Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Kỷ Nguyên Anh Hùng ( Era Of Heroes )

Chương 7: Trao đổi tri thức




Chương 7: Trao đổi tri thức

Khối cầu của Xích Long bay gần đến rừng trúc thì những khối cầu vỡ ra những hạt cát bay về phía rừng trúc nghe tiếng "xạc xạc" nhiều cây trúc ngã xuống. Những cây trúc ngã xuống lìa khỏi gốc nhưng nhìn vào chỗ đứt thì phần đó bị nát vì bị những hạt cát nhỏ bắn vào. Một khối cầu của Xích Long áp vào một cây trúc bao quanh rồi nhấc bổng lên ném bay vèo về phía Phi Phong, cùng lúc đó dãy cát của Linh Phong cũng nhấc một trong số các cây ngã rồi ném. Hai cây trúc cắm phập trước điểm dừng chân. Xích Long quay sang Linh Phong nói :

- Như vậy có cơ hội quá không vậy.

Linh Phong vừa bước tới vừa mỉm cười nói :

- Anh giúp em một chút cũng phải mà.

Hai người cùng bước tới điểm dừng chân. Xích Long cầm cây trúc lên nói :

- Tôi đã lấy được cây trúc cách ngoài trăm bước rồi, lấy nước cũng đơn giản thôi.

Nói rồi Xích Long vung tay, một khối nước nhỏ hình cầu đường kính khoảng một tấc, cách cũng khá xa bay từ phía hồ vào. Xích Long đưa tay ra khối nước bay lơ lửng trên bàn tay. Linh Phong nói :

- Tôi cũng làm được vậy.

Một khối nước nhỏ vừa trong lòng bàn tay từ hồ bay vào lượn quanh Linh Phong. Phi Phong đứng dậy bước ra ngoài đứng trước mặt hai người nói :

- Hai người ngộ tính cao nội lực lớn tiết lại chưa luyện thâm sâu vậy cũng tốt. Giờ tôi sẽ truyền phần đầu của bộ chưởng cho hai người.

Phi Phong cắm thanh trúc trên tay xuống cởi áo choàng vắt lên, rồi Phi Phong nhảy một phát đã ra khá xa trên mặt hồ, Phi Phong đứng trên mặt nước. Mặt nước tĩnh lặng không một con sóng dù nhỏ cũng không có. Phi Phong nói :



- Hai người cứ xem những luồng nước như các luồng nội lực. Trước học thi triển chiêu thức sau luyện tập tôi sẽ nói những yếu quyết.

Phi Phong vung tay một luồng nước từ mặt hồ bốc lên uốn lượn quanh như một con mãng xà cuộn quanh Phi Phong. Cả người Phi Phong bắt đầu chuyển động chân Phi Phong chỉ quanh một chỗ nhưng cả người lại ngã về các phía chuyển động quay tròn luồn nước cũng lượn quanh. Người Phi Phong và luồng nước lúc tách ra xa lúc hợp lại vô cùng uyển chuyển. Rồi ngày một lúc lại càng nhiều luồng nước xuất hiện. Linh Phong và Xích Long ngồi phía bờ cát nhìn ra mà dường như chăm chú đến nỗi không dám chớp mắt. Rồi cũng quá mỏi mắt Linh Phong cũng chỉ nhắm một mắt xong rồi mở mắt và nhắm mắt còn lại. Xích Long cũng chớp mắt nhưng rất nhanh. Phi Phong thu nội lực về các luồng nước cũng nhẹ nhàng hạ xuống hồ, từ đầu đến cuối mặt hồ đều không động một con sóng. Phi Phong nhún chân nhảy vào bờ. Phi Phong lấy áo choàng khoác lên người rồi nói :

- Hai người khi luyện chưởng này cũng không cần phải để ý tới nơi tiếp chưởng đâu. Không nhất thiết chưởng đánh ra đều sẽ đi theo một hướng nhất định. Mà là tùy ý biến chiêu tùy cơ ứng biến.

Phía xa sau lưng ba người cát nổi lên thành một khối khá lớn bị nén cực mạnh, giờ khối cát bị cô đặc lại thành một khối không thể nào tách rời cứng cáp còn hơn cả đá tảng. Linh Phong và Xích Long nhìn về phía khối cát đột nhiên tiếng "uỳnh" lớn phát ra. Phi Phong vẫn đứng yên không động đậy cũng không nhìn về khối cát. Phía trước khối cát không có gì xảy ra. Xích Long và Linh Phong vẫn đang ