Kế Hoạch Nghịch Tập Của Củi Mục

Chương 26: Tương tư




Gurner Orens thở hổn hển, còn đang không thể tin nổi nói: "Không! Không có khả năng! Tao không tin."

Lục Diêu làm như không thấy dáng vẻ điên cuồng của Gurner Orens. "Tùy cậu có tin hay không, kết quả chính là cậu đã thua. Cậu chỉ có hai lựa chọn, một là tự nguyện thực hiện điều kiện trong giấy cam kết, hai là..."

Lục Diêu dừng lại, sau đó nói: "Cậu không muốn thực hiện, tôi chỉ đành đệ đơn tố cáo cưỡng chế thực hiện lên pháp viện Liên Bang. Xem cậu lựa chọn thế nào đó."

Học viện quân sự Đệ Nhất Liên Bang là học viện mà tất cả học sinh có khát vọng mơ ước, Gurner Orens tất nhiên không ngoại lệ. Gã vì có thể vào được học viện, đã phải nghiêm túc học tập, chưa từng lười biếng ngày nào mới vào được. Làm sao bảo gã chỉ mới vào được có 3 tháng đã phải cuốn gói cút đi được chứ? Hơn nữa còn bằng cách thức sỉ nhục thế này nữa!

Gurner Orens hung hăng trừng mắt nhìn Lục Diêu. Mười sáu năm qua, gã luôn luôn được những lời ca ngợi bao quanh, nở mày nở mặt vô cùng. Chính là bởi vì Lục Diêu, gã phải nhận lấy nhục nhã chưa bao giờ có!

"Bác cả của tao là Torre Orens! Tao sẽ không nghỉ học!"

Lục Diêu nghe được lời này của Gurner Orens, trên mặt để lộ nụ cười giễu cợt. Thằng ngu này, còn thật sự cho rằng mình vẫn là thiên tài khiến gia tộc Orens nở mày nở mặt sao?

Bởi vì biểu hiện thi đấu ngày hôm nay, Gurner Orens thực ra đã bị gia tộc Orens vứt bỏ rồi. Bất kỳ một gia tộc lớn nào cũng cần có vài thiên tài dệt hoa trên gấm tăng danh vọng của gia tộc. Gurner Orens, một dòng nhánh có chút thiên phú thiết kế cơ giáp, nhờ mục đích này mới được Thượng tướng Torre chọn trúng. Cái danh thiếu niên thiên tài của gã chỉ dựa vào thiên phú không tệ cộng thêm gia tộc tạo thế mới đạt được. Về bản chất, người xuất thân từ dòng nhánh như Gurner Orens chỉ là thứ các gia tộc lớn dùng để trang trí bên ngoài, cho dù bị vứt bỏ cũng chẳng tổn thất gì mấy.

Bây giờ, cái danh thiên tài của Gurner Orens đã hoàn toàn bị bóng mờ bao phủ. Nếu đơn giản chỉ thua Lục Diêu về mặt đẳng cấp cơ giáp, thực ra cũng không quá khó coi. Tuy rằng gã thua, nhưng một người chỉ mới 16 tuổi, có thể thiết kế ra được cơ giáp cấp A đã đủ để được xưng là thiên tài.

Chỉ vì khúc cuối trận đấu Lục Diêu cho gã thêm một kích trí mạng. Quần chúng bình thường hoặc là thiết kế sư cơ giáp phổ thông có lẽ sẽ không nhìn ra được manh mối, thậm chí còn sẽ thuận theo ý nghĩ của Gurner Orens cho rằng thiết kế của gã là một sáng tạo mới kỳ diệu khá dám thử.

Tuy chỉ một bộ phận rất nhỏ có thể nghe hiểu được sơ hở to lớn thông qua giải thích của Gurner Orens về trang bị hình đao, từ đó phát hiện cơ giáp Thương Lộ không phải chỉ do một mình Gurner Orens thiết kế ra. Thậm chí có thể nói, Gurner Orens vẫn chưa nắm giữ được tinh túy để chế tạo cơ giáp cấp A, gã không thể nào một mình thiết kế và chế tạo ra cơ giáp cấp A được.

