàn trường đều ngây ra, sau đó là tức giận mắng lên.