Chương 41: Đánh bại hoàng tử, Sandalphon bộc lộ
Thao tác cũ, Leon vẫn trước tiên sử dụng 【Spirit Eye】để điều tra.
Tên: Chris
Lv: 53
Chúc phúc: 【Kiếm sĩ】
Kỹ năng: 【Song kiếm kỹ】【Ma pháp – Lôi lv3】【Vòi rồng lv5】【Liên kích lv5】【Linh hoạt】【X-Trảm kích】
Chúc phúc [kiếm sĩ] và kỹ năng song kiếm, cậu bạn này cũng là 1 người thuộc hệ cận chiến.
“Ồ ? Mắt cậu đang phát sáng ? Là một loại kỹ năng sao ?”
Chris vẻ mặt mang theo biểu lộ nghiền ngẫm.
Dù sao Leon cũng không hề giấu diếm, chú ý một chút thì nhận ra cũng rất bình thường.
Leon không nói lời nào mà chủ động công kích, đồng thời vận dụng 【Cường hóa】và 【Tật Phong】một lần nữa.
Trận chiến với Chase cộng thêm thời gian chờ đợi đã khiến buf mất hiệu lực nên Leon phải tái sử dụng chúng.
Trên người hắn phát ra Aura màu đỏ và màu trắng nhợt nhạt.
“Thậm chí có thể sử dụng ma pháp mà không cần niệm chú ? Cậu rốt cuộc là thứ quái gì vậy ?”
Chris tỏ ra hứng thú, ngay sau đó cũng tự niệm phép lên bản thân.
【Linh hoạt】
Hai người lao vào nhau, và 3 thanh kiếm v·a c·hạm phát ra tiếng đinh đương.
“Sơ ý quá đấy.” Hơi khẽ nhếch mép, cậu ta đọc ra chú ngữ với tốc độ cực nhanh.
Hai thanh kiếm trên tay Chris phút chốc bị bao phủ bởi dòng điện.
“Vậy sao ?” Leon híp mắt.
Kosetsu cũng bị ngọn lửa bao quanh.
Chris nhanh chóng lui lại.
“Thậm chí tôi còn không thấy cậu đọc chú ngữ, không lẽ cậu đã đạt đến [vô niệm] ?”
“Ai biết ?”
Trả lời một cách lập lờ, Leon lại lần nữa cùng Chris đối đầu.
Hai người tung ra những đường kiếm cực nhanh khiến người hoa mắt.
Leon bổ dọc, Chris dùng một thanh kiếm đón đỡ, kế đó liền đáp trả lại bằng một nhát chém ngang thông qua thanh kiếm ở tay còn lại.
Vừa lùi lại thì một đường kiếm hình chứ X màu trắng đã bay tới trước mặt Leon.
[X-Trảm kích]
“Băng Tường !”
Với một câu chú ngắn gọn, một bức tường băng đột ngột mọc lên chặn lại nhát chém.
Leon sử dụng [vô ảnh] và biến mất ngay trong tầm mắt đối thủ.
“Tốc độ ? Không, là ẩn thân !”
Chris đề phòng dò xét xung quanh.
Keng !
Bằng một phản xạ nhanh nhẹn, cậu ta đã đỡ được đòn đánh lén của Leon.
“Này, đánh lén như vậy là không phù hợp tinh thần hiệp sĩ đâu.”
Hơi liếm môi, ánh mắt của cậu ta trở nên nguy hiểm.
Leon cũng đã hiện hình và nhún vai:
“Tôi cũng đâu nói mình có tinh thần hiệp sĩ ?”
“Thú vị đấy. Vòi rồng !”
Vung ra một nhát chém khuấy động không khí, một cơn lốc đột nhiên xuất hiện giữa sân đấu và lấy tốc độ cực nhanh lao tới.
“Cậu vậy mà muốn chơi gió trước mặt tôi ?”
Leon khẽ cười sau đó liền đưa tay ra, cơn lốc đến trước mặt hắn liền bị dễ dàng hóa giải.
