Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Isekai: Ta Không Muốn Làm Anh Hùng

Chương 45: Tinh linh ánh sáng và đến thăm làng Elf




Chương 45: Tinh linh ánh sáng và đến thăm làng Elf

Xuất phát từ sáng sớm, Leon thuê 1 chiếc xe ngựa từ thương hội cùng với người đánh xe trong 1 ngày, hắn mang theo 3 cô gái ngồi ở buồng xe.

Bởi vì điểm đến là [ Rừng Sương Mù] nên các phương tiện di chuyển như ngựa hay xe đều rất khó sử dụng, vậy nên Leon chỉ thuê xe ngựa chở bọn họ đến bìa rừng và để người của thương hội đánh xe trở về.

Sau đó hắn dẫn theo đám người đi vào khu rừng.

Từ trong dị không gian, Leon lôi ra 1 chiếc kẹp tóc. Đây là thứ mà trước khi rời khỏi nữ hoàng Elf đã tặng hắn.

Trước ánh mắt tò mò của các cô gái, Leon nhớ lại những gì nữ hoàng đã dặn dò. Hắn nắm lấy chiếc kẹp tóc trong tay, sau đó nghĩ tới ý nguyện của mình.

Đột nhiên chiếc kẹp tóc trong tay Leon hơi phát sáng lên, sau đó nó tự động bay ra khỏi tay Leon và tiến về trước.

“Mọi người theo sau mình, đừng để lạc mất đấy.”

Leon nói với đám người.

Trừ Kara luôn bình tĩnh theo sát ra thì cả 2 cô gái cũng đều vội lên tinh thần và chăm chú đi theo.

“Khu rừng này sương mù dày thật.”

Ophelia hơi lo lắng nhìn quanh.

“Đúng là 1 cảnh tượng kỳ lạ.”

Một bên đi theo, Artermia cũng tấm tắc lấy làm kỳ lạ.

Thành thật mà nói thì từ bé đến giờ Artermia chưa bao giờ rời khỏi vương đô quá xa. Từ nhỏ cô đã luôn phải học các kiến thức chính trị, lễ nghi, nữ công gia chánh,… để tương lai trở thành người vợ hợp cách của hoàng tử.

Lần gần nhất mà cô đi xa là cùng nhóm hoàng tử đi khảo sát và viết báo các thực địa.

Nghĩ đến Hoàng tử khiến Artermia vẻ mặt mang một chút buồn vô cớ.

“Artermia, cậu sao thế ?”

Thấy cô đột nhiên xuống tinh thần khiến Ophelia không khỏi lo lắng.

“K-Không sao, mình suy nghĩ mấy chuyện linh tinh thôi.”

Artermia nhanh chóng lấy lại tinh thần và mỉm cười.

Giờ đâu phải là lúc nghĩ tới chuyện đó, mình cùng hoàng tử đã không còn dính líu gì nữa rồi ! – Cô tự nhủ.

Đi theo chiếc kẹp tóc được một quãng thời gian khá lâu, đột nhiên chiếc kẹp tóc đang bay phía trước dừng lại.

Leon hơi ngạc nhiên dừng bước và ra hiệu đám người chờ một chút.

Bỗng nhiên hắn nghe được bụi cỏ phát ra tiếng sột soạt.

Ánh mắt hơi híp lại, Leon thu lại chiếc kẹp tóc và tiến gần đến vị trí phát ra âm thanh.

Một cái đầu đột nhiên từ bụi rậm nhô ra.

Bốn mắt nhìn nhau, cả hai bên đều sững sờ trong chốc lát.

“Lourve-chan ?”

“Anh là… Leon-oniisan ?” Lourve cũng trố mắt, hơi không dám xác định hỏi lại.

Leon sau khi bị bất ngờ thì không khỏi thở dài.

“Em làm gì ở đây vậy ? Không phải lại trốn mẹ đi ra ngoài chơi chứ ?”

“Eh ? Sao ạnh biết… không đúng, em không có trốn đi chơi !”

Sau khi nhận ra mình nói hớ thì Lourve vội vàng sửa lời.

Artermia và Ophelia đều bị sự xuất hiện đột ngột của cô bé vừa rồi làm bất ngờ.



“Leon-kun… đây là ?”