Mà gã lại nói dối Thương Lộ là do mình tự tay thiết kế và chế tạo, còn dùng Thương Lộ trong cuộc so tài có ký giấy cam kết thi đấu Liên Bang, điều này hoàn toàn xúc phạm đến hình pháp Liên Bang. Bởi vì cuộc so tài có ký giấy cam kết thi đấu Liên Bang, mặc kệ quy mô lớn hay nhỏ, đẳng cấp của trận đấu đều thuộc loại cao nhất. Gian lận trong một trận đấu thế này là phải chịu trách nhiệm hình sự.

Tuy chỉ có một bộ phận nhỏ nhìn ra được, nhưng tin tức nhất định sẽ từ bên trong những người này truyền ra ngoài. Một khi tinh võng khuếch tán ra, tất nhiên toàn bộ Liên Bang thậm chí là toàn bộ tinh hệ chòm sao Thần Anh đều biết được.

Một thiên tài mà mọi người đều biết là hàng nhái, đối với bất cứ gia tộc nào cũng đều là vết nhơ và liên lụy. Mà Gurner Orens vốn chỉ là một dòng nhánh, đối với gia tộc đã không còn bất cứ giá trị cần thiết gì để cứu vớt, cho nên bị vứt bỏ là kết quả hiển nhiên.

Tất nhiên, nếu có vài gia tộc xem trọng tình cảm thì chắc chắn sẽ âm thầm trợ giúp một tay. Nhưng loại hi vọng bé nhỏ này vào lúc tên ngu Gurner Orens gào lên tên của Thượng tướng Torre thì đã không còn tồn tại nữa. Vào lúc thế này mà gào lên tên của Thượng tướng Torre đồng nghĩa với việc kéo ông ta xuống nước. Gia tộc sao có thể khoan dung cho một người vừa liên lụy đến gia tộc vừa kéo gia chủ xuống nước được chứ? Thậm chí vì phủi sạch quan hệ, ở sau lưng hạ tử thủ với Gurner Orens sẽ chính là gia tộc Orens.

"Chuyện này lại không phải do cậu." Lục Diêu mỉm cười nói.



"Mày đợi đó, tao sẽ không bỏ qua cho mày!" Gurner Orens hiển nhiên không chịu đựng nổi ánh mắt khác thường đến từ các khán giả có mặt tại đây. Trong lúc mọi người vẫn chưa kịp phản ứng, gã xô Kars đang đứng bên cạnh ra, xông thẳng xuống khỏi sân thi đấu, như muốn chạy trốn khỏi nơi này.

Không ai ngăn cản gã, nhưng ánh mắt của tất cả mọi người đều chỉ còn lại khinh thường và coi rẻ. Mà Lục Diêu lại nhận được ánh mắt cuồng nhiệt sùng bái từ đông đảo mọi người. Con người chính là hiện thực vậy đấy, một giây trước còn đang tâng bốc, một giây sau đã đạp người ta dưới lòng bàn chân. Lục Diêu đã sớm quen thuộc rồi, cho nên đối diện với đống ánh mắt nóng rực này, y vẫn bình thản như không.

Y nói với Kars vẫn còn đang ngây người vì biểu hiện khác thường của Gurner Orens: "Tuy cậu Gurner Orens bởi vì không chịu đựng được thất bại nên đã bỏ trốn khỏi hiện trường, nhưng nội dung trên giấy cam kết vẫn có hiệu lực. Nếu cậu ta không muốn thực hiện, ngày mai tôi sẽ đệ đơn lên pháp viện Liên Bang. Ngài trọng tài, ngài thấy quyết định của tôi có vấn đề gì không?"

Kars thấy cổ họng căng cứng, như thể có thứ gì đó đang bóp chặt lấy cổ họng khiến ông ta không thể phát ra tiếng. Nhưng làm trọng tài, dưới ánh mắt của mọi người cùng với truyền thông đang trực tiếp, ông ta vẫn phải đưa ra phán quyết công chính. Ông ta khó khăn gật đầu, cưỡng ép giọng nói của mình vẫn giữ được sự bình ổn: "Bạn học Lục Diêu, quyết định của cậu không có vấn đề gì."