“Quên mất, cậu ta có chúc phúc hệ phong… Nhưng thế này cũng quá mức rồi.” Chris lầm bầm.
“Đến mà không đáp lễ thì không tốt lắm. Nứt vỡ !”
Vòng tròn ma pháp xuất hiện ngay dưới chân, Leon liền dậm mạnh xuống.
Mặt đất đột nhiên như bị tác động cực mạnh, lập tức nứt ra một đường hướng thẳng về phía bên kia.
“Quá chậm.”
Với vẻ khinh thường, cậu ta tiến hành né tránh.
Nhưng đột nhiên Chris giật mình, vì Leon không biết khi nào đã xuất hiện ngay hướng cậu ta né tránh với khuôn mặt mang theo ý vị sâu xa.
“Liên kích !”
Tuy không rõ hắn định làm gì, nhưng bản năng mách bảo Chris rằng hành động của tên này rất nguy hiểm.
Chris nhanh chóng vung ra hàng chục nhát kiếm, nhưng chúng đều chém xuyên qua Leon.
“C·hết, bị lừa rồi !”
Không đợi cậu ta kịp làm thêm gì, cổ họng đã bị Leon bắt lại.
Vốn còn đang tính vùng vẫy thì đột nhiên Chris trợn to mắt.
“Ma lực… đang trôi đi….”
【Hấp thụ ma pháp】: thông qua tiếp xúc trực tiếp, hấp thụ ma lực của người hoặc vật và bổ sung nó cho bản thân.
Leon nheo mắt với nụ cười trên môi. Đây chính là ý tưởng của hắn, và nó đã thành công.
Ma lực bị tiêu hao đang được bổ sung.
Cảm giác không sai biệt lắm, hắn quăng Chris ra ngoài như quăng rác rưởi.
Ho khan mấy tiếng, cậu ta khó nhọc đứng lên, nhưng tứ chi lại truyền đến từng đợt cảm giác vô lực.
“Cậu… hút ma lực của tôi !”
Chris cắn răng nói.
“Là do cậu quá tự cao.” Leon đáp lại bằng giọng châm chọc.
“Thậm chí còn không thèm suy tính đến chuyện đối thủ có thể còn ẩn giấu lá bài tẩy.”
Hắn bước từng bước tới chỗ cậu ta, rồi giơ thanh kiếm lên chĩa thẳng vào cổ họng cậu ta.
Chris căn bản không còn sức để di chuyển, chỉ có thể nhìn chằm chằm Leon với vẻ không cam lòng.
“Trọng tài, còn không tuyên bố sao ? Chẳng lẽ muốn tôi cho cậu ta vài lỗ trên người mới tính là thắng ?”
Hắn mở miệng trêu chọc.
“N-Người thắng là Leon de Fedorov.”
Trọng tài lấy lại tinh thần liền vội vàng kêu lớn.
Lần này thì cả đấu trường lại lâm vào yên tĩnh mà không có ai hoan hô.
Một phần là do ngạc nhiên với chiến lực của Leon, một phần là không ngờ trận đấu vốn đang trông rất cân sức thì tình thế lại đảo ngược như một trò đùa như thế.
“Lần sau.. tôi sẽ phục thù.” Chris nghiến răng.
“Tôi không định sẽ tiếp nhận thêm lời khiêu chiến nào nữa đâu, vậy nên chỉ có thể làm cậu thất vọng rồi.”
Nhún vai, Leon thu hồi kiếm của mình.
Mang theo sự không cam lòng, Chris được người dìu về phía khu vực chờ.
“Thần xin lỗi, Điện hạ… Thần đã làm ngài thất vọng.”
Cậu ta thở dài và nói với vẻ áy náy.
Gerazt vỗ vai an ủi:
“Cậu đã làm tốt lắm rồi, chỉ là không ngờ sau hai trận chiến cậu ta còn che giấu nhiều như vậy. Xem ra tất cả chúng ta đều bị cậu ta lừa.”
