Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Kỷ Nguyên Anh Hùng ( Era Of Heroes )

Chương 8: Tiềm năng




Chương 8: Tiềm năng

Phi Phong trước giờ cũng chẳng hề biết bản thân là ai và cũng không một ai biết anh là ai, giờ có người nhắc đến thân thế thì liền hỏi :

- Anh biết thân thế tôi à ?

Xích Long nhìn Phi Phong đáp :

- Nghe Linh Phong kể và những thông tin tôi thu thập được tôi có thể lờ mờ đoán ra thân thế của anh. Dù sao nếu anh muốn biết thì có thể theo tôi tìm hiểu.

Linh Phong nghe Xích Long nói thì cúi đầu xuống mỉm cười. Còn Phi Phong hiếu kỳ hỏi tiếp :

- Tìm hiểu ? Bằng cách nào ?

Xích Long đáp :

- Anh là một thí nghiệm và tôi có manh mối về anh. Nếu hứng thú thì anh theo tôi điều tra. Anh cứ hành động theo chỉ đạo của tôi là sẽ tìm ra thân thế thôi mà.

Nghe đến đây Linh Phong cười và nghĩ thầm trong bụng :

- Hay đấy lần trước ông anh tôi b·ị đ·ánh nhừ tử giờ sao dám đi một mình nữa, giờ gặp được một cao thủ sao không lôi kéo cho được.

Xích Long quay sang Linh Phong nói :

- Lần trước ta về đã đăng ký cho ngươi dự thi lên chiến binh siêu cấp. Ngươi đã đủ điểm từ lâu nên đăng ký dễ thôi. Còn Phi Phong thì không đủ điểm nhưng ta sẽ chuyển điểm của ta và ngươi sang cho anh ấy rồi.

Xích Long nhìn sang Phi Phong và nói :

- Nãy tôi đã đăng ký cho anh dự thi chiến binh siêu cấp rồi. Ba ngày nữa cả hai người sẽ thi.

Linh Phong nhìn Xích Long vẻ mặt khó chịu hỏi :

- Sao anh tự quyết định như vậy ?

Xích Long nhìn Linh Phong trả lời :

- Ta thấy ngươi đủ năng lực nhưng dám thi để lên cấp nên giúp ngươi thôi.



Linh Phong nhếch mép nói :

- Lần trước anh làm nhiệm vụ thấy khó ăn quá nên giờ kéo em theo để có gì có thể dễ thoát thân hơn à ?

Xích Long đáp :

- Còn tùy thôi.

Linh Phong lại hỏi :

- Anh đăng ký dự thi nhưng thi thứ gì.

Xích Long nhìn lên trần nhà nói :

- Chiến đấu. Và ba ngày nữa bắt đầu kì này ngoài ngươi và Phi Phong thì còn hai người nữa dự thi chiến đấu.

Nói xong Xích Long đứng dậy ra khỏi thư viện. Thấy vậy Linh Phong và Phi Phong cũng theo sau. Ba người xuống đến đại sảnh Xích Long đến chỗ tiếp tân còn Phi Phong và Linh Phong chờ ngoài cửa, một lát sau Xích Long bước ra tay cầm bốn miếng kim loại nói :

- Đây là bốn thẻ dữ liệu nó có thể lưu trữ lượng lớn dữ liệu dưới dạng văn bản hình ảnh, âm thanh, video ảnh ba chiều, và nhiều thứ khác. Nãy tôi thấy anh có đọc một sách về công nghệ nên chắc cũng biết sử dụng chứ ?

Phi Phong cầm bốn miếng kim loại rồi nói :

- Có tôi biết sử dụng.

Xích Long gật đầu đáp :

- Chúng ta về thôi.

Lúc này cũng đã gần trưa ba người trở về nhà. Ở một căn phòng xung quanh là ba bức tường kính để nhìn ra ngoài vườn hoa Xích Long và Phi Phong đang ngồi bên nhìn ra ngoài ngắm những bông hoa lộng lẫy dưới ánh nắng nhẹ. Linh Phong bước vào trên tay một cái mâm trên có ba ly nước. Linh Phong đặt mâm lên bàn. Hai bên bàn là ghế của Phi Phong và Xích Long đang ngồi, Linh Phong kéo ghế ngồi hướng mắt ra vườn hoa. Xích Long lên tiếng phá tan sự yên tĩnh :

- Ba ngày nữa hai người thi phần thi chiến đấu, hai người đều có thể vượt qua dễ thôi. Nhưng điều cần chú ý là các mục tiêu đều có các điểm sáng hiện lên, nếu bị hạ gục mà không đúng chỗ đó sẽ không tính điểm, những mục tiêu cuối cùng các điểm đó sẽ đổi vị trí liên tục. Họ sẽ cấp phi tiêu để t·ấn c·ông các mục tiêu tầm xa nhưng đều không đủ số lượng để t·ấn c·ông hết các mục tiêu đâu.

