Khởi Nguyên Vô Tận

Chương 19: Nông trường thực nghiệm




Sau khi ăn trưa xong không còn lại bao nhiêu thời gian mà nghỉ ngơi, bốn người nhanh chóng lên xe bus công cộng di chuyển đến khu nông trường thực nghiệm.

Khu nông trường thực nghiệm nằm sâu trong trường, cụ thể là phía sau các tòa nhà dạy học. Ở đó có một khu rừng nhân tạo, ban đầu được xây dựng trong chiến dịch phủ xanh thành phố tương lai, sau này khi trường Harmes chọn nơi này làm trường học thì khu rừng này đã thuộc quản lý tạm thời của trường.

"Nơi này đúng là thiên đường của các sinh viên khoa thực vật mà." Sherry cảm thán.

Bốn người xuống trạm trước khu rừng nhân tạo, bao quanh bên ngoài là những tấm kính thuỷ tinh to. Cả Thiên Y cũng phải ngạc nhiên trước khu rừng nhân tạo này, nơi này rất đẹp, tuy chỉ có một màu xanh nhưng nó được chăm sóc rất tốt và tỉ mỉ, đi qua những gốc cây, bụi cỏ cô cảm nhận được người chăm sóc khu rừng này dành rất nhiều tình yêu vào chúng. Tiểu Lãnh hiện ra bên cạnh, nhìn dáo dác xung quanh, nhanh chóng quét toàn bộ khu vực này, một sóng xung kích từ chỗ tiểu Lãnh nhanh chóng toả ra xung quanh.

"Chị à, nơi này cây cối có vẻ sinh sôi nảy nở hơn các chỗ khác nhiều, hành tinh này đã dần mất đi sinh mệnh, đáng lẽ các khu vực có cây chúng phải hơi ủ rũ mới đúng."

Thiên Y gật đầu thay lời nói, tiếp lời: "Em nói đúng, chị cảm nhận từng gốc cây nơi này được chăm sóc rất chu đáo và tỉ mỉ."



"Tới rồi, lớp trưởng của chúng ta ở bên kia kìa." Lớp trưởng tạm thời của lớp được bầu ra rất chớp nhoáng, nhớ lại lúc đó anh ấy là người nhiệt tình nhất, bản tính anh vốn thích náo nhiệt nên đã chủ động đi tạo nhóm chat và kết bạn với mọi người trong lớp. Rồi tự nhiên một cuộc bầu cử chức lớp trưởng nhảy ra, rồi anh cũng đột nhiên được bầu lên chức lớp trưởng. Quan trọng hơn mọi thứ chỉ diễn ra trong vòng vài phút, anh còn chưa kịp load não thì tài khoản của anh đã được gắn mác lớp trưởng. Phil cảm thấy hình như mình bước vào một lớp học có vẻ không bình thường cho lắm, khi anh muốn phản đối thì không hiểu sao bỗng dưng có mấy tin nhắn gửi cho anh, nào là văn bản thành viên lớp, văn bản mượn dụng cụ ở nông trường...

Còn mười phút nữa là tiết học buổi trưa bắt đầu, Phil hướng dẫn mọi người chia thành nhiều tổ, trừ đi các thành viên không thuộc khoa thực vật học thì lớp học còn lại ba mươi người, Phil gật đầu hài lòng nhìn ba mươi con người này tập hợp đầy đủ trước giờ học.

"Mọi người chia thành sáu tổ nhé, một tổ là năm người, xong xuôi rồi thì nộp danh sách các thành viên qua thiết bị của tới."

"Để mình kiếm thêm một người nữa nhé, các cậu sẽ không phản đối tụi mình chung một nhóm chứ?" Jordan quay sang hỏi mọi người. Mọi người lắc đầu tỏ vẻ không có ý kiến gì.

"Ồ, chào các bạn, tôi là Windy, sẽ là người phụ trách giảng dạy các tiết học thực nghiệm của các bạn từ giờ cho tới khi các cô cậu tốt nghiệp." Một cô gái trẻ tuổi bước vào, nhìn qua có vẻ mới hai mươi lăm hay hai mươi sáu tuổi, bận áo vest sơ mi trắng, quần dài màu ghi, tóc dài được buộc gọn gàng sau gáy bằng một sợi dây chun màu đen.

"Đây là danh sách các nhóm trong lớp thưa lão sư." Phil đi lên kết bạn với lão sư, gửi cho cô ấy một tệp danh sách nhóm.

"Hừm, các bạn đã học qua về lý thuyết lớp học thực nghiệm rồi, tôi sẽ không nói gì thêm nữa, mỗi lớp chỉ được chọn trồng một loại cây địa cầu cổ. Hiện tại trong tay tôi có hai loại hạt, hạt ăn quả và hạt giống hoa. Hai loại này trên cơ bản đã khác nhau về cách trồng cho tới chăm sóc lúc ra hoa hoặc kết trái. Các cô cậu có năm phút để lựa chọn lớp mình sẽ chọn loại nào." Lão sư Windy chiếu lên khoảng không hình ảnh hai loại cây, cây ăn quả là cây quýt đường, hạt giống hoa là hoa hồng.

"Ồ, trường đệ nhị ra đề cho tân sinh viên cũng khó quá chứ, hoa hồng không dễ trồng đâu, ngược lại quýt đường kia dễ hơn." Tiểu Lãnh trong không gian nhìn lão sư Windy ra đề thầm nói.