Bày ra một vẻ mặt nghiêm túc, Hoàng tử Gerazt kiên định bước từng bước ra ngoài.
“Mình sẽ chiến thắng ! Vì Army !”
Cậu ta tự cổ vũ bản thân.
“Vậy là trận cuối rồi nhỉ ? Giải quyết sớm rồi về nhà ngủ thôi.”
Leon làm vài động tác khởi động giãn cơ.
Mặc dù tình trạng cơ thể đã khôi phục không sai biệt lắm, ma lực cũng sung túc trở lại, nhưng mệt mỏi trên thân thể là không thể khôi phục dễ dàng như vậy.
Đánh với mấy tên này làm Leon tiêu hao khá nhiều calo rồi đấy.
Đã vậy hắn còn không thể dùng cả 【Senbonzakura】hay 【Sandalphon】 mấy vật phẩm rút được cũng tương tự không dùng được nốt.
Vì ngoại trừ 【Vạn năng dược】【Heal Potion DX】【Hình nhân thế mạng】【Revial Capsule】 mấy món vật phẩm thuộc loại hồi phục và 【Senbonzakura】【Sandalphon】hai món v·ũ k·hí, vậy cũng chỉ còn lại 【Siêu* Fallen Down】.
Đây là 1 cấm chú bị phong ấn trong lá bùa, chỉ cần dùng ma lực liền có thể kích hoạt.
【Siêu*Fallen Down】: Ma pháp cấm chú cổ đại, triệu hồi cột sáng hủy diệt, tiêu diệt tất cả sinh vật có level 80 trở xuống trong phạm vi 100m, đối với sinh vật có level từ 90 đến 120, có 90% khả năng gây trọng thương, 20% khả năng kích sát. Vô hiệu với sinh vật trên level 120.
Hiển nhiên thứ này là con át chủ bài của hắn.
Những lần trước, kể cả ở hầm ngục Goblin, đụng độ đám c·ướp hay thậm chí gặp phải mấy con boss dugeon hắn đều không nỡ sử dụng nó.
Quá mẹ nó lãng phí !
Hơn nữa thứ này quá kinh khủng, dùng ra thì căn bản không ai ở đây có thể chịu được.
Từ đầu cuộc chiến đến giờ Leon chỉ toàn chiến đấu bằng thực lực của bản thân phối hợp với kỹ năng từ rút thưởng chứ chưa từng vận dụng bất cứ con át chủ bài nào khác.
“Đánh nhau kiểu này tốn sức quá đi thôi. Lần này ra sức như vậy cũng coi như đã trả lại ân huệ của Artermia-san rồi. ”
Leon tự nhủ.
Không chỉ vì Ophelia khẩn cầu, cũng không chỉ vì Artermia là 1 người bạn của hắn, mà còn vì Leon không thích mắc nợ.
Dù đây chỉ là một ơn huệ nhỏ cũng như vậy.
Lúc này Hoàng tử đã cùng Leon đối mặt.
Tay cậu ta cũng cầm một thanh trường kiếm, và có vẻ nó có khả năng truyền dẫn ma lực.
Tên: Gerazt
Lv: 58
Chúc phúc: 【Hỏa Diễm】【Anh Hùng】
Kỹ năng: 【Hỏa thuật lv5】【Hỏa kiếm】【Viên trảm】【Bộc phá lv5】【Cách đấu】【Giải phóng tiềm năng lv4】
“Cậu đúng là làm ta rất bất ngờ, nhưng người chiến thắng chỉ có thể là ta !”
Hoàng tử hướng vê phía Leon với ánh mắt quyết tâm, bên trong là khát vọng chiến thắng mãnh liệt.
“Tôi nói rồi, tôi sẽ đánh cho mấy người tỉnh ra.”
Leon thu hồi vẻ lười biếng và nói với giọng nghiêm túc.
Không dài dòng thêm nữa, cả hai người lao vào nhau.