Linh Phong thắc mắc hỏi Xích Long :

- Mục tiêu ? Mục tiêu là cái thứ gì ?



Nghe Linh Phong hỏi, Xích Long quay sang nhìn Linh Phong trả lời :

- Mục tiêu đều là người máy chiến đấu nên ngươi cứ việc thẳng tay. Và chúng tuy bị giới hạn lại để phù hợp cho kì thi nhưng chúng đòn vẫn khá đau đấy chúng cũng rất nhanh. Hai người đều sẽ một đánh mười càng về sau chúng dần tăng độ khó nên những người hạ được đến con thứ tám đều cũng đã rất ít. Nếu ngươi nghĩ có thể hạ mười con thì dẹp ý đó đi. Chỉ cần hạ sáu trên mười thì đã vượt qua kì thi. Từ con thứ sáu trở lên hạ một con bọn còn lại sẽ tăng tốc độ gấp đôi.

Linh Phong ngạc nhiên nói :

- Người máy à nếu làm hỏng thì tiếc quá nhỉ.

Xích Long cười đáp :

- Ngươi khỏi lo chúng tự sửa chữa rất nhanh dù một chiêu mà ngươi đánh nát vụn nó thì chưa đầy mười giây chúng đã nguyên vẹn. Nếu thực chiến chúng không bị giới hạn thì ta không chạm được vào chúng, chúng rất nhanh và vô cùng mạnh. Nếu muốn lên cấp chỉ huy ngươi phải đánh bại ba con không bị giới hạn sức mạnh.

Linh Phong thốt lên không dấu được vẻ ngạc nhiên :

- Cái gì ? Chúng mạnh vậy à ?

Xích Long trả lời :

- Chúng cũng là một đống sắt vụn thôi trong hội người trên cấp chỉ huy đều có thể hạ được chúng cả thôi.

Phi Phong cũng không thắc mắc gì nâng trên tay ly nước của Linh Phong đưa tới uống một ngụm rồi tựa vào ghế ánh mắt xa xăm nhìn về phía vườn hoa. Một lúc sau Linh Phong rời khỏi căn phòng, chỉ còn Xích Long cùng Phi Phong ngồi lại trong phòng Xích Long nhẹ nhàng nói :

- Tôi biết anh có nhiều kiến thức về các loại thiên phú trên thế giới này, điểm mạnh và nhược điểm của chúng.

Xích Long dứt câu Phi Phong trả lời :

- Tôi có những trí thức đó, anh muốn có chúng sao ?

Xích Long liền đáp lại :

- Ngoài võ công anh hãy cho tôi biết thêm về những trí thức về các loại thiên phú. Anh cũng không khác gì người thầy của tôi, mà thầy ai lại không dạy hết những trí thức cho học trò chứ?

Phi Phong thở dài nói :

- Nếu cậu muốn biết thì cũng được thôi. Dù sao cậu cũng xem tôi như thầy mình.



Sau câu nói của Phi Phong, Xích Long mỉm cười hài lòng. Đến trưa Linh Phong trở lại căn phòng gọi Phi Phong và Xích Long đến phòng ăn, ăn bữa trưa. Ba người ăn chậm rãi thưởng thức những món ăn mà Linh Phong tạo ra. Xích Long nhìn Phi Phong hỏi :

- Bao giờ anh đưa cho chúng tôi các thẻ dữ liệu đó ?

Phi Phong nuốt thức ăn trong miệng rồi chậm rãi trả lời :

- Sáng sớm mai tôi sẽ đưa cho hai người. Mai hai người có thể bắt đầu học, tìm hiểu và phát triển võ công.

Xích Long khi nghe xong quay sang Linh Phong nói :

- Mai ta sẽ mượn một trong hai con thú trong vườn. Ta sẽ rời khỏi đây chắc khoảng năm ngày sẽ trở lại, cũng tùy tốc độ bay của bọn thú đó thôi.

Linh Phong nhìn Xích Long thắc mắc :

- Anh định đi đâu ? Mới về chưa được mấy ngày mà.

Xích Long nhìn xuống bàn đáp :

- Chuyện này ngươi không cần phải quan tâm ta chỉ làm những việc vì hai ta mà thôi, điều mà ngươi cần quan tâm bây giờ là phải hạ gục được sáu robot chiến đấu kìa.