Lục Diêu hài lòng gật đầu, lúc định xoay người đi vào lối của tuyển thủ, y nhạy bén cảm nhận được trong đông đảo ánh mắt nóng bỏng của mọi người, truyền tới một ánh nhìn tràn đầy sự hứng thú, bởi vì nó khác biệt với những người khác, nên khiến Lục Diêu chú ý đến. Y nhìn về phía phương hướng cảm nhận được, phát hiện ánh mắt này đến từ khu đại biểu học sinh... là Elmo Locke.

Lục Diêu cũng không muốn chú ý nhiều lắm, thu hồi Chu Tước vào trong vòng tay, sau đó xoay người tiến vào lối của tuyển thủ. Cửa tự động cảm ứng được Lục Diêu đến gần, tự động mở ra. Sau khi cửa tự động khép lại, bóng dáng của Lục Diêu biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.

......

"Cháu đang xem gì đấy?" Thượng tướng Eric đi vào văn phòng của Osiris, hỏi.

Văn phòng của Osiris có màu chủ đạo là xám bạc, thêm màu đen phụ trợ, thiết kế đơn giản gọn gàng, như chính con người của hắn.

Osiris đang nhìn hình chiếu. Hơn nữa, Thượng tướng Eric nhìn thoáng qua nội dung hình chiếu, phát hiện không phải là hình ảnh bố trí chiến lược quen thuộc hoặc là đang trò chuyện với đồng nghiệp. Hình ảnh hiển thị là một không gian to lớn, bên trong ngồi chất ních người, hơn nữa ai ai cũng đều đang biểu hiện kích động.

Đây không phải là phong cách của Osiris. Phải biết Osiris sẽ không quan tâm tới những tin tức không liên quan đến quân sự. Mỗi lần Thượng tướng Eric thấy Osiris đang xem hình chiếu, hoặc là hắn đang quan sát tình trạng huấn luyện quân đội, hoặc là xem video chiến đấu của các quốc gia khác ở chòm sao Thần Anh, trong đó xuất hiện nhiều nhất chính là chiến tranh đối ngoại của đế quốc Ngân Ưng.

Cho nên, đây là lần đầu tiên Thượng tướng Eric nhìn thấy Osiris đang xem hình chiếu không liên quan đến quân sự, nên rất khiến ông hiếu kỳ. Hơn nữa nhìn thoáng qua hình ảnh, Thượng tướng Eric thấy có hơi quen mắt, bèn không nhịn được hỏi hắn.

Osiris nhấn vào cái nút trên bàn, cảnh tượng trên hình chiếu chợt tắt. Sau đó, hắn mới quay mặt về phía Thượng tướng Eric, nói: "Hôm qua, Angus bảo cháu hôm nay nhất định phải xem một trận thi đấu của học viện Đệ Nhất Liên Bang, cháu đã đồng ý."

Nhắc đến Angus, Thượng tướng Eric bật cười, trong mắt tràn đầy sự dịu dàng. Angus là đứa nhỏ được thương yêu nhất trong nhà bọn họ, tuy tính cách nhanh nhảu không đứng đắn, nhưng cả nhà đều yêu chiều cậu nhóc, chỉ trừ ông anh cả tính cách không sai biệt gì với Osiris, cũng chính là cha của Angus.

Ông có thể tưởng tượng ra được Angus nhất định đã lăn lộn ăn vạ dùng hết tất cả các cách mới khiến Osiris đồng ý yêu cầu của mình, bằng không với cá tính của Osiris, hắn sẽ không đồng ý với Angus đi xem một trận thi đấu nho nhỏ của học viện. Nhưng một khi Osiris đã đáp ứng yêu cầu, hắn nhất định sẽ làm được.

Chợt Thượng tướng Eric nhíu mày, như là nhớ tới điều gì đó, bèn hỏi: "Cháu là nói tới học viện quân sự Đệ Nhất Liên Bang?"

Osiris khẽ gật đầu, "Vâng."