Trên người hoàng tử bốc lên một vầng hào quang bán trong suốt, tốc độ lẫn sức mạnh của cậu ta đột nhiên tăng lên.
【Giải phóng tiềm năng】
Thanh kiếm cũng bị ngọn lửa bao phủ, và cậu ta hướng về phía Leon chém ra.
Bên phía Leon, hắn cũng kích hoạt 【Phụ ma – thủy】 thanh kiếm bị màn nước vây quanh.
Ngọn lửa cùng sóng nước v·a c·hạm, bốc lên từng đợt hơi nước trắng xóa.
Cảm giác không chiếm được thượng phong, Hoàng tử hơi lui lại rồi vung kiếm.
Một đạo trảm kích hình bán nguyệt bắn ra.
【Viên trảm】
Không hề có chút trì trệ, cậu ta lại liên tục vung ra thêm mấy phát trảm kích.
【Tâm nhãn】
Dựa vào khả năng cảm giác siêu việt, Leon thành công né hết tất cả, thỉnh thoảng cũng đáp trả bằng vài đạo trảm kích.
Đương nhiên hành động này cũng không duy trì lâu, vì chỉ mới sử dụng【Tâm nhãn】vài giây hắn liền cảm giác ma lực hiện có lại bị bốc hơi 1 phần 5.
Gerazt không hề tỏ ra ngạc nhiên, đột nhiên cậu ta dừng trảm kích mà chỉ mũi kiếm về phía Leon.
Ngay thời khắc đó bản năng của Leon liền phát ra cảnh báo.
Không nghĩ nhiều, hắn hướng về phía bên cạnh nhảy bổ tới.
Ở vị trí vừa đứng đột nhiên phát ra chấn động mãnh liệt, một vũ nổ diễn ra không hề có báo trước. Vụ nổ xảy ra đột nhiên làm tất cả mọi người không khỏi kinh hô.
Artermia cũng âm thầm vì Leon bóp một thanh mồ hôi lạnh.
【Bộc phá】
“Nguy hiểm quá đấy, ngài tính g·iết tôi sao Điện hạ ?”
Lau mồ hôi trán, Leon khẽ híp mắt.
Kỹ năng vừa rồi đã làm sân của đấu trường xuất hiện 1 cái hố, nếu thật sự để b·ị đ·ánh trúng thì dù là Leon cũng không dám chắc sẽ bình yên.
“Cậu rất nguy hiểm, nếu nương tay ta không chắc mình sẽ thắng. Vì chiến thắng và được ở bên Army nên ta sẽ dốc hết sức. Nếu cậu thấy sợ thì sao không chịu thua tại đây nhỉ ?”
Hoàng tử nói một câu không biết là đùa hay thật.
Leon chỉ đơn giản lắc đầu.
“Xin lỗi, tôi đã hứa rồi.”
“Vậy nếu có nguy hiểm tính mạng cũng đừng trách ta.”
Hoàng tử lạnh lùng nói, tiếp đó lại chỉ mũi kiếm về phía Leon.
“Tôi có thể hỏi ngài một câu không ?”
Leon liên tục né tránh nhưng vẫn có dư lực để đặt câu hỏi.
“Chuyện gì ?”
Cậu ta hỏi lại trong khi hành động vẫn không có chút trì trệ.
“Tại sao ngài lại ghét Artermia đến vậy ? Cô ấy rất yêu ngài mà ?”
Đây chính là điều Leon vẫn luôn thắc mắc. Thái độ của hoàng tử đối với Artermia đã không hề tốt đẹp ngay từ thời điểm nhập học mặc dù họ rõ ràng có hôn ước.
Trên khán đài, Artermia bị câu hỏi đột ngột của Leon làm bất ngờ.
“Cô ta yêu ta vì ta là hoàng tử, nếu đổi lại một người khác là hoàng tử thì cô ta cũng sẽ yêu người đó thôi, cái cô ta yêu là danh hào Hoàng tử, người sẽ kết thừa Vương vị trong tương lai.”
