Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Khắc Tinh Của Quỷ

Chương 141: Cố Vấn Isaac (6)




༺ Cố Vấn Isaac (6) ༻

Cơ thể của Miya đập vào một cái cây.

Thuỷ Ma Pháp dâng trào dữ dội như một cơn sóng thần đổ xuống mặt đất và cơ thể của Miya trượt xuống cùng với nó.

Miya ho sặc sụa và đau đớn. Toàn thân và miệng cô đau rát. Cơ thể cô từ chối di chuyển theo ý muốn.

Cuộc tấn công là sự kết hợp giữa Thuỷ độn và Lôi Ma Pháp mạnh mẽ. Việc làm chủ mana ở cấp độ đó thực sự nằm trong lĩnh vực tài năng.

Cụp. Cụp.

Luce bước lại gần.

Bản năng sợ hãi trỗi dậy, Miya ngước lên nhìn cô ấy, toàn thân ướt đẫm như một con chuột ướt.

Kuack—.

"Gaaa!"

Luce dùng chân ấn vai Miya vào thân cây và nhìn xuống với vẻ mặt thờ ơ.

Khuôn mặt của Luce bị che khuất bởi bóng cây họ đang đứng; đôi mắt đại dương ánh lên vẻ khát máu đáng sợ.

Lôi mana tỏa ra xung quanh Luce như một rào chắn nhấp nháy. Đằng sau là bóng dáng của một con gà gô đen đang nhấp nháy, đôi mắt của con chim săn mồi cũng nhấp nháy.

Đó là mana của ma thú huyền thoại, Lôi Điểu Galia.

Hơn nữa, Đồng Bộ Hoá giữa sử ma và Luce ở mức MAX. Sức mạnh của Luce và Lôi Điểu là một.

Cho dù đó là khả năng làm chủ mana, Uy Lực Nguyên Tố hay sử ma, cô ấy đều hoàn hảo về mọi mặt.

Ngắm nhìn hình dáng xinh đẹp của một người phụ nữ quyền lực đầy cảm hứng.

Miya... cảm thấy vô cùng hoài nghi.

"Tiền bối Luce, nhưng tại sao...?"

Bởi vì cô không thể hiểu được.

Cô, người giàu có, quyền lực và danh tiếng đã đề nghị giúp Luce đạt được ước mơ. Đó hẳn là một lời đề nghị hiếm hoi và hấp dẫn đối với cô ấy.

Cho dù không phải như vậy thì cũng không một ai trên thế giới này có thể liều lĩnh tấn công Miya theo cách này.

Đúng. Chính cô, Nữ Tu Sĩ, trên thực tế là người cai trị Đông Quốc. Những gì cô ấy vừa làm không khác gì việc phát động một cuộc tấn công vào cả một quốc gia.

Miya hoàn toàn hoang mang vì điều đó. Cô đã không mong đợi điều này xảy ra. Hành động của cô ấy không chỉ một chút mà còn khác xa với lẽ thường mà cô biết.

Ngay sau đó, giọng nói của Luce vang lên.

"Tôi biết rằng cô đã ở đó, theo dõi chúng tôi."

Thị lực của Luce sắc bén hơn nhiều so với những gì người ta thường coi là hợp lý.

Đến mức có thể xác định được một con kiến ở đằng xa nếu tập trung.

Vậy là Luce vừa mới biết rằng White, Merlin và Miya đã theo dõi cô và Isaac.

White vẫn ổn vì cô ấy đã được mong đợi sẽ đến.

Nhưng vấn đề là ở Miya.

"Cô nghĩ mình là ai..."

"Gaaaa!"

Luce dồn thêm áp lực lên bàn chân đang đè lên vai Miya. Miya kêu lên đau đớn.

"...mà dám gọi Isaac là côn trùng hả?"

Điều hiện lên trong tâm trí Luce là một chút hối hận đến từ trái tim tan nát.

Một người đã trở nên quý giá đối với Luce khi bị một người quý giá khác bỏ rơi.

Đó là ký ức đau đớn khi cô mất đi Phù Thủy Nhà Kẹo.

Trước vô số binh lính, nước mắt chỉ chảy dài trên khuôn mặt Luce khi cô ôm Phù Thuỷ Nhà Kẹo trong tay. Sự bất lực và nỗi đau mất mát đã bóp nghẹt cô cho đến tận bây giờ.

Đối với Luce, người đã lạc lối giữa trái tim đen tối của mình, Isaac đã xuất hiện như một tia sáng. Anh đã trở thành người quý giá của cô.

Vì vậy giá trị mà Isaac dành cho Luce còn đáng giá hơn cả một gia tài. Nếu có ai đó dám chỉ trích anh, ngọn lửa giận dữ thuần khiết sẽ bùng lên trong Luce.