Nhìn vào đôi tai kia, hiển nhiên cô đã đoán được.

“Cậu đoán đúng rồi, đây là 1 cô bé tộc Elf. Em ấy tên là Lourve, con gái của nữ hoàng đương nhiệm.”

“Đ-Đây là công chúa tộc Elf ?!”

Nghe được hắn giới thiệu, Ophelia không khỏi kinh ngạc kêu lên.

Có vẻ lúc này Lourve mới nhận ra ngoài Leon còn có sự hiện diện của những người khác, cô bé không khỏi hoảng sợ hét lên:

“ Kyaaaaa ! Nhân loại kìa !”

Leon vội vàng bịt miệng cô bé.

“Nhỏ tiếng thôi ! Em muốn bọn anh bị xem như biến thái à !”

Mất vài giây Lourve mới trấn tĩnh lại và vội gật đầu.

Hắn thở ra 1 hơi và buông tay ra.

“Etou… lần đầu tiên em thấy nhân loại khác ngoài Leon-oniisan nên hơi ngạc nhiên..”

Cô bé ngượng ngùng giải thích.

Còn chưa kịp nhẹ nhõm, Leon liền cảm nhận được 1 sự hiện diện cực kỳ mạnh mẽ đang tiến đến gần chỗ bọn họ với tốc độ cực nhanh.

Hắn vội kéo Lourve ra đằng sau và lộ ra vẻ cảnh giác, trên tay cũng bất chợt xuất hiện 1 thanh kiếm – Senbonzakura !

“Là ai ! Kẻ nào dám động tới Lourve bé bỏng của ta !!!”

Một giọng nói hết sức giận dữ trực tiếp được truyền đến trong đầu của mỗi người ở đây.

Chỉ là nghe được nó khiến Leon đột nhiên đứng hình.

Mất vài giây sau hắn cùng mọi người đã thấy được thứ tiến đến.

Nó là 1 thứ trông như một tiểu tiên linh với hai cánh đang phát sáng, và nó có thể trao đổi bằng ý niệm. Đương nhiên dù trông bé tí nhưng cảm giác áp bách nó mang lại lại cực kỳ cao.

Để xác nhận suy đoán của mình, Leon mở ra 【Spirit Eye】.

Tên: Eugenie

Chủng tộc: Tinh linh ánh sáng

Lv: 250

Kỹ năng: 【Chúc phúc】【Khế ước ánh sáng】【Sự trừng phạt thần thánh】.

“Đậu phộng…”

Leon bất giác thô tục.

Hiển nhiên “tinh linh” cũng nhận ra hắn, ông ta ngạc nhiên kêu lên:

“Là cậu Leon à… làm ta tưởng có tên biến thái nào ăn gan hùm dám ăn h·iếp Lourve bé bỏng…”

Không đợi ông ta nói hết câu, Leon liền ngắt lời:

“Tôi thấy tên biến thái duy nhất ở đây là ông đấy ! Và chuyện gì xảy ra với ông thế ?”

Nhớ lần trước gặp ông ta, Eugenie vẫn chỉ là 1 đoàn chấp niệm, làm sao lần này gặp lại liền trở thành tinh linh rồi ? Hơn nữa đẳng cấp này cũng quá cao đi !

“Cậu đi theo ta, trên đường về làng Elf ta sẽ kể cho cậu nghe.”

Nói xong ông ta liền dẫn đường.



Leon dắt tay Lourve, ra hiệu mấy cô gái theo sau.

Eugenie – lúc này đã là tinh linh ánh sáng đang bay song song với hắn.

“Tôi rất cảm kích chuyện cậu đã giúp tôi hoàn thành phương thuốc bí mật lần trước. Nhờ cậu mà ta đã có thể dùng phương thuốc và tự biến mình thành tinh linh !”

“Ông đùa tôi à ?” Vẻ mặt của Leon cực kỳ kinh ngạc, hắn căn bản không tin trên đời này lại có thuốc như thế.

“Phương thuốc đó là tôi dốc sức cả đời nghiên cứu ra, tập hợp vô số tài liệu quý giá và có mấy lần vì lấy được tài liệu mà tôi còn suýt c·hết nữa, nên việc nó có công dụng khoa trương như vậy là hiển nhiên.” Eugenie nói thêm:

“Chưa kể điều kiện để tự biến mình thành tinh linh vô cùng hà khắc, tôi cũng là do cơ may mới trở thành loại trạng thái đặc biệt kia, đáng tiếc lúc đó tôi đ·ã c·hết rồi và phương thuốc vẫn còn thiếu 2 vị thuốc. May là nhờ có cậu Leon.”

Ông ta nói một cách cực kỳ vui vẻ:

“Tôi đã dành cả đời để nghiên cứu loli đạo, tu thành loli chính quả, và giờ tôi đã đắc đạo ! Như cậu thấy, hiện giờ ta đang lập giao ước với Lourve-chan. Ha ha ha !”

Trong đầu Leon vang lên giọng cười biến thái của tên lolicon tự nhận đã đắc đạo.

Cũng nhờ ông ta nhắc nhở mà Leon mới để ý là công chúa Lourve gần như không hề có sự thay đổi kể từ lần cuối gặp cô bé, ngay cả chiều cao cũng không hề có chút tăng trưởng nào.

“Này, ông đã làm gì cô bé thế ?” – Leon hỏi và liếc ông ta với ánh mắt quái dị.

“Ta không làm gì cả, đây chính là kết quả khi thành lập giao ước với tinh linh. Khác với chúc phúc, giao ước giống như 1 bản hợp đồng hai chiều, tôi sẽ có thể tồn tại lâu dài ở nhân giới cùng người lập giao ước, và đổi lại người lập giao ước tuổi thọ sẽ bị kéo dài. Trong trường hợp của Lourve-chan, cô bé sẽ có tuổi thọ chí ít 10.000 năm. Và như vậy ta có thể ngắm con bé trong hình dạng loli vài ngàn năm nữa ! Muhahaha !”

Một lần nữa, điệu cười của tên biến thái lại vang lên trong đầu Leon.

Đột nhiên hắn cảm giác thế giới này sắp tàn rồi !

Mặc kệ trong lòng cảm thấy có bao nhiêu điểm không hợp lý, Leon lại không có cách nào làm được gì. Dù sao hắn đánh không lại tên biến thái này.

Dưới sự dẫn dắt của Eugenie, cả nhóm đã tiến vào địa phận khu vực lành Elf.

Một anh chàng Elf đẹp trai với mái tóc vàng đứng trước lối vào ngôi làng, dĩ nhiên đây là người quen.

Ban đầu anh ta chính là kẻ đã á·m s·át hắn ở khu rừng, và sau đó hai người đã bắt tay hóa giải hiểu lầm – Legolas.

Nhìn thấy công chúa Lourve trở lại, Legolas không khỏi thở phào.

Vừa định trách mắng cô bé thì anh ta cũng thấy được những người xung quanh.

“Leon và… nhân loại ?”

Legolas trên mặt có vẻ hơi cảnh giác, đương nhiên là đối với các cô gái mà Leon dẫn theo.

“Legolas-niisan !”

Công chúa Lourve vui vẻ lao tới ôm lấy hông anh ta, Legolas cũng đưa tay ra xoa đầu cô bé.

“Lourve-chan, em lại chạy loạn rồi, may mà có Rho-sama bảo hộ em đấy.”

Anh ta tỏ vẻ cưng chiều và nói một cách bất đắc dĩ.

“Yo, đã lâu không gặp.”

Leon cũng tiến lên chào hỏi.

“Leon-san, tôi rất vui vì cậu trở lại thăm làng, nhưng… những nhân loại này là ai ?”

Không đáp lại lời chào của Leon, anh ta nhìn cậu với vẻ nghiêm túc

“Những người này.. là bạn tôi.”

Thái độ của Legelas khiến Leon hơi nghi ngờ.

Thoáng thở dài, Legolas giải thích:

“Là do tôi chưa nói với cậu nhỉ. Vị trí của làng Elf là tuyệt mật, chúng tôi phải tránh để người khác biết đến vị trí của làng nhất là đối với nhân loại. Tộc Elf hiện tại luôn bị lùng bắt vì những nô lệ Elf có giá rất cao, nên việc nhân loại tới làng là điều cấm kỵ.” Nói xong anh ta còn bổ sung:



“Lần trước là do cậu có phương pháp giải quyết nguy cơ cho làng nên tôi mới ngoại lệ cho cậu tiến vào, và sau đó khi thân phận của cậu được công nhận thì cậu đã được coi như 1 thành viên của làng nên điều luật sẽ không giới hạn cậu. Nhưng những cô gái này…”

Vẻ mặt Legolas thoáng trở nên khó xử.