Có vẻ câu hỏi này chạm đến điểm n·hạy c·ảm của Gerazt, tốc độ của cậu ta lại tăng lên một chút.
“Nhưng chí ít chẳng phải hiện tại cô ấy đang làm tất cả vì ngài hay sao ?”
“Nhìn nhận ta như một hoàng tử thì có thể gọi là tình yêu sao ? Ta không cần thứ đó.”
Cảm xúc của Gerazt trở nên kích động.
“Chỉ có Army, chỉ có cô ấy công nhận bản thân ta, cô ấy bảo ta nên theo đuổi những gì mình thích. Army thậm chí biết được những gì ta muốn mà không cần ta phải mở lời. Cô ấy là định mệnh của ta. Chính Army đã cứu rỗi ta, vậy nên ta sẽ cố hết sức vì tình yêu này !”
Nói đến đây đột nhiên hoàng tử ngừng tay.
Leon cũng đứng lại mà không có động thái t·ấn c·ông, hắn đoán hoàng tử định nói gì đó nên quyết định cho cậu ta chút thời gian.
Chuyện tình cảm của hai người thì nên để cho họ có chút thời gian giải quyết vậy.
Gerazt hướng ánh mắt về phía khán đài nơi mà Artermia đang ngồi và lớn tiếng nói:
“Artermia, tình cảm của cô chỉ là sự áp đặt thôi ! Cái đó không phải tình yêu !”
Artermia sững sờ nhìn hoàng tử, bỗng chốc hốc mắt cô trở nên ươn ướt.
Ngay sau đó cô giống như không thể khống chế được nữa mà đột nhiên bật khóc nức nở.
“Nhưng… em đã cố gắng đến vậy… em đã luôn cố gắng để tương lai có thể trở thành người phụ nữ xứng đáng với ngài…”
Cô nói với giọng nghẹn ngào trong khi nước mắt vẫn đang không ngừng tuôn ra.
“Muộn rồi, ta đã có người mình yêu. Ta chỉ cần cô tránh xa ta ra thôi.”
Gerazt lạnh lùng nói, sau đó liền mặc kệ Artermia.
“Artermia-sama…”
Ophelia muốn an ủi cô, nhưng lại không biết nên an ủi như thế nào.
Hoàng tử Gerazt thu hồi ánh mắt và nhìn chằm chằm Leon.
“Nói nhảm đủ rồi, chiến đấu đi ! Ta sẽ chiến thắng và hủy bỏ hôn ước, ta sẽ cưới Army và sống hạnh phúc !”
Gương mặt vô cảm của Leon áp sát cậu ta, hai thanh kiếm chạm vào nhau phát ra âm thanh chói tai.
“Tôi không muốn khuyên ngài đâu… nhưng tôi nghĩ ngài nên biết hậu quả của việc hủy bỏ hôn ước với Artermia-san nhỉ ?”
Hắn nhìn hoàng tử với ánh mắt bình tĩnh.
“Nếu ngài hủy hôn với cô ấy, địa vị của ngài sẽ bị lung lay và thậm chí có thể mất tư cách kế thừa ngôi vị.”
Hoàng tử bị lời của Leon làm cho hơi sững sờ.
“Dù như vậy ngài vẫn muốn ở bên cô nàng kia sao ?” Hắn dồn lực và hất hoàng tử văng ra.
Thoáng trầm mặc vài giây, Gerazt ngẩng mặt lên.
“Thì sao ?”
“Hả ?” – Leon bị câu hỏi của cậu ta làm bất ngờ.
“Ta không cần địa vị hay đanh vọng, bên Army là đủ rồi !”
Cậu ta hét lên rồi xông lại.
Những đường kiếm không hề có kết cấu, cậu ta liên tục chém loạn xạ về phía Leon.
Một bên tiến hành đón đỡ, Leon thở dài:
“Nhân loại đúng là khó hiểu mà.”