Luce nghiêng người và nhìn chằm chằm vào Miya ở khoảng cách gần. Những lọn tóc tết màu vàng hồng của cô trượt xuống vai.

Và trong một lúc, cả hai tiếp tục nhìn vào mắt nhau.

Choáng ngợp trước ánh mắt lạnh lùng dường như sẵn sàng giết chết cô bất cứ lúc nào, Miya thậm chí quên cả thở.

"Đừng bao giờ, nói chuyện với tôi lần nào nữa."

Luce thì thầm với cô bằng giọng trầm.

Sau đó, Luce rút chân khỏi vai Miya rồi quay người, bình tĩnh rời khỏi hiện trường.

"..."

Miya nắm lấy bờ vai Luce dẫm lên. Đau. Cùng lúc đó, mana của Cửu Vĩ Hồ bị rút và đuôi lửa của cô biến mất.

Cô nhìn chằm chằm, choáng váng trước Thủ khoa năm hai đang bước về phía xa.

Mái tóc vàng hồng hòa vào ánh hoàng hôn phía chân trời.

"...Chậc."

Miya tặc lưỡi.

Đây là lần đầu tiên cô bị đánh. Toàn thân cô rung chuyển.

Đây... là sự sỉ nhục.

Đó là cảm xúc lần đầu tiên cô có được.

Chẳng mấy chốc, một ngọn lửa nhỏ lóe lên từ ngón trỏ của cô. Miya nhìn xuống ngọn lửa đó.

[Miya, đừng khiêu khích cô gái đó.]

Ngay sau đó, giọng nói của Cửu Vĩ Hồ vang lên bên tai cô.

[Ngay cả tôi cũng không thể cạnh tranh được với Lôi Điểu. Chưa kể sức mạnh của Lôi Điểu đã tích hợp vào sức mạnh của cô gái đó nên tôi không thể làm được gì cả.]

"..."

Đôi mắt đỏ thẫm hấp dẫn của Miya nheo lại khó chịu.

Một tiếng thở dài phát ra cùng với giọng nói của cô.

"Nhảm nhí."

Đó là điều tự nhiên khi cô đòi hỏi những gì mình muốn.

Việc cô đứng trên đỉnh là điều đương nhiên.

Đó là lối sống tự nhiên của Miya.

'Isaac...'

Tiền bối tóc lam bạc, Isaac. Anh có thực sự quý giá đối với Luce Eltania đến mức làm lu mờ suy nghĩ lý trí của cô ấy không?

Miya cười khúc khích và tựa mình vào gốc cây để đứng lên, sau đó bắt đầu đi về hướng ngược lại với con đường mà Luce đã đi.

Mặc dù đôi chân của cô vẫn còn run rẩy nhưng cô vẫn có thể bước đi sau khi niệm Hồi Phục Ma Pháp.

"Bây giờ tôi còn muốn chị ấy hơn nữa..."

Sự nhục nhã và xấu hổ tràn ngập Miya, khiến cô co rúm người lại. Toàn thân cô run lên vì lạnh.

Nhưng thay vào đó, những cảm xúc mới này đã khơi dậy ngọn lửa thậm chí còn mạnh mẽ hơn trong Miya.

Sử dụng sức nóng từ Hỏa mana của mình, Miya lau khô nước trên cơ thể rồi bước về phía trước.

Luce Eltania, Isaac.

Cô tiếp tục lặp đi lặp lại hai cái tên đó trong đầu.

Cuối cùng, Miya gặp lại Phù Thuỷ hộ tống đang tìm kiếm cô.

Phù Thuỷ hộ tống run rẩy sợ hãi khi phát hiện một phần đồng phục học viên của Miya bị rách, nhưng Miya đã gạt nó đi và nói với cô ấy rằng đó không phải là vấn đề lớn.

Cô không muốn gây ra náo động vì chuyện tầm thường như thế này.

...Đã có người chứng kiến toàn bộ sự việc.

Một nữ sinh thích đi dạo đã đi ngang qua Vườn Cẩm Tú Cầu thì cô cảm nhận được một luồng mana mạnh mẽ và tìm thấy Luce và Miya.

Mái tóc màu hồng nhạt của cô được tết thành vòng hai bên. Không giống như những học viên khác, cô đeo mạng che mặt và mặc áo choàng.

Đôi mắt của cô mở hẹp đến mức không thể nhìn thấy được mắt. Người ta thậm chí có thể tin rằng đôi mắt của cô đã bị nhắm lại.

Biểu cảm nổi bật duy nhất trên khuôn mặt cô là nụ cười cao quý thể hiện sự quan tâm của cô đối với những gì cô chứng kiến.

"Sylon. Cậu có biết 'Isaac' là ai không?"

Thánh Nữ, Bianca Anturaze, hỏi linh mục hộ tống của mình bằng một giọng tao nhã.