Đến đây không ai nói gì nữa. Ăn xong Linh Phong ra vườn ngồi trên mặt nước ở giữa một hồ nước nhỏ hình bán nguyệt, chiều rộng bờ bên đây đến bên kia cũng chỉ khoảng ba, bốn mét, chiều dài khoảng mười mét quanh hồ có một số cây lớn tuy trồng thưa nhưng bóng cây đủ phủ che mát một phần mặt hồ. Linh Phong ngồi trên mặt nước luyện nội lực xung quanh một số lốc xoáy nước nhỏ di chuyển vòng quanh.

Xích Long ở chỗ hai tiểu dị thú. Anh đứng ở giữa dùng tay vuốt phần lông cánh của hai tiểu dị thú, vẻ mặt anh lúc này rất thư thái dịu dàng không như mọi khi.

Phi Phong đang ngồi giữa vòng cây nơi anh dạy kiếm pháp cho Linh Phong và Xích Long. Trên hai tay cầm chặt hai thẻ dữ liệu, hai phần vỏ kim loại của thẻ dữ liệu đã mở ra bên trong là một màn hình trong suốt phát ra nhiều luồng sáng vàng các ký tự xuất hiện vô cùng nhanh và liên tục trên màn hình lâu lâu xuất hiện một vài ảnh ba chiều hiện lên vụt qua rồi thu vào màn hình nhanh chóng. Mắt Phi Phong nhắm híp lại nhưng ánh sáng xanh phát ra mạnh mẽ. Khi Phi Phong mở mắt ánh sáng chói lọi xuyên qua vòng cây, đứng cách đó hai mươi mét cũng e là cũng không thể nhìn thẳng vào.

Xích Long chơi đùa một hồi với các tiểu dị thú thì rời khỏi, đi vào nhà rồi vòng quanh vườn tìm kiếm gì đó. Xích Long đi một hồi thì tới chỗ luyện nội lực của Linh Phong. Xích Long đứng từ xa khoảng bảy mươi mét cúi người nhặt một hòn đá nhỏ khoảng một nắm tay nén về phía Linh Phong nói :

- Lâu rồi không tỷ thí, xem võ công ngươi tăng tiến thế nào.

Linh Phong vung tay nói lớn :

- Chắc chắn cũng không quá tệ đâu.

Sau cú vung tay của Linh Phong từ dưới mặt hồ trồi lên một đầu rồng bằng nước trong hồ lao nhanh lên há miệng nuốt viên đá. Viên đá tọt vào miệng rồng nhưng vẫn tiến tới thêm một đoạn khoảng hai mét, lúc này nó đã ở phần cổ của con thủy long do Linh Phong dùng nội lực ép các khối nước lại mà thành. Con thủy long vụt tới Xích Long vung tay đấm tới một ngọn ngọn lửa mạnh xuất hiện nhanh chóng hóa thành một con hỏa long. Hai con rồng lao vào nhau tiếng " xèo xèo " xuất hiện cùng một màn sương lớn. Con hỏa long đã làm bốc hơi hoàn toàn con thủy long, hơi nước được tạo ra xung quanh đã dập tắt con hỏa long yếu ớt. Trong bán kính ba mươi mét chỉ có một màn hơi nước dày đặc. Xích Long né sang một bên vừa lúc có một vật bay v·út qua, " uỳnh " vật đó tạo ra hố lớn trên mặt đất thì ra là viên đá Xích Long dùng nén Linh Phong. Lúc con thủy long lao tới đã phun một luồng thủy lực bên trong chứa viên đá đó. Xích Long lên tiếng :

- Chú mày định g·iết anh à chỉ tiết còn lâu nha.

Vừa nói Xích Long vừa lao vụt vào màn sương. Các tia lửa vụt qua khắp nơi, các luồng nước phát ra từ nhiều hướng. Màn quá dày không thể thấy gì bên trong cả tiếng " xèo xèo " liên tục phát ra. Rồi một t·iếng n·ổ lớn " bòm " phát ra như một quả pháo được bắn ra. Màn sương bị thổi bay từ trong ra ngoài nhanh. Giữa màn sương là Linh Phong và Xích Long nắm đấm của hai người chỉ còn khoảng ba mươi cen ti mét nữa là chạm vào nhau đất đá dưới chân tạt ra xung quanh, các khối đá xung quanh dựng lên thành một vòng tròn như bức tường thành nhỏ cao khoảng một mét, giữa vòng tròn là Linh Phong và Xích Long, bán kính vòng tròn khoảng mười bảy mét. Càng vào trong càng sâu xuống như một chiếc nón lá đặt ngửa lên trên mặt đất. Một số cây lớn gần đó b·ị đ·ánh gãy vòng tròn phạm vào một phần hồ nước, nước bắt đầu tràn vào " ầm ầm ". Dòng nước cuộn quanh hai người nhưng bị các luồng khí ngăn không cho chạm đến hai người.