Khởi Nguyên Vô Tận

Chương 20: Làm sinh viên ưu tú không hề dễ dàng một chút nào!




Bỗng dưng bị mọi người chú mục, Thiên Y: "..."

Thiên Y giơ tay lên: "Dạ thưa lão sư, là em ạ."

Lão sư Windy đánh giá cô từ trên xuống dưới, nhíu chặt lông mày suy nghĩ chuyện gì đó, lát sau cảm thấy không chắc chắn mở miệng hoi: "Có phải em không tham gia buổi sinh hoạt dành cho các sinh viên ưu tú đúng không? Lúc đó trên danh sách có báo vắng một bạn, là em à?"

Mặt Thiên Y ngơ ngác, đầu đầy dấu chấm hỏi, sao không ai nói cho cô biết là còn có buổi sinh hoạt dành cho các sinh viên ưu tú vậy. Thiên Y xấu hổ gật đầu, thật tình cô cũng không muốn mới đầu vắng mặt đâu, oan ức quá, lúc đó đi tập huấn về cô đã ngủ suốt ba ngày ba đêm ấy.

"Lát cuối giờ em lên gặp tôi nói chuyện, còn về danh hiệu của em, danh hiệu sinh viên ưu tú ấy, nằm trong top một trăm toàn trường bắt buộc phải tham gia tuyển chọn sinh viên tinh anh. Tuy cấp bậc của em là cao nhất rồi nhưng em chỉ có ba lần cơ hội để giữ vị trí này, nếu không đạt đủ tiêu chuẩn thì sau này dù có giỏi đi chăng nữa thì em cũng sẽ không bao giờ lấy được danh hiệu sinh viên ưu tú." Lão sư Windy nói một vài ý quan trọng, cô không ngờ trong lớp này còn có một sinh viên ưu tú lại còn là đứa vắng buổi sinh hoạt, sợ không nói kĩ càng thì đứa bé này sẽ thiệt thòi.

"Tại sao vậy lão sư?" Một sinh viên khác ngồi gần lão sư thắc mắc giơ tay hỏi.

"Tại sao chỉ có ba lần cơ hội, đã cho cơ hội rồi thì sao nếu vụt mất danh hiệu này thì sẽ không lên được nữa? Nó có khác gì với sinh viên tinh anh không? Chỉ khác nhau ở hai chữ thôi mà?" Cậu nam sinh khác cũng tiếp lời sau đó.



"Không phải bất công gì với các cô cậu đâu mà đối với sinh viên ưu tú, trong nửa học kỳ đầu được tự do phát triển, muốn học hay làm gì cũng được, tùy, cũng không cần tham gia lớp học thực nghiệm đại cương này, chỉ cần báo danh đã đạt sinh viên ưu tú lên khoa thì mấy môn căn bản này sẽ được miễn và đạt điểm A. Sau khóa học thực nghiệm đại cương, các bạn đã có những lộ trình học khác nhau rồi."

"Ôi không biết từ bây giờ tôi vùi đầu vào học tập suốt mười hai tiếng thì liệu có thể lên được sinh viên ưu tú không nhỉ?" Một cậu bạn trong lớp nói thầm.

Lão sư Windy vừa vặn đứng kế bên cậu ấy, giơ tay gõ quyển sách vào đầu cậu ta: "Nói vớ va vớ vẩn gì vậy, nhà trường không khuyến khích việc vùi đầu vào học lý thuyết quá nhiều, phải cân bằng giữa hoạt động thể chất và việc học."

Lúc này Thiên Y giơ tay hỏi: "Vậy thưa lão sư, lộ trình học của sinh viên ưu tú và sinh viên tinh anh khác nhau về lộ trình học vậy thì những kiến thức được học sẽ nằm ở cấp độ khó hơn?"

"Chính xác, cấp bậc càng cao càng chứng tỏ bạn là người đã có một sàn kiến thức vững chắc, cho nên việc giảng dạy sẽ khó gấp mấy lần so với các cấp bậc dưới. Một lần các bạn không đạt đủ tiêu chuẩn của sinh viên ưu tú thì coi như trong hệ thống kiến thức đã bị lủng một lỗ cực kỳ lớn rồi. Cho mọi người ba lần cơ hội là để mọi người biết khó mà cố gắng ngay từ ban đầu, chứ không phải để nước đến chân mới nhảy." Lão sư Windy gật đầu khen ngợi trí thông minh của Thiên Y, đúng là nhạy bén hơn các bạn đồng trang lứa nhiều, chỉ nói có một chút mà đã có thể tự một suy ra hai, ra ba.

"Thôi, gần sắp hết giờ dạy rồi, cô đã nhận được danh sách nguyện vọng trồng cây ăn quả của lớp, các em đã chia tổ hay nhóm như nào cô không quan tâm, cô chỉ cần mỗi bạn có một cuốn báo cáo riêng và thành phẩm đến ngày thi là được." Lão sư Windy nhìn vào thời gian trên thiết bị điện tử, quay sang cả lớp nói.

"Còn đây là bịch hạt giống quyết đường, lớp trưởng tự chia cho các bạn đi. Còn về Thiên Y, em cứ đến văn phòng khoa báo danh đi, môn này em được miễn và đạt loại A. Sau đó đợi ở văn phòng của cô, lại đây cô cho mã thẻ vào phòng." Windy dặn dò xong quay sang nói với Thiên Y, tay phải nhanh chóng thao tác trên thiết bị, một dãy số mời được gửi qua thiết bị Al của Thiên Y.