✦✧✦✧

Sau khi luyện xong với White, chúng tôi chia tay nhau ở lối vào Vườn Cẩm Tú Cầu.

Trên đường về ký túc xá. Một quả cầu mana phát sáng tương tự như một con đom đóm bay về phía tôi và đáp xuống cánh tay tôi. Đó là Băng Long Hilde.

[Chủ nhân, em đã trở lại.]

'Hilde, kể lại cho tôi nghe cô đã nói gì trước đó đi.'

Tôi đã cho Băng Long Hilde liên tục tuần tra xung quanh. Cô giống như một thiết bị giám sát bổ sung ngoài [Thấu Thị] của tôi.

Vai trò của cô là truyền đạt tình hình đến đầu tôi bất cứ khi nào có chuyện gì xảy ra.

Điều tự nhiên là tôi phải hết sức thận trọng vì Alice không chỉ nghi ngờ tôi là Quái Vật Đen mà cả các Paladin cũng bị đưa vào cuộc.

Chỉ một lúc trước, Hilde đã kể lại chuyện xảy ra xung quanh tôi.

Nhưng vì lúc đó tôi không có cơ hội trả lời nên tôi quyết định dành chút thời gian để sắp xếp lại các sự việc.

'Vậy là Nữ Tu Sĩ đã theo dõi tôi và đánh nhau với Luce... và Thánh Nữ đã chứng kiến điều đó xảy ra?'

[Chính xác.]

Tôi chính là nguyên nhân khiến Luce và Miya đánh nhau. Miya đã xúc phạm tôi để kích động Luce và điều đó đã khiến Luce tức giận.

Có vẻ như Miya đã định giữ im lặng về sự việc này. Cô ấy có thể muốn biến Luce thành của mình như dự định ban đầu.

Cho dù tôi không phải là nguyên nhân thì việc hai người đó xảy ra xung đột là điều khó tránh khỏi. Miya không nên làm gì hơn là đe dọa biến Luce thành của mình.

Dù sao đi nữa, Miya đã nhận ra rằng tôi chính là điểm yếu của Luce.

Điều này cũng đã được tiết lộ cho Thánh Nữ Bianca, người tình cờ chứng kiến hai nữ sinh đánh nhau,

Thật khó để dự đoán những biến số nào sẽ xuất hiện từ tình huống này. Ít nhất tôi cũng mong đợi rằng bây giờ cô ấy sẽ không làm điều gì liều lĩnh với tôi vì cô ấy biết việc làm hại tôi chẳng khác nào tự tử nếu Luce phát hiện ra, nhưng...

Chà, dù sao thì việc tôi tiếp xúc với Miya là điều không thể tránh khỏi. Tôi chỉ nghĩ về nó như là lịch trình đã được kéo dài ra một chút.

Thực ra, có lẽ bây giờ tôi đã trở nên an toàn hơn khi Miya tin rằng tôi đang được Luce bảo vệ.

'Vấn đề là ở Thánh Nữ.'

Thánh Nữ Bianca Anturaze.

Đúng như mong đợi từ ba nhân vật chính của Thế Hệ Vàng, cô ấy khá xinh đẹp, một nữ sinh với mái tóc hồng nhạt trông có vẻ khá quý phái. Cô ấy có đôi mắt hẹp nhưng không phải là một nhân vật phản diện giấu mặt.

Cô ấy là nhân vật phụ trong ❰Ma Pháp Hiệp Sĩ của Märchen❱.

Và vì không thích tính cách của cô ấy nên tôi cũng không có ý định kết giao với cô ấy. Nhưng có vẻ như Bianca đã nhập cái tên 'Isaac' vào đầu mình.

Tôi không biết phải làm gì, vì hành động của cô gái này còn khó đoán hơn cả các Paladin.

...Có vẻ như tôi không có quyền lựa chọn. Bây giờ tôi cần lập kế hoạch của mình một cách có hệ thống hơn nữa trong khi cân nhắc đến Bianca.

Bây giờ tôi cần chuẩn bị để chiến đấu với những ác quỷ trong cốt truyện như Hung Thần Đại Dương và Chiêu Hồn Vương.

Kẻ thù đầu tiên của Học kỳ một Năm hai, Hung Thần Đại Dương Abyssal, sắp xuất hiện. Nó sẽ diễn ra trong buổi Đánh Giá Thực Chiến Chung tiếp theo.

Tôi đã có rất nhiều điều để suy nghĩ.

Mình sẽ sắp xếp lại những suy nghĩ trước khi đi ngủ sau khi kết thúc buổi tập hôm nay...

"...?"

Ngay khi tôi đang đi qua một con đường trống, tôi đột nhiên cảm thấy mana đủ mạnh để khiến tôi rùng mình chạy dọc sống lưng.

Vúttttt—-.

Một cơn gió nhẹ xanh dịu quấn quanh tôi.