"Hình như là để tuyển lớp chọn." Thiên Y nhớ đã từng đọc qua về nội quy của tân sinh viên, trong đó có vài trang nói về sinh viên tinh anh, lớp chọn tinh anh.



Phil tập hợp mọi người ngồi vay vòng tròn lại: "Mọi người có muốn tham gia lớp học tinh anh không?"

"Cái này, tôi không đồng ý, ông nội tôi từng nói hoa hồng rất khó trồng, trồng không được chúng ta sẽ rớt đấy." Một cô gái trong lớp giơ tay lên tiếng, theo sau cũng có rất nhiều người cũng gật đồng đồng ý.

Về hệ thống lớp chọn tinh anh và sinh viên tinh anh thật ra là hai hệ thống độc lập, lớp chọn tinh anh là cả tập thể đều cùng cố gắng hoàn thành đề mục khó, đạt điểm A và sẽ được xét duyệt từ lớp thường lên lớp chọn tinh anh.

Sinh viên tinh anh sẽ khác, sinh viên cảm thấy mình đủ giỏi thì có thể tự ứng cử riêng với khoa mình học, đặc biệt chỉ có sinh viên nằm trong top năm mươi của trường mới được phép tham gia tự ứng cử này. Dưới top năm mươi thì phải đợi các kỳ thi tập trung, đạt đủ điểm lọt vào top trên năm mươi và có thể tự ứng cử như bình thường, người trên top năm mươi bị đá ra khỏi danh sách thì mất đi tư cách.

Đề mục dành cho sinh viên tự ứng cử sẽ khó hơn lớp chọn tinh anh, vừa phải hoàn thành đề mục thực nghiệm vừa phải nộp tiểu luận về thực nghiệm đó, không dễ dàng gì.

"Chính là như vậy đấy, Thiên Y à, hóa ra mấy buổi đầu cậu không đi học, làm tới hơi ngạc nhiên đấy, vở cậu đẹp vậy mà." Sherry giải thích sơ qua về hệ thống học tập cho Thiên Y hiểu thêm vì nhìn cô cứ như người trên mây vậy mà cũng sốc lắm, vở Thiên Y ghi rất đẹp, tuy nhiều màu sắc nhưng nhìn vào dễ đọc, dễ hiểu.

"Cậu định tự ứng cử hay sao? Phải nằm trong top năm mươi của khoa mình mới được." Jordan nhìn Thiên Y hỏi, anh cũng muốn thử tham gia nhưng thứ hạng của anh quá thấp, chỉ xếp ở hạng tám mươi hai. Ở cấp dưới phổ thông, thành tích của anh luôn đứng nhất nhì lớp, vậy mà lúc nhìn thứ hạng của mình trên mạng không gian anh đã phải sốc rất lâu mới bình phục lại tâm tình.

"Ừ, tớ may mắn nằm trong top năm mươi của trường nên chắc là có thể tham gia tự ứng cử đấy." Thiên Y không chắc chắn nói, tuy không biết thứ hạng của mình trong khoa là bao nhiêu nhưng đứng hạng năm của trường chắc cũng cao nhỉ.

Mọi người: "...."



Hunter mở danh sách xếp hạng tạm thời của khoa lên, Sherry và Jordan tò mò chen đầu vào nhìn, cậu chưa cần bấm vào khung tìm kiếm tên thì đã thấy tên Thiên Y đứng chễm chệ ở đầu danh sách, phía dưới còn có dòng chữ nhỏ là: [Thứ năm toàn trường - Sinh viên ưu tú].

"Cái này... ngọa tào... cậu..." Sherry và Jordan mấp môi, lắp bắp, kinh hãi nhìn danh sách. Ánh mắt hai người đảo qua đảo lại giữa danh sách và Thiên Y, cuối cùng hai người hít một hơi thật sâu để ổn định cảm xúc.

"Vừa vặn tôi cũng muốn tham gia tự ứng cử, tôi không bá vương như cậu, chỉ xếp thứ mười hai của khoa thôi." Hunter không để hai người bên cạnh mình kịp thở, đã quăng thêm một quả bom B52 vào, vẻ mặt bình tĩnh nói ra suy nghĩ của mình, đóng thiết bị điện tử lại. Trông anh có vẻ bình tĩnh lắm, chắc chắn trước đó anh đã xem qua danh sách xếp hạng tạm thời rồi.

"Cái chuyện gì đã diễn ra vậy..." Sherry, Jordan đồng thanh nói. Hai cậu không ngờ tới những người bạn chỉ tiện đường ghép vào chơi chung này lại giỏi như vậy. Một người đứng thứ mười hai của khoa đã là giỏi trong giỏi rồi mà người còn lại đứng thứ năm toàn trường.

"Này đâu còn là tham gia sinh viên tinh anh nữa, cậu đã là sinh viên ưu tú luôn rồi, cấp bậc cao nhất luôn ấy Thiên Y, làm sao cậu làm được vậy?" Sherry tỉnh lại từ trong hoảng hốt, hét lớn với cô, khuôn mặt đỏ bừng lên vì kích động. Vì tiếng của Sherry quá lớn vô tình làm cả lớp quay lại góc này nhìn, bao gồm cả lão sư.

"Ồ, lớp mình có sinh viên ưu tú sao?" Lão sư Windy đang kiểm tra sổ sách bất ngờ nghe được bốn chữ sinh viên ưu tú liền ngẩng phắt đầu lên, ánh mắt nhìn lướt qua mọi người rồi liền nhanh chóng tập trung lên người Thiên Y.