Đón đỡ đường kiếm, lại một lần nữa Leon hất văng hoàng tử ra.
“Ta tuyệt đối không thể thua !”
Ánh mắt lóe lên vẻ kiên quyết, hoàng tử nhanh chóng niệm thần chú.
“Săn đuổi và thiêu đốt kẻ thù của ta đi ! Ma pháp cấp 4 – Mega Flame.”
Vô số q·uả c·ầu l·ửa đột nhiên xuất hiện và bắn đi với tộc độ cực nhanh.
Leon thử né tránh nhưng thứ này lại còn có thể tự định vị mục tiêu, hắn đành dựng lên [tường đất] tạm thời cản lại.
“Cậu ta tính làm gì thế ?”
Leon thoáng nghi ngờ.
Dù ma pháp này khá khó nhằn, nhưng để duy trì nó cậu ta sẽ tiêu hao rất nhiều ma lực, và sức mạnh của nó khá bình thường nên trông chờ vào thứ này đánh bại Leon là bất khả thi.
Hắn không nghĩ hoàng tử sẽ ngốc như vậy.
Bên kia, Hoàng tử một bên duy trì phát ra ma lực, một bên đọc lên một câu chú ngữ dài.
Tuy không biết cậu ta định làm gì nhưng hiển nhiên Leon không thể để cậu ta toại nguyện.
Hắn đưa một cánh tay ra, vòng tròn ma pháp sáng lên.
“Ma pháp cấp 4 – Heaven Light.”
Từ vòng tròn ma pháp, một cột sáng to lớn được bắn ra.
Hoàng tử không hề lo lắng mà vẫn đứng yên tại chỗ đọc chú ngữ.
Leon sau khi thả ra kỹ năng cũng liền thu tay lại và ẩn núp tiếp, dù sao mấy cái q·uả c·ầu l·ửa kia vẫn đang bắn ra không ngừng.
Mắt thấy tia sáng sắp chạm đến hoàng tử, đám người trên khán đài lại một hồi kinh hô.
Nhưng ngay lúc đó, đột nhiên một bức màn trong suốt xuất hiện và đánh bật đòn công kích của Leon.
Bộ trang phục của hoàng tử hơi lấp lóe rồi quay về yên tĩnh.
“Trang phục lại được khắc vào [phản ma pháp] ?”
Leon giật mình, hắn đã không tính tới trường hợp này.
Chỉ có thể nói là không hổ là hoàng gia.
Cả 3 người Fluss, Chase và Chris đều chỉ mặc những bộ đồ tương đối tốt mà thôi, ngoại trừ khả năng phòng ngự cùng độ bên hơi cao thì chẳng còn gì khác.
Nhưng trang phục của hoàng tử vậy mà lại còn được khắc lên ma pháp trận, nhìn tình hình thì thứ này hẳn là [phản ma pháp lv4] hoặc có thể đạt tới lv5 không chừng.
Đòn t·ấn c·ông không có kết quả, việc ngăn chặn cậu ta niệm chú đã thất bại.
Hoàng tử đã đọc xong câu thần chú của mình.
“Ma pháp cấp 6 – Fire Meteor !”
Từ trên bầu trời, một q·uả c·ầu l·ửa to lớn xuất hiện và bắt đầu rơi xuống, nhìn nó cứ như 1 viên vẫn thạch vậy.
Vừa sử dụng xong ma pháp, cậu ta cũng đầu đầy mồ hôi quỳ xuống đất, chống 1 tay và thở hổn hển.
Duy trì phát ra ma lực lại còn sử dụng ma pháp cấp 6, hiển nhiên ma lực của Hoàng tử đã chạm đáy.
“Thằng ngốc này !”
Leon bị thao tác của hoàng tử làm chấn kinh.
“Thứ này mà rơi xuống thì cả mình và cậu ta đều gặp phải tai ương.”
Hoàng tử không chỉ độc ác với người khác, đến bản thân cậu ta cũng không tha.