Thiên Y đến trước toà nhà khoa thực vật dựa trên sơ đồ chỉ dẫn, đưa tay lên khung quét mã nhận dạng. Văn phòng lão sư Windy nằm ở lầu bảy, cô giơ tay gõ cửa:

"Thưa lão sư, em là Thiên Y, em đến rồi." Cửa được mở ra tự động, lão sư Windy hình như đang bận xử lý số liệu, sổ sách chất đống trên bàn ghế, dưới đất còn rơi vãi nhiều tờ giấy.



"Dạo này cô hơi bận nên văn phòng không được dọn dẹp sạch sẽ cho lắm, em chịu khó ngồi ở đây nhé." Thiên Y ngồi xuống chiếc ghế duy nhất trong phòng, có lẽ là dành cho khách đến.

"Cô có thể giải thích cho em hiểu thêm về hệ thống học tập được không? Lúc đó em đổ bệnh nên là không thể tham gia, em xin lỗi."

"Hệ thống học tập em cứ xem trong file cô vừa gửi. Ở đây có chi tiết cần lưu ý, trong nửa học kỳ đầu nếu em thấy không thể theo kịp chương trình học dành cho sinh viên ưu tú thì có thể xin rút lui nhưng việc đó đồng nghĩa với em từ bỏ trường đệ nhị Harmes, trường sẽ tìm cho em một ngôi trường khác tốt hơn, qua đó em vẫn là sinh viên tinh anh của trường đó." Lão sư Windy pha một ly cafe, vừa nhấm nháp ly cafe vừa từ tốn nói.

Nói thẳng ra là xin rút lui đồng nghĩa với việc bị trường đuổi, bất cứ sinh viên nào đã vào được trường này đều không muốn rời đi, trường Harmes được mệnh danh là một trong những thánh đĩa dành cho các sinh viên có lòng theo đuổi thực vật. Tài nguyên ở các trường này nhiều vô số kể, vào được đây rồi thì chả ai ngu mà rời đi cả.

"Em hiểu, em sẽ không từ bỏ."

Nghe câu trả lời của cô, lão sư Windy gật đầu tán thưởng.

"Em xem qua file cô gửi đi, xem kỹ vào, còn không hiểu chỗ nào thì hỏi cô."

Như đã nghe từ trước đó nhưng cũng phải công nhận việc học ở trường rất khó, đối với sinh viên ưu tú yêu cầu rất nhiều, nửa học kỳ sau sẽ cực kỳ bận rộn, vừa phải tham gia các môn học bắc buộc, đi nông trường thực nghiệm, còn phải tham gia lớp thể chất, lớp kỹ năng.

Một học kỳ sẽ gồm có ba tháng, sau ba tháng sẽ tiến hành đánh giá tổng quát một lần, đạt đủ điểm chuẩn sẽ được học tiếp các kiến thức tiếp theo, rớt thì chỉ có ba lần làm lại. Mỗi sinh viên ưu tú phải đạt điểm A trở lên ở các môn bắt buộc, bên cạnh đó còn phải tự tìm cho mình một lão sư hướng dẫn, sinh viên sẽ theo lão sư đó cho đến khi tốt nghiệp. Ngoài ra, sinh viên ưu tú sẽ phải làm một bài luận văn về thực nghiệm, bài luận đó sẽ có thời hạn một năm, sau một năm sẽ xét duyệt một lần. Tóm lại mỗi sinh viên ưu tú sau khi tốt nghiệp sẽ có tổng cộng là ba bài luận văn và một bài báo tốt nghiệp toàn khóa.



"Đọc xong rồi, có thắc mắc chỗ nào không?" Nhìn thấy Thiên Y đóng thiết bị điện tử lại, lão sư hỏi.

"Cô có thể cho em xin một file danh sách các lão sư hướng dẫn được không? Em muốn tìm hiểu trước khi chọn cho mình một lão sư."

"Lát cô sẽ gửi qua cho em, còn gì nữa không? Nếu không còn gì thì em có thể về rồi." Thiên Y lắc đầu.

Ra khỏi tòa nhà khoa, Thiên Y bắt xe về ký túc xá, lúc này tiểu Lãnh hiện ra bên cạnh hỏi cô: "Chị ơi, đã biết lý do tại sao cây cối ở khu rừng đó sinh trưởng tốt rồi."

"Nguyên nhân là gì?" Thiên Y giả vờ nhắm mắt nghỉ ngơi, ý thức thì thầm nói chuyện với tiểu Lãnh.

"Có một chất hóa học được bơm vào mảnh đất đó, cụ thể thì chưa rõ là gồm các chất nào, cần phải có mẫu đất, mẫu cây mới phân tích được."

Note: Mình sợ các bạn đọc sẽ rối, trong truyện mình hay dùng từ thiết bị điện tử và thiết bị Al, các bạn cứ nghĩ đây là smartphone chúng mình hay dùng. Phiên bản thiết bị Al mà Thiên Y đang xài là phiên bản tiên tiến nhất của hệ ngân hà, là bản giới hạn, qua tới tinh cầu này nó sẽ được ngụy trang nhìn giống như thiết bị điện tử thông thường của người dân tinh cầu này. Trong một vài tình huống mình sẽ thay đổi cách nói về thiết bị điện tử và thiết bị Al để hợp với ngữ cảnh nhé!