Đạo diễn Vương đang ngồi ở trong lều quan sát máy quay, lập tức hô một tiếng: “Cắt!”
Lăng Vi thu hồi nước mắt, nhịn không được phụt cười một tiếng, sau khi cười hai tiếng lại cảm thấy mình không lễ phép, vội vàng mím môi, vô tội nhìn Lục Khuynh ở đối diện.
Lục Khuynh ảo não lau mặt, “Xin lỗi, là do tôi phân tâm.”
Lăng Vi ngẫm lại, tự nhận đã tìm được một lý do hợp lý, “Xem ra là do kỹ thuật diễn của tôi quá tốt, cho nên anh mới không đành lòng rồi.”
Lục Khuynh rũ mắt xuống, nhìn cổ tay của mình, nói: “Vừa rồi cô khóc rất đáng thương.”
Lăng Vi ngây người, ngay sau đó cười nói: “Cảm ơn đã khích lệ.”
“Rất tuyệt.”
Hai người đứng ở trong mưa nói chuyện, đạo diễn Vương diễn cầm loa hô lên: “Lục Khuynh, tốt cái gì mà tốt, nhìn thấy cô gái xinh đẹp thì mềm chân bất động có phải hay không!”
Bốn phía lập tức cười vang.
Đạo diễn Vương đã đạo diễn qua mấy bộ phim chính kịch, trong ngành cũng coi như có chút danh tiếng, nhưng kỹ thuật của ông ấy tốt, tính tình lại không tốt mấy, hơi không vừa mắt một chút sẽ trực tiếp chửi má nó. Thanh danh địa vị của Lục Khuynh bày ra đó, đạo diễn Vương đương nhiên không thể tùy tiện mắng, nhưng ngữ khí vẫn rất căng thẳng.
Lục Khuynh lộ vẻ xấu hổ, cười ha ha giơ tay ra hiệu xin lỗi đạo diễn, “Làm lại đoạn này?”
“Không cần, đoạn này Lăng Vi diễn rất xuất sắc, tự cậu bổ sung lại cảnh cuối đi.”
Chờ Lục Khuynh bổ sung cảnh quay xong, hai người lại chạy nhanh vào trong lều, Trần Tiểu Nhược lấy cho Lăng Vi một cái áo tắm dài, trực tiếp bao bọc người cô lại, sau đó cầm khăn lông lau tóc giúp cô, lúc này đã là cuối mùa thu, thời tiết chuyển lạnh, gặp mưa gặp gió sẽ rất dễ bị cảm lạnh.
Lam Nhược không có suất diễn ở cảnh này cho nên chờ ở trong lều, thấy Lăng Vi tiến vào, lập tức đưa cho cô một cái bình giữ ấm, “Canh gừng đó, uống đi.”
Lăng Vi cũng không khách khí với vô, vặn mở nắp bình ra uống liền mấy hớp, sau đó thở một hơi thật dài, “Thật ấm!”
“Nhanh lau khô, đạo diễn nói hai người còn có cảnh quay, quay xong thì trở về khách sạn tắm rửa.”
Ở căn lều bên kia, Lục Khuynh cũng bọc chiếc áo tắm dài ở trên người, đầu tóc ướt nhẹp, anh ta cũng không nói gì, nhận lấy ly nước trợ lý đưa qua, thổi thổi mấy cái rồi mới uống một ngụm, trợ lý đứng ở bên cạnh hỏi anh ta, “Có cần đưa canh gừng cho cô Lăng không?”
Lục Khuynh lướt qua nhìn qua phía mấy người Lăng Vi, sau đó nhìn thấy cô bị Lam Nhược và trợ lý vây quanh, nụ cười xinh đẹp y như một đóa hoa. Nhìn một hồi lâu, anh ta mới thu hồi ánh mắt nói với trợ lý: “Không cần, lấy lại đi.”
Lúc đạo diễn Vương tới nói cho hai người nghe cảnh diễn tiếp theo thì còn đặc biệt khen Lăng Vi một câu, “Biểu hiện của cô làm tôi rất ngạc nhiên, kỳ thật tôi vẫn còn có lòng hoài nghi đối với cô, nhưng hôm nay cô đã chứng minh được thực lực của mình rồi, tôi nghĩ điều này Lục Khuynh cũng rất rõ ràng.”
Lục Khuynh ở bên cạnh ngượng ngùng sờ sờ mũi, nghĩ tới vừa rồi mình cầm lòng không đậu nói ra chữ “Được”, anh ta lập tức không còn lời nào để nói.
“Lúc này mưa cũng nhỏ rồi, hai người lại diễn một cảnh nữa, sau đó Lăng Vi có thể đi nghỉ ngơi một chút, Lục Khuynh tiếp tục quay phối hợp diễn với Lam Nhược.”