Nếu v·ụ n·ổ xảy ra, dù có mang theo [phản ma pháp] đi nữa cậu ta cũng sẽ phải nằm trên giường cả tuần.
Muốn an toàn thoát khỏi ảnh hưởng không dễ vậy đâu.
Và Leon dù đỡ được đòn này thì khả năng cao hắn sẽ phải ở trên giường dưỡng thương cả tháng mất, đương nhiên là trong trường hợp không dùng 【Auto Heal】.
Tên này đúng là không thèm nương tay mà ! Cậu ta lại dám chơi đòn t·ự s·át g·iết địch 1000 tự tổn 800.
Leon hiện tại chưa nghĩ ra nào chỉ dựa vào sức bản thân giải quyết chuyện này, có vẻ hắn thật sự cần vận dụng lá bài tẩy rồi.
Đám người trên khu vực quan sát đều nín thở.
Lại một lần nữa, Artermia và Ophelia đều lộ ra b·iểu t·ình lo lắng.
Trọng tài cũng luống cuống, lúc này ông ta muốn kêu dừng trận đấu cũng không còn kịp.
Sau một giây suy nghĩ, Leon hạ quyết tâm.
“Sandalphon !”
Hắn thu hồi Kosetsu, dậm chân xuống đất hai cái.
Mặt đất đột nhiên giống như trở thành mặt cát. Từ bên dưới, một chiếc ngai vàng phía trên có cắm một thanh đại kiếm trồi lên.
Leon bình tĩnh dùng hai tay rút ra thanh đại kiếm.
“Đó là cái gì ?”
Hoàng tử Gerazt há to miệng khi thấy thứ kỳ dị này xuất hiện.
Cậu ta không biết thứ này là gì, nhưng nó khiến cậu có cảm giác mình sẽ c·hết nếu phải đối đầu.
Ma lực của Leon bắt đầu tập trung, cả thanh đại kiếm phát ra ánh sáng huyền ảo.
“Tiến lên !”
Leon kêu to và vung thanh kiếm hướng về bầu trời.
Một chùm năng lượng tựa như tia laser bộc phát và phóng thẳng lên trời, cùng ma pháp của Hoàng tử chạm nhau.
Nhưng đây là cuộc chiến không hề cân sức, vì chùm sáng chỉ chớp mắt liền đánh tan ma pháp của Hoàng tử.
Thậm chí sau khi xuyên thủng ma pháp của Hoàng tử nó vẫn còn dư lực xông thẳng lên không trung và biến mất ở tầng mây.
Chém ra đòn vừa rồi xong Leon cũng cảm giác hơi choáng, nhưng hắn vẫn kiên trì đi tới vị trí của hoàng tử.
Lúc này hoàng tử đã hai mắt đờ đẫn quỳ xuống.
“Sao… sao có thể ? Mình thua rồi ?”
Cậu ta không ngừng lẩm bẩm.
“Kết thúc rồi !”
Leon hai tay cầm lấy Sandalphon và chỉ nó vào hoàng tử.
Hành động này như thể một cọng rơm rạ cuối cùng đè c·hết lạc đà, sau khi Leon nói ra thì ý chí của hoàng tử cũng tiêu tan và lăn ra b·ất t·ỉnh do thiếu ma lực.
“Điện hạ…”
Artermia định đi xuống sân đấu nhưng rồi chỉ đứng tại chỗ.
“Người chiến thắng là Leon de Fedorov.”
Trọng tại từ trong sừng sờ lấy lại tinh thần liền vội vàng kêu lên.
Trên khán đài, Army mở to mắt và nụ cười cô cố gắng duy trì cũng trở nên méo xệch đi.
“Gerazt vậy mà thua sao ? Cái quái gì vậy ? Vũ khí đó rốt cuộc là gì ? Cậu ta không phải chỉ là một người chuyển sinh sao ?”
Hiển nhiên, lúc này không ai có thể trả lời câu hỏi của cô.