Không Thể Ngừng Cưng Chiều

Chương 28




"Làm gì vậy tính bắt cóc con gái tôi sao?"- Giọng nói vang lên khiến cô giật mình nhìn lên Phó Huy Nhân đứng cách cô mấy bước.

Trong vô thức cô xiết chặt tay ôm lấy con gái trong lòng đứng dậy bỏ chạy. Phó Huy Nhân đơ ngay tại chỗ. Gì vậy ? Trộn gà không thành mất luôn nắm thóc sao ? Con gái của anh mà.

Mạc Uyển Đình mặc kể tất cả chạy mạch về chung cư của mình. Đậu Đậu nhỏ rất hợp tác ôm lấy cổ cô. Sau khi vào nhà khoá trái cửa cô mới buôn con bé ra nhưng cảm xúc lại không kìm hãm nổi nước mắt lăn dài. Đậu Đậu của cô thực sự là Đậu Đậu của cô.

"Mẹ ơi mẹ đừng khóc có phải ba bắt nạt mẹ không? Đậu Đậu thương mẹ nha!"- Con bé đưa bàn tay mũm mĩm lau nước mắt cho cô.

Trong khi đó Phó Huy Nhân đã đứng đợi bên ngoài cửa rất lâu vẫn không có động tĩnh gì đã bảo là sau khi gặp mẹ phải giúp ba dỗ dành mẹ mà về nhà ấy vậy mà con bé lại cùng cô chạy mất chả giữa lời gì cả.

Mạc Uyển Đình sau khi nhặc lại con gái ôm Đậu Đậu trên ghế sofa không muốn làm gì cả đến khi Khả Di Di mang Tiểu Sắt tới. Cô nàng có chìa khoá mở cửa vào dương nhiên không cho anh vào. Vừa vào cửa đã thấy Mạc Uyển Đình chạy tới bế Đậu Đậu lên khoe.

"Con gái mình đó đáng yêu không?"

" Trời ơi con dâu tôi sao lại mập mạp đáng yêu thế này."

"Cái gì mập mạp con bé không có. Với lại ai là con dâu cậu chứ đừng có mơ."- Mạc Uyển Đình tức giận hét lên ôm Đậu Đậu trở về sofa.

"Được rồi không mập không mập vậy còn tên ngoài kia cậu tính sao."- Khả Di Di bước tới sờ má Đậu Đậu nói .



"Mặc kệ anh ta Đậu Đậu của mình ."- Mạc Uyển Đình hằn học nói.

Lần đầu Tiểu Sắt gặp Đậu Đậu ánh mắt cậu bé liền sáng lên. Sau khi Khả Di Di rơi đi Mạc Uyển Đình vẫn không muốn gặp anh. Cô giúp Đậu Đậu cởi bỏ váy nặng trên người thay chiếc váy cô mua cho con bé dáng vẻ đáng yêu hơn trước rất nhiều. Gì mà váy hầu gái cơ chứ con gái cô là tiểu thư sao lại thành hầu gái được.

"Mẹ ơi Đậu Đậu đói rồi!"

"Đậu Đậu đói rồi sao? Mẹ nấu cơm cho con ăn nha!" - Mạc Uyển Đình dịu dàng nói.

Nhưng cô không để ý lúc bản thân xoay người vào bếp thì con bé lon ton chạy ra cửa mở cửa cho sói vào nhà cô. Phó Huy Nhân cuối cùng cũng thấy cánh cửa mở ra con gái thò đầu ra.

"Đúng là con gái cưng của ta."- Phó Huy Nhân véo hai má phúng phính của con bé. Anh bế cô bé bước vào nhà thì bị cô phát hiện.

Thấy con bé đang ôm cổ ba trái tim cô nhói đau. Phó Huy Nhân mang con bé thả vào phòng ngủ, bản thân tiến phía cô. Mạc Uyển Đình có chút sợ hãi nắm chặt lấy con dao cuối cùng lại buông ra. Anh tiến tới ôm lấy cô , anh muốn hôn cô ép cô sát vào kệ bếp .

"Tránh ra, tránh ra cậu muốn làm gì?"- Mạc Uyển Đình chống cử lại nhưng sức cô không đủ với anh vẫn bị anh ép hôn.

Phó Huy Nhân cúi xuống úp mặt và vai cô vòng tay siết chặt hơn. Anh sắp không chống cử nổi nữa rồi! Nếu không phải vì Đậu Đậu ở bên cạnh có lẽ anh không đi được đến giờ.

"Con bé càng ngày càng giống em. Em vẫn không chịu tha thứ cho tôi."



"Em không có giận cậu."

"Vậy em không cần bố con anh nữa."

"Không có."

"Vậy em chỉ không cần tôi thôi sao?"

Mạc Uyển Đình lặng im không nói gì đương như đã ngầm đồng ý . Phó Huy Nhân đau lòng rụi rụi vào người cô.

Mặc dù không đuổi anh đi nhưng cô cũng không chấp nhận anh ở bên cạnh mình. Mạc Uyển Đình ôm theo Đậu Đậu vào phòng ngủ tắm cho con rồi ôm con bé ngủ. Phó Huy Nhân ở ngoài phòng khách đợi mãi cánh cửa mới mở ra. Đậu Đậu mắt mở mắt nhắm mở cửa cho anh vào. Phó Huy Nhân liền ôm con gái về lại giường nhìn cô ngủ trên giường anh tiến tới ôm lấy cô từ phía sau. Cảm giác quen thuộc lâu mới có lại khiến anh hạnh phúc không nói lên lời.

Sáng hôm sau Mạc Uyển Đình tỉnh dậy đã không thấy anh đâu chỉ còn lại cô và Đậu Đậu trên giường. Những ngày sau đó anh cũng không liên lạc với cô. Đậu Đậu vì không có giấy tờ lên không thể xin đi học mỗi ngày đều theo cô tới tiệm thủ công mà cô và Khả Di Di mở ra. Đậu Đậu và Tiểu Sắt cũng gần thân thiết với nhau hai đứa nô đùa với nhau trong góc phòng. Khả Di Di vội vàng từ ngoài chạy vào.

"Tiểu Đình cậu xem nè Thịnh Vượng công bố phá sản."

Mạc Uyển Đình nghe xong liền đánh rơi đồ trong tay, cầm lấy tờ báo trên tay Khả Di Di. Bên trên bài báo còn có ảnh của anh và những tin tức về Thịng Vương. Đôi tay cô rung lên Thịnh Vượng là tâm huyết của Phó lão gia quá cố. Bao năm nay Mạc Lan luôn giữa gìn bảo vệ không ngờ lại vị huỷ trong tay anh.

Mạc Uyển Đình gọi điện thoại cho anh nhưng đều đang bận. Mấy ngày sau đó cô không ngừng lo lắng cho anh và Mạc Lan thậm chí còn muốn quay về thành phố S để xem hai người ra sao.