Leon cũng lâm vào thế khó.

Hắn cũng không thể vì chuyện cá nhân mà cưỡng ép mang người tiến vào được, nhưng hiển nhiên cũng không thể để mấy cô gái này ở bên ngoài.

Artermia và Ophelia cũng nghe được câu chuyện của bọn họ, và cả hai người cũng không biết nên làm như thế nào.

“Nếu không… Leon-kun, cậu cứ vào thăm bạn đi, bọn mình sẽ trở về chờ…”

Artermia chưa nói hết câu liền đã bị hắn cắt ngang:

“Không được, trong rừng sương mù rất dễ bị lạc, và vị trí này không nằm trên tuyến đường giao thông nên căn bản nếu không có người dẫn đường thì sẽ cực kỳ khó trở về. Hơn nữa mình là người đã mang các cậu tới đây, làm sao có thể để mấy cậu về như thế được !”

Thái độ của Leon rất kiên quyết.

Lời của hắn khiến hai cô gái không thể nói gì thêm.

Hơi suy nghĩ, Leon nói:

“Lourve-chan, anh có chuyện muốn nhờ em một chút.”

“Chuyện gì vậy Leon-oniisan ?”

Cô bé chớp chớp đôi mắt to tròn nhìn hắn.

“Em có thể vào thông báo cho nữ hoàng không, nói là anh muốn dẫn một vài người bạn đến thăm làng mình và anh mong được nữ hoàng cho phép.”

Legolas cũng nghe được lời Leon và nhẹ gật đầu. Hiện tại thì cách này của hắn là phương pháp giải quyết hợp lý nhất.

“Được nha, để em đi gặp okaa-sama.”

Vui vẻ gật đầu, công chúa Lourve tung tăng quay trở về gặp mẹ của cô bé.

Đám người yên tĩnh chờ đợi kết quả.

Ước chừng 15 phút sau, Lourve dắt tay một người phụ nữ tuyệt mỹ quay lại chỗ bọn họ.

“Đ-đẹp quá…”

Cả Artermia và Ophelia đều cực kỳ kinh ngạc khi gặp nữ hoàng.

Dù cả hai đều là những cô gái xinh đẹp, nhưng vẻ đẹp của nữ hoàng tộc Elf đã thuộc về một phạm trù khác, thậm chí đến cả hai cô gái cũng cảm thấy ngưỡng mộ.

“Đã lâu không gặp, Leon.”

Tiến lại gần, nữ hoàng nở nụ cười và hơi gật đầu.

“Thần cũng vậy thưa nữ hoàng.”

Leon cúi đầu chào.

“Ta đã nghe Lourve nói rồi, Leon-kun muốn dẫn bạn của cậu vào làng Elf nhỉ ?” Nữ hoàng nhìn hắn và hỏi.

“Vâng.” – Leon nhẹ gật đầu.

“Bình thường thì việc này sẽ không được phép, nhưng ta tin vào ánh mắt nhìn người của Leon-kun, ta nghĩ bạn của cậu cũng sẽ không thể là người xấu được, vậy nên ta sẽ cho phép bạn của cậu trở thành ngoại lệ.”

Nữ hoàng nói với một giọng nhẹ nhàng.

Bên này, Leon tuy rằng vẫn rất khó hiểu với sự tin tưởng thái quá của cô đối với hắn, nhưng lần này hắn hiển nhiên không thể từ chối.

“Thần xin cảm ơn.”

Thở phào một hơi, sau khi được nữ hoàng chấp thuận thì Legolas cũng thư giãn khuôn mặt nghiêm túc và nhường đường.

Leon hướng về phía anh ta gật đầu cảm kích, sau đó liền dẫn các cô gái vào thăm ngôi làng Elf.

--------------------------

( Cảm ơn Aaron0009. Khởi Nguyên chi Long, ThanhChi, vBhbB40605 đã đề cử )