Khi tôi ngạc nhiên ngẩng đầu lên, tôi nhận ra khuôn mặt của một nữ sinh ngay trước mặt mình.

Cô gái bị gió bao vây. Đôi bím tóc màu lục nhạt và chiếc áo choàng phù thủy tung bay trong gió.

Với nụ cười rạng rỡ, cô vòng tay qua vai tôi rồi nằm xuống đất trong vòng tay của tôi.

Sau khi khóa tôi lại bằng cánh tay của mình để tôi không thể trốn thoát.

Chuu.

Cô hôn lên má tôi một cách đáng yêu. Cảm giác dễ chịu để lại cảm giác đọng lại trên má tôi.

Với khuôn mặt đỏ bừng, cô nở một nụ cười đáng yêu khi nhìn tôi thật gần.

"Đã lâu không gặp ạ, ngài Isaac! Ngài có nhớ em hông?"

Một trong những nhân vật yêu thích của tôi, Kaya Astrean.

Hoặc chính xác là Dark Kaya.

"Em biết em nhớ ngài rất nhiềuu ~."

"Kaya...?"

Kaya cười ngây thơ và dụi má vào mặt tôi. Tất cả những thứ mềm nhũn như má hay ngực của cô đều chạm vào tôi, tôi không biết phải làm sao.

Tôi không thể thoát khỏi tầm tay của cô vì cánh tay cô đang ôm lấy tôi, và tôi phát điên khi hơi thở ấm áp đó chạm vào da tôi. Tôi mất cảnh giác vì đã lâu lắm rồi tôi mới gặp lại cô ấy.

Dù sao đi nữa, có vẻ như cô cũng đã có một số thay đổi sau khi lên năm hai, giống như Luce đã tết tóc vậy.

Điểm khác biệt của cô là chiếc dây buộc tóc màu đen mà cô sử dụng đã chuyển sang màu đỏ giống với màu mắt của cô. Nó cũng phù hợp với màu tóc. Tóc của cô dường như cũng ngắn hơn một chút.

"Ừm, rất vui được gặp em. Em có khỏe không?"

"Vâng, cảm ơn ngài Isaac. Haa. Ngài đã trở nên nam tính hơn sau khi trở thành học viên năm hai ròy ~."

Vẫn ở gần tôi, Kaya nghiêng đầu từ bên này sang bên kia trong khi nói chuyện với tôi bằng một giọng dễ thương.

Tôi mở mắt ra một phần và sửa lại kính rồi trừng mắt nhìn cô.

"Quan trọng hơn, mấy ngày nay không phải em tránh mặt tôi sao?"

Với một tiếng "Aaa..." Kaya lặng lẽ rời mắt khỏi tôi.

Tôi thực sự thích Kaya. Vì vậy, tôi muốn đến chào và thỉnh thoảng trò chuyện với cô, nhưng cô cứ chạy trốn tôi.

Bất cứ khi nào tôi kiểm tra cô bằng [Thấu Hiểu Tâm Trí], có vẻ như cô muốn nói điều gì đó với tôi, nhưng cô lại gặp khó khăn với việc đó.

Tuy nhiên tôi không nghĩ cô cần phải giấu nó.

"Có vài điều mà em không biết nói sao... Em xin lỗi về điều đó."

Kaya cười ngượng ngùng.

Mẹ cô đã nắm bắt được tình cảm mà cô dành cho tôi.

Vì vậy, cô đã hứa sẽ đưa người mình thích đến Trang viên Astrean nhưng đang tranh cãi về việc làm thế nào để gợi ý cho tôi lời hứa mà cô đã tự mình đưa ra.

Có vẻ như hôm nay là ngày cô hết can đảm, thậm chí sử dụng Dark Kaya để làm điều đó.

Điều này thật tiện lợi. Tôi đã định tổ chức một cuộc họp chiến lược nếu cần để chúng tôi có thể đối phó với Hung Thần Đại Dương Abyssal một cách dễ dàng.

Tôi đã nói chuyện này với Dorothy và cũng đã đến lúc nói chuyện với Kaya.

"Tôi cũng có chuyện muốn nói với em. Tôi định sẽ nói với em sớm thôi."

"Ồ, là gì vậy ạ?"

"Em trả lời trước đi. Tại sao em lại tránh mặt tôi?"

"Aaa..."

Kaya lặng lẽ nhìn tôi.

Sau đó bật cười như không thể nhịn được nữa, vòng tay qua eo tôi, vùi mình vào ngực tôi.

Khi Kaya dụi mặt vào ngực tôi, mùi hương của cô bay lên và xộc vào mũi tôi.

"Chúng ta có thể giữ thế này thêm một lúc nữa rồi nói chuyện sau được không ạ? Em không thể thiếu hơi ngài Isaac được đâu..."

...Em ấy dễ thương quá.