Không Phải Em! Tôi Sẽ Không Lấy

Chương 4





Tiệc trưởng thành của Hạ Mỹ Kiều được tổ chức trên một chiếc du thuyền lớn, đây cũng là du thuyền của Hạ gia,mà nói về tiệc trưởng thành cũng không có gì lạ, đây vốn là tập tục của gia tộc họ Hạ từ rất lâu về trước rồi, Hạ Nhã Tệ đã nói cho Tịch Lạc Khuê nghe, đây không chỉ đơn giản là một buổi tiệc ăn mừng, còn là để các gia tộc biết con gái họ Hạ đã lớn đã có thể tìm người định ước hôn nhân, cho nên có rất nhiều các gia tộc, quý tộc được mời đến đây.

Khi Tịch Lạc Khuê cùng Hạ Nhã Tệ tiến vào đại sảnh rộng lớn của thuyền, khách đã đến khá đông, ít nhất cũng hơn cả trăm người, Tịch Lạc Khuê từ lúc đặt chân lên thuyền tới giờ điều không khỏi cảm thán độ xa hoa tráng lệ của nó.

"Đây là lần đầu tiên mình được lên du thuyền đó" Tịch Lạc Khuê không dấu được sự cảm thán mà nói bên tai đủ để Hạ Nhã Tệ nghe.

"Nếu cậu thích, thì mình sẽ dẫn cậu lên thường xuyên"Tịch Lạc Khuê vội lắc lắc đầu" Thôi! Mình đến thời gian nghĩ ngơi còn không có, lấy đâu thời gian hưởng thụ xa hoa thế này".


Nghe vậy Hạ Nhã Tệ không khỏi thở ra, vỗ vỗ lấy vai cô" Cậu ấy à! Mình muốn tốt, tìm cho cậu công việc tốt hơn, cậu cũng không chịu, thật là khó hiểu?".

"Mình quen với những công việc hiện tại rồi" Cô cười khổ.

"Lại biện lý do này" Hạ Nhã Tệ bĩu môi.

Tiếng nhạc bỗng nhiên im lặng, theo giữa đại sảnh là Hạ lão gia Hạ Gia Long cùng Hạ phu nhân và cô con gái rượu Hạ Mỹ Kiều đang đứng, Hạ Mỹ Kiều hôm nay rất xinh đẹp, khuôn mặt trang điểm nhẹ nhàng mà tinh tế, tóc uốn xoăn nhẹ bồng bềnh xoã dài cùng bộ đầm đen dây dài xẻ tà ôm sát đường cong gợi cảm của cô nhìn thật đúng là nhân vậy chính hôm nay, nhìn kỹ lại bộ đầm này lại rất giống bộ Tịch Lạc Khuê đang mặc trên người, chỉ có điều nó xa xỉ hơi thôi!.

"Nhớ vào năm năm về trước, mình cũng là nhân vật chính như Mỹ Kiều bây giờ ấy chứ!".

Nghe Hạ Nhã Tệ nói có vẻ hoài niệm, Tịch Lạc Khuê cũng đồng tâm mà ừ một tiếng.

"Cảm ơn các vị khách quý đã bỏ thời gian quý báo của mình mà đến tham dự lễ trưởng thành của tiểu Mỹ Kiều nhà Hạ gia tôi, mong hôm nay quý vị sẽ có một đêm thật vui vẻ".


Tiếng Hạ lão gia vừa dứt là một tràng pháo tay vang lên, tiếng nhạc cũng phát trở lại, mọi người lại cười cười nói nói hướng về tâm điểm gia đình Hạ lão gia, bên kia Hạ phu nhân đã nhìn thấy Hạ Nhã Tệ nên cũng ngoắt ngoắt cô lại, Hạ Nhã Tệ cũng định lôi Tịch Lạc Khuê theo nhưng cô đã nhanh từ chối.

"Cậu đến đó đi, mình lại kia ngồi một lát đã".

"Ừ! Cậu đợi xíu mình sẽ quay lại!".

Khi Hạ Nhã Tệ đi rồi, Tịch Lạc Khuê đến bên sofa kia vừa ngồi đã có một ly rượu đỏ trước mặt, là phục vụ đưa đến cô cũng không khách sáo mà nhận lấy, biết tủ lượng của mình có hạn nhưng một ly này chắc cũng không đến nổi say bí xỉ đâu, lắc lắc cái ly một hồi, đưa miệng lên uống thử, thật ngọt, đây là loại rượu gì vậy? Trong lòng cao hứng một hơi cô đã uống hết nữa ly, cũng chẳng thấy hề hám gì, tự nhiên lại nghe ồn hơn lúc nãy rất nhiều, chẳng biết là chuyện gì Tịch Lạc Khuê cũng chẳng muốn quan tâm đến, cô ra sức uống hết phần rượu còn lại, phục vụ lúc nãy còn hai, ba người giờ chẳng thấy một ai, Tịch Lạc Khuê đi xuyên qua đại sảnh thuyền đông người mà chẳng biết mình đang đi đâu, lúc nãy hứa với Hạ Nhã Tệ sẽ ngồi đó đợi cô ấy quay lại mà giờ Tịch Lạc Khuê quên mất luôn rồi.

Đã nửa tiếng sau Tịch Lạc Khuê đứng dậy trong lão đảo, cứ nghĩ là một ly sẽ không say, ai ngờ nó thấm chậm đến giờ cô mới biết trời đất quay cuồng là gì, cố gắng đi đến phòng trước mắt có chút mơ hồ cô đã thấy hai người đàn ông toàn thân vest đen đứng trước cửa vào.


Hai tên vệ sĩ cũng thấy Tịch Lạc Khuê lảo đảo đi đến, thấy bộ đầm đen dây kia bọn hắn nhớ lại lời lúc nãy của Hạ lão gia căn dặm trực tiếp đến trước cô hỏi rõ.

"Cô là Hạ tiểu thư?".

Tịch Lạc Khuê chẳng nghe được gì lọt tai, chỉ nghe chữ Hạ cứ tưởng họ nói đến Hạ Nhã Tệ, cô liền gật đầu, thế là bọn hắn đã mở cửa cho cô loạng choạng bước vào trong phòng.

.