Ba người vừa nghe đạo diễn Vương sắp xếp, vừa để chuyên viên trang điểm trang điểm lại, lần quay kế tiếp vẫn rất thuận lợi, mặc dù Lăng Vi là người mới, nhưng biểu hiện ở trước màn ảnh lại khiến người ta không tìm ra khuyết điểm nào, độ cảm nhận ống kính của cô cũng rất chuẩn, không cần đạo diễn quá nhọc lòng.
Đạo diễn Vương nhìn màn hình, chậc chậc hai tiếng, nói với phó đạo diễn ở bên cạnh: “Đúng là nhặt được bảo bối rồi.”
Phó đạo diễn tỏ vẻ đồng ý, “Vâng, với khí chất này, ở sau hậu trường chắc chắn có thể xây dựng tạo hình nữ cường nhân.”
Đạo diễn Vương suy nghĩ rồi lại nói, “Chỉ sợ đến lúc đó sẽ giọng khách át giọng chủ.”
Phó đạo diễn lại không quá lo lắng, “Đây là bộ phim về đề tài chiến tranh thương trường, không phải đề tài ngôn tình.”
Lăng Vi kết thúc cảnh quay xong lập tức đi thay quần áo ướt ra, không biết sau đó còn diễn nữa hay không, cho nên cô cũng không có rời đi, ở lại lều nhìn trường quay, mặc dù Lam Nhược và Lục Khuynh cũng phối hợp diễn trong mưa, nhưng đãi ngộ của Lam Nhược tốt hơn Lăng Vi nhiều, cô ấy có ô che, sẽ không bị xối ướt.
Trần Tiểu Nhược lấy cái ghế qua cho cô, Lăng Vi ngồi ở trên ghế xem hai người diễn cảnh trong mưa.
Nhân vật Điền Vũ Lam Nhược đóng là tạo hình của một nữ thần đúng tiêu chuẩn, xinh đẹp thông minh dịu dàng, là hình tượng mà mọi đàn ông đều muốn ôm vào lòng bảo vệ nhất, lúc cô ấy che ô đứng ở bên đường chờ đợi Phí Thừa, trên mặt mang theo nụ cười điềm đạm, đó là nụ cười hạnh phúc tràn ngập mong đợi đối với tương lai.
“Diễn thật tốt!” Lăng Vi chống cằm, đánh giá từ tận đáy lòng.
Kỳ thật Trần Tiểu Nhược cũng nhìn không ra, nhưng nghe Lăng Vi nói như vậy, cô cũng liên tục gật đầu phụ họa.
Lúc này, di động của vẫn luôn Lăng Vi vẫn luôn được đặt ở trong túi của Trần Tiểu Nhược đột nhiên vang lên, là điện thoại do Tạ Thanh Nghiên gọi tới, lúc này Lăng Vi đang rảnh, cho nên lập tức nghe máy ngay.
“Đang làm gì đó?” Giọng nói trầm thấp dễ nghe của Tạ Thanh Nghiên truyền đến, trong lòng Lăng Vi lập tức trở nên mềm mại.
“Đóng phim.” Cô cười nói.
“Đóng phim còn rảnh nghe điện thoại?”
“Mới vừa quay xong một cảnh diễn, bây giờ đang đợi cảnh tiếp theo.”
Tạ Thanh Nghiên nói: “Anh có xem thời tiết dự báo nói ở chỗ em có mưa.”
Lúc này mưa ở bên ngoài lại bắt đầu to hơn, nước mưa tạt lên trên lều, phát ra tiếng vang lộp bộp, Lăng Vi xoay người, che lại lỗ tai ở bên kia lại, chuyên tâm nói chuyện điện thoại với Tạ Thanh Nghiên, “Ừ, mưa cũng không nhỏ, em vừa mới dầm mưa quay hai phân đoạn.”
“Bị ướt rồi à?” Tạ Thanh Nghiên hỏi.
“Ừ, từ đầu đến chân, ướt đẫm luôn.” Lăng Vi gật đầu.
“Vậy chụp một tấm cho anh xem đi.” Anh yêu cầu.
“Xem cái gì?” Lăng Vi khó hiểu hỏi.
“Xem người em bị ướt bao nhiêu.” Ba Tạ da mặt dày nói.
“……”
“Quần áo có xuyên thấu không?” Anh tiếp tục trêu chọc.
“Anh muốn nếm thử cảm giác bị em cho vào danh sách đen không?” Lăng Vi nghiến răng nghiến lợi.
Lúc này Tạ Thanh Nghiên mới đứng đắn nói: “Trời lạnh, chú ý giữ ấm.”
Lăng Vi nhướng mày, kiêu ngạo nói: “Vậy còn được.”