"Có phải là trận đấu có ký giấy cam kết thi đấu Liên Bang không?" Thượng tướng Eric nhớ lại cảnh tượng nhìn thấy trong hình chiếu vừa nãy, càng lúc càng thấy giống. Ông vừa nãy cũng có xem phát sóng trực tiếp của trận đấu đó. Một là bởi vì Lục Diêu, người thanh niên có tinh thần lực siêu cao. Mặt khác cũng muốn qua trận đấu này, quan sát thử xem thiên tài thiết kế cơ giáp được gia tộc Orens một tay nâng đỡ này có đúng như danh xưng hay không. Gia tộc Orens và gia tộc Dewitt đều là gia tộc lớn đứng đầu Liên Bang, giữa hai nhà có quan hệ cạnh tranh. Cho nên, có lúc Thượng tướng Eric cũng sẽ đặc biệt chú ý đến những tin tức liên quan đến gia tộc Orens.

"Đúng vậy." Osiris nói.

"Cháu thấy thế nào?" Thượng tướng Eric nói: "Chú thấy Lục Diêu không ngừng mang đến bất ngờ cho người khác. Tuy thể năng của cậu nhóc không được, nhưng tinh thần lực rất cao. Thiên phú về phương diện thiết kế cơ giáp của cậu ta rất kinh người, là một nhân tài. Chú thấy cậu ta rất đáng để bồi dưỡng. Cháu thấy thế nào."

Thượng tướng Eric đang suy xét thu nhận Lục Diêu vào bên phe mình. Tuy Lục Diêu có năng lực xuất chúng, nhưng bối cảnh không vững, nhân tài thế này sao Thượng tướng Eric có thể bỏ qua cho được.

"Chuyện này chú cứ suy xét." Osiris nói.

"Đúng rồi, tại sao Angus lại bảo cháu xem trận đấu này?" Eric hỏi.

Phải biết, Angus từ nhỏ đã hiểu tính cách lạnh lùng của anh ba mình, cho nên thông thường sẽ không tùy tiện quấn lấy Osiris đòi hỏi cái gì. Lần này, Angus hiển nhiên đã hao phí rất nhiều sức lực để cầu xin Osiris.

"Lục Diêu là bạn của Angus." Osiris thản nhiên nói, "Angus rất lo lắng cho kết quả trận đấu, cho nên bảo cháu chú ý trận đấu. Nếu kết quả bất lợi với Lục Diêu, hi vọng cháu có thể giúp đỡ Lục Diêu."

Thượng tướng Eric quả thực bị thằng ranh Angus làm cho cả kinh. Phải biết đây là trận đấu đã ký giấy cam kết thi đấu Liên Bang, thứ duy nhất có thể miễn truy cứu trách nhiệm khi thua đó chính là Tổng thống hoặc Nguyên soái ký lệnh đặc xá. Thượng tướng Eric hiển nhiên biết rõ ý của Angus, cho nên suýt nữa bị Angus chọc cho tức chết: "Đúng là càn quấy!"

"Nhưng nếu Lục Diêu thua thật..." Thượng tướng Eric không nhịn được hỏi. Tuy Osiris là cháu của ông, nhưng bây giờ ông không cách nào nhìn thấu được đứa cháu này nữa rồi.

"Cháu sẽ cho cậu ta lệnh đặc xá." Khuôn mặt Osiris vẫn lạnh lùng như cũ, lãnh đạm nói: "Dù sao cậu ta cũng là bạn của Angus, cháu cũng đã đồng ý với Angus."

Mặc kệ cá tính các thành viên trong gia tộc đặc biệt thế nào, về bản chất thì mỗi người trong gia tộc Dewitt đều cực kỳ bao che khuyết điểm.

"Chú biết ngay mà." Thượng tướng Eric bật cười, sau đó nói: "Văn kiện cháu cần chú đã chỉnh lý xong, gửi vào trong quang não của cháu rồi đấy."

"Cảm ơn." Osiris nói.

Thượng tướng Eric đóng cửa, Osiris nhìn cánh cửa lớn đóng lại, ánh mắt xa xăm.

Còn có một điểm hắn chưa nói, đó chính là dáng vẻ lúc Lục Diêu đứng trên sân đấu, khí chất và phong thái loáng thoáng khiến hắn nhớ tới cái người đã biến mất ở chỗ sâu trong vũ trụ...