Khoe Vợ Hằng Ngày

Chương 77




Lục Khuynh vừa đăng bài Weibo này lên, các fan ở phía dưới lập tức mồm năm miệng mười nghị luận, Lục Khuynh độc thân nhiều năm, số lượng fan bà xã rất đông, sau khi biết được ông xã của mình không hiểu sao lại bị kéo vào tạo CP, cũng không hỏi nguyên do, vừa xuất hiện đã lập tức khai chiến.



“Đừng tùy tiện ghép CP được không? Từ khi nào ông xã của tôi lại hạ giá như vậy?”





“Sửa mặt xong lại muốn tới ôm đùi ông xã của tôi sao?”



“Chụp một tấm ảnh cũng chạy tới chụp ké, đúng là kỹ nữ đầy tâm cơ mà!”



“Người qua đường cũng nhìn không được, không phải chỉ là một bức ảnh chụp thôi sao? Có cần công kích người ta như vậy không? Cô bé này đúng là rất đáng yêu mà!”



“Lầu trên là thủy quân của Lăng Vi à!”



……



Lục Khuynh đăng lên Weibo xong lại tiếp tục trêu mèo, nhỏ giọng nói chuyện với nó, “Có phải rất đáng yêu hay không? Góc độ nào cũng đáng yêu, ai, trái tim nhỏ bé của mình!”



“Anh Lục!” Một giọng nói vang vọng từ phía sau truyền đến, dọa Lục Khuynh nhảy dựng, vội vàng xoay người nhìn lại thì thấy Lam Nhược vốn vẫn luôn trưng vẻ mặt lạnh lùng, lúc này lại nổi giận đùng đùng, “Anh đăng Weibo như vậy là có ý gì?”





Lăng Vi đi theo phía sau Lam Nhược, lôi kéo tay của Lam Nhược, sợ cô ấy tức giận sẽ trực tiếp ra tay đánh Lục Khuynh.



Lục Khuynh không hiểu ra làm sao, “Sao vậy?”



Lam Nhược nói: “Tự anh xem đi!”



Lục Khuynh ngồi thẳng dậy, lấy di động ta click mở Weibo, sau đó lập tức thất thần.



“Tại sao lại như vậy!!!” Anh ta cũng có chút khó tin.



Lam Nhược châm chọc mỉa mai nói: "Các bà xã của anh hung tợn đến mức nào anh không biết sao?”



Lục Khuynh gãi gãi tóc, khó xử giải thích: “Đó là do bọn họ tự phong, tôi vẫn còn độc thân mà.”



Lam Nhược:……



Lăng Vi:……



Lục ảnh đế, bây giờ không phải đang thảo luận về vấn đề anh có độc thân hay không nha!



Lục Khuynh cũng phục hồi tinh thần lại, nói với Lăng Vi: “Thực xin lỗi, khiến em phải bối rối rồi, tôi sẽ lập tức làm sáng tỏ.”



Sau đó lại Lam Nhược nói: “Càng làm sáng tỏ càng loạn!”



Lăng Vi pha trò nói: “Chỉ là một bức ảnh, không nghiêm trọng như vậy đâu, không cần giải thích.”



Nhưng Lam Nhược vẫn rất khó chịu, nhìn về phía Lăng Vi, nói: “Nhưng bọn họ đang mắng cô.”



Trong lòng Lục Khuynh cũng không chịu nổi, nhớ tới ý tưởng lén lút vừa rồi của mình, ngay tức khắc cực kỳ tự trách, “Việc này hoàn toàn là lỗi của tôi, tôi sẽ đăng thêm mấy bài lên Weibo nữa để cho qua chuyện này.”



Việc này vốn không phải chuyện lớn, chỉ là fans của Lục Khuynh phản ứng quá độ mà thôi, phân rõ phải trái với một đám người không nói lý lẽ, căn bản sẽ nói không thông, ngược lại cứ xử lý lạnh chính là biện pháp xử lý tốt nhất.



Lam Nhược suy nghĩ một hồi, duỗi tay xách lỗ tai mèo con lên, lắc lắc mèo con rồi nói: “Tới, chúng ta chụp chung một tấm, nói anh đã tìm được mẹ nuôi cho con mèo rồi.”



Lăng Vi ở bên cạnh che miệng cười trộm, Lục Khuynh khó xử nhìn cô ấy, “Lam Nhược, cô cầm nó như vậy, không giống mẹ nuôi mà càng giống người ngược đãi mèo hơn đó.”



Lam Nhược:……



Cuối cùng Lục Khuynh vẫn không đồng ý với ý kiến của Lam Nhược, dùng mấy chiêu dời hướng chú ý thế này khá nguy hiểm, hơn nữa cũng không tới mức dùng cái này.



Lục Khuynh tự mình đăng một tin lên Weibo, “Mọi người khen tôi đẹp trai là được rồi, cảm ơn.” Kèm theo còn có chín tấm ảnh Lục Khuynh tự chụp.



Ngày thường anh ta cũng không thường đăng Weibo, gần đây bởi vì nhặt được mèo con cho nên mới đăng vài tấm, không ngờ cũng xảy ra sự cố ngoài ý muốn, nhưng sau khi đăng mấy tấm ảnh lên, quả nhiên đại đa số đều dời lực chú ý đi, sôi nổi quỳ liếm nhan sắc của anh ta.



“Mấy tấm hình thôi là có thể thu phục bọn họ rồi, không mấy phức tạp.” Anh ta đưa thành quả thắng lợi ra cho hai người các cô xem.



“Nếu anh không đăng bức ảnh kia thì cũng không có nhiều chuyện như vậy!”



Thái độ của Lam Nhược đối với anh ta, vừa mới bắt đầu đã không hề khách khí.



Nói tới đây, Lục Khuynh lại nói xin lỗi Lăng Vi lần nữa, “Thật sự rất xin lỗi, hại em bị mắng, hay là em cứ mắng lại? Tôi bảo đảm sẽ không đáp trả.”



Lăng Vi cười nói: “Anh Lục, anh cũng đừng xin lỗi nữa, tôi còn phải cảm ơn anh đã giúp tôi tuyên truyền một đợt đó.”



Lam Nhược tức giận, “Đúng vậy, nói không chừng cô lại có thể lên hot search.”



Ba người đấu võ mồm mắng mắng chửi chửi, việc này cũng cho qua đi, kế tiếp lại phải khẩn trương bận rộn công việc quay phim.



Giữa trưa Tạ Thanh Nghiên mời khách từ nơi khác tới ăn cơm, ở trên bàn cơm có uống chút rượu, lúc này đang trên đường trở về văn phòng cũng cảm thấy bước chân có hơi lảo đảo, khi đi qua phòng của thư ký thì muốn kêu người pha cho ly trà, nhưng đang là thời gian nghỉ trưa, mấy cô gái kia cũng không biết đã chạy đi đâu, vì thế anh mới tự đẩy cửa phòng ra đi vào.



Thì ra mấy người kia đang ngồi ở trước máy vi tính thảo luận cái gì đó, Tạ Thanh Nghiên vốn không định lên tiếng thì lại nghe một thư ký trong đó nói: “Ai da, đây là Lăng Vi, bà chủ của chúng ta mà.”



“Ngàn vạn đừng nói bậy, chuyện đó còn chưa chắc chắn đâu.”



“Lần trước ở trong nhà ăn không phải đã công khai sao?”



“Sau đó không phải không giải quyết được gì sao, thư ký Đỗ cũng nói không có gì thì đừng nói bậy, bằng không sẽ nghiêm trị.”



Nghe mấy người thảo luận, lúc này Tạ Thanh Nghiên mới nhớ ra lần trước mang Lăng Vi đến nhà ăn của công ty ăn cơm, ngay từ đầu đúng là đã nghe được một vài tin đồn, nhưng sau đó cũng không giải quyết được gì, làm nửa ngày thì ra là do thư ký Đỗ đè tin tức xuống, gan chó của cái tên này cũng thật lớn!



Nhưng mắng thì mắng, Tạ Thanh Nghiên cũng hiểu được dụng ý của thư ký Đỗ, Lăng Vi chưa công khai chuyện tình yêu với bên ngoài, nếu bị người trong công ty nhà mình đồn thành tin nóng, vậy thì cũng quá khó coi rồi.



Lúc này nghe các cô đang nghị luận về Lăng Vi, anh cũng tò mò mà đi tới phía sau bọn họ xem thử.



Sau đó chỉ thấy trên máy tính đang mở giao diện của Weibo, đó là Weibo của một nam diễn viên, trông khá là quen mắt, lại nghe một cô gái trong đó nhỏ giọng nói: “Oa, nam thần của tôi vẫn rất đẹp trai nha.”



“Nam thần Lục đã 30 phải không? Càng ngày càng có hương vị của đàn ông.”



“Anh ấy lâu rồi không không chụp hình, lần này đăng liền chín tấm, thật tốt quá!”



“Anh ấy muốn đè đề tài với Lăng Vi vào buổi sáng sao?”



“Nói bừa, bọn họ có thể có đề tài gì?”



Tạ Thanh Nghiên nghe đến đó, nhịn không được nhíu mày, mở miệng nói: “Đề tài gì?”



Trong văn phòng an tĩnh bỗng nhiên vang lên một giọng nam, lập tức dọa các cô gái sợ tới mức hồn phi phách tán, ai cũng xanh mặt nhìn qua, sau khi phát hiện là Boss lớn thì thiếu chút nữa đã trực tiếp quỳ xuống đất.



Tạ Thanh Nghiên không để ý tới phản ứng của bọn họ, tiếp tục hỏi: “Đề tài gì của Lăng Vi? Người đàn ông này là ai?”



Mấy người kia giống như thỏ trắng nhỏ bị dọa ngốc, trong lúc nhất thời không ai dám trả lời câu hỏi của anh, Tạ Thanh Nghiên khó chịu, giơ tay ý bảo bọn họ đi ra chỗ khác, sau đó tự mình tiến lên click mở Weibo, “Lục Khuynh……” Ngay lập tức anh nhớ tới ngày đó khi nói chuyện điện thoại với bạn gái nhà mình, có nghe cô nhắc tới người này, sau đó khi cô gửi ảnh chụp, anh cũng đã nhìn thấy người này.



Nhìn số lượng fans Weibo của Lục Khuynh, ông chủ Tạ im lặng, trước kia anh cũng đã tạo một Weibo, nhưng không có chơi, sau này đều chơi bên bảng tin, nếu không phải do tính chất công việc của Lăng Vi, anh đã sớm quên cái thứ gọi là Weibo này rồi, lúc này nhìn thấy fans Weibo của Lục Khuynh có hơn mấy triệu, anh bỗng nhiên cảm thấy có chút khó chịu.



Sau đó anh nhanh chóng nhìn thấy đề tài của Lục Khuynh và Lăng Vi trên Weibo, liền click mở ảnh chụp, vừa nhìn ông chủ Tạ lập tức nổi trận lôi đình, vậy rốt cuộc là đang khen mèo hay khen người???



Đây chắc chắn là bút tích của tên Lục Khuynh kỹ nam trà xanh đầy tâm cơ!!!!



Dám nhìn trộm người phụ nữ của anh, đúng là tìm chết!!



Ông chủ Tạ ném con chuột lên trên bàn, mang khuôn mặt lạnh như tiền xoay người rời khỏi phòng thư ký, để lại một đám phụ nữ bị dọa ra bóng ma tâm lý.



Sau khi trở lại văn phòng, ông chủ Tạ gọi điện thoại cho thư ký Đỗ, chờ đến khi điện thoại được bắt máy, anh lập tức nói: “Tôi muốn nghỉ phép.”



Thư ký Đỗ không hề nghĩ ngợi, trả lời: “Tôi muốn từ chức.”



Ông chủ Tạ:……



Quả thực quá buồn cười.



“Anh cho rằng tôi đang đợi anh phê chuẩn?” Ông chủ Tạ lạnh lùng nói: “Tôi chỉ đang thông báo với anh mà thôi.”



Thư ký Đỗ:……



“Ông chủ, tôi có thể nghe thử lý do không?”



“Tôi muốn đi tới đoàn phim.”



“Tôi biết ngay mà, anh lại muốn vượt ngàn dặm! Lúc này hai người mới tách ra có mấy ngày, anh không thể nhịn một chút được sao?”



“Chuyện này sao có thể nhịn?” Cũng đã có người muốn đào góc tường nhà anh rồi, anh còn có thể nhịn được sao?



“Lúc trước anh độc thân mấy năm, không phải cũng đã nhịn được đó sao?” Thư ký Đỗ muốn đánh thức lý trí của anh, “Tôi biết anh và cô Lăng rất ngọt ngào, nhưng cũng không thể dính với nhau cả đời.”



Tạ Thanh Nghiên:……



Nói nửa ngày, hai người nói hai chuyện hoàn toàn khác nhau!



Ông chủ Tạ hít sâu, “Ai thảo luận với anh về cái này?”



Lúc này thư ký Đỗ cũng hồi thần lại, “Vậy anh nói không thể nhịn cái gì?”



……



Lăng Vi là nữ phụ, suất diễn cũng nhiều, cả ngày đều bận rộn, buổi chiều còn có nhiều cảnh quay hơn, bận đến mức ngay cả thời gian ăn cơm chiều cũng không có, diễn xong cảnh cuối cùng thì đã hơn 9 giờ tối, cô đã đói đến mức mắt đầy sao, hai chân nhũn ra rồi.



Lục Khuynh phối hợp diễn với cô xong, đề nghị cùng đi ăn cơm, gần đó có một tiệm bán gà hầm dừa cũng không tồi.



Lăng Vi quay đầu lại hỏi Lam Nhược có muốn đi chung không, Lam Nhược cũng tỏ vẻ đồng ý, vì thế ba người cùng đi ăn gà.



Ăn xong bữa cơm thì cũng đã hơn 10 giờ tối, rượu đủ cơm no, tâm trạng của ba người đều rất không tồi, vừa nói vừa cười trở về khách sạn.



Phòng của Lăng Vi khá gần thang máy, ngay lúc cô muốn lấy thẻ mở cửa phòng thì lại phát hiện cửa phòng đang khép hờ!!!



Lam Nhược và Lục Khuynh vẫn chưa đi khỏi, nhìn thấy tình hình này cũng bị dọa nhảy dựng, “Có phải là trợ lý của em hay không?” Lục Khuynh hỏi cô.



Lăng Vi lắc đầu, vừa rồi Trần Tiểu Nhược rõ ràng cũng theo chân bọn họ cùng đi ăn cơm, lúc này đã trở về phòng của lầu dưới, không thể chạy lên đây mở cửa phòng của cô được.



Lam Nhược nhỏ giọng nói: “Có phải là trộm hay không??”



Lục Khuynh nói: “Chỉ sợ là fan cuồng!”



Lăng Vi:……



Lục Khuynh là người nam duy nhất ở đây, cảm thấy mình nên dũng cảm đứng ra bảo vệ đồng nghiệp nữ, vì thế nói với Lam Nhược, “Cô gọi điện thoại cho lễ tân trước đi, tôi vào xem thử.” Nói xong lập tức nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ra.



Tim Lăng Vi đập nhanh, nhất thời khẩn trương đến mức quên cả hô hấp, cũng đi theo phía sau Lục Khuynh, lén lút đi vào phòng mình.



Trước cửa phòng có bày một bình hoa bằng gỗ, khi Lục Khuynh đi qua cũng thuận tay cầm lấy, muốn dùng làm vũ khí, sau đó đi vào bên trong, quả nhiên phát hiện một người đàn ông đang đứng ở trước giường đưa lưng về phía bọn họ, còn đang định cởi quần áo?



Lông mày của Lục Khuynh dựng thẳng, xoay đầu lại, hạ giọng nói với Lăng Vi: “Fan biến thái!!!”



Tầm mắt của Lăng Vi bị Lục Khuynh ngăn trở, không có cách nào nhìn thấy người nọ, vì thế nỗ lực thò đầu ra nhìn thử, sau đó lập tức trợn to hai mắt:!!!!



Tiếp đến lại nghe Lục Khuynh hét lớn một tiếng, giơ bình hoa lên vọt vào……