Tạ Thanh Nghiên lại nói: “Một mình Trần Tiểu Nhược có thể lo không chu toàn hay không, có muốn phái thêm hai trợ lý qua đó không?”
Lăng Vi bị dọa nhảy dựng, vội vàng ngăn cản nói: “Đừng đừng đừng, Lục Khuynh người ta cũng chỉ mang theo một trợ lý vào đoàn, một nữ phụ như em, sao có thể không khiêm tốn như vậy, hơn nữa cũng không cần.”
Cô mới vừa nói câu này xong, Tạ Thanh Nghiên lập tứ mẫn cảm hỏi lại, “Lục Khuynh là ai?”
Lăng Vi: “Nam chính.”
Tạ Thanh Nghiên: “Nga, đẹp trai không?”
Lăng Vi: “Lục Khuynh mà anh cũng không biết, anh từ sao hỏa tới hả?”
Tạ Thanh Nghiên: “Anh biết tới những người này làm gì?”
Lăng Vi thè lưỡi, “Rất đẹp trai, nhưng không đẹp trai bằng anh.”
Tạ Thanh Nghiên hừ hừ hai tiếng, “Đóng phim thì đóng phim, không được nhìn người đàn ông khác.”
Lăng Vi trợn trắng mắt, “Tổng tài bá đạo, em không nhìn thì sao phối hợp diễn với người ta chứ, hôm nay em còn diễn cảnh thổ lộ, em thổ lộ với nam chính đó nha.”
Tạ Thanh Nghiên:……
Lăng Vi: “Ngoan, đừng nghĩ bậy, diễn kịch chỉ là nghề nghiệp của em mà thôi.”
Tạ Thanh Nghiên bỗng nhiên nhớ tới trước kia cô đã từng nói qua một câu, cô nói hôn môi đối với diễn viên chuyên nghiệp mà nói, không có gì ghê gớm!
Nhớ tới lời này, da đầu của Tạ Thanh Nghiên lập tức tê dại, “Em diễn cảnh hôn môi với anh ta?”
Lăng Vi cảm thấy mình đã trêu anh tới giới hạn rồi, mới nói: “Không có diễn cảnh hôn, là em muốn có anh ấy mà không được, nam chính căn bản không thích em, anh ấy rất ghét em.”
Nhưng mà, lời này lọt vào tai ba Tạ cũng cực kỳ khó chịu, “Đó là do anh ta có mắt không tròng không biết nhìn hàng!”
Lăng Vi:……
Tạ Thanh Nghiên ra tối hậu thư, “Tóm lại, phải chú ý giữ khoảng cách với mọi sinh vật là giống đực, nếu không nghe lời, anh sẽ phong sát em!”
Lăng Vi:……
Cúp điện thoại, nghĩ tới vừa rồi ba Tạ nói muốn xem cơ thể bị ướt của cô, Lăng Vi sờ sờ mái tóc ướt nhẹp của mình, sau đó giơ camera lên chụp cái ót của mình một tấm, sau đó gửi cho ba Tạ, “Là tấm ảnh cơ thể ướt anh muốn đó, rất ướt.”
Gửi ảnh chụp xong bản thân lại vui vẻ nửa ngày.
Ba Tạ nhanh chóng nhắn lại: “Người kia chính là Lục Khuynh?”
Lăng Vi nhíu mày, click mở hình ảnh ra thì quả nhiên nhìn thấy ở phía sau cách đó không xa Lục Khuynh đang đi tới, vì vậy anh ta đúng lúc dính vào ảnh chụp.
“Là anh ấy.”
“Xấu!”
“……”
Hai ngày sau, Lục Khuynh không biết từ nào nhặt được một con mèo con, anh ta rất thích nó, kêu trợ lý mua rất nhiều đồ vật tới, còn đưa nó tới phim trường, chỉ cần lúc không quay sẽ tới trêu chọc chơi đùa với mèo con, hơn nữa còn thường xuyên chụp hình mèo con đăng lên Weibo, làm cho quần chúng mê phim khen ngợi đáng yêu một phen.
Hôm nay Lục Khuynh lại chụp một tấm ảnh ôm mèo đăng lên Weibo, kèm theo một câu “Thật đáng yêu!”
Nhưng mà trong bức ảnh này còn dính một người vào, đó chính là Lăng Vi, cô đang ngồi trên ghế ở phía sau cách anh ta không xa, rất chuyên tâm ăn táo.
Hiện giờ mức độ nổi tiếng của Lăng Vi đang rất cao, rất nhiều fans của Lục Khuynh đều nhận ra cô.
Vì thế có người còn nói đùa: “Là mèo đáng yêu, hay là người đáng yêu nha?”
Sau đó bình luận này lại được thả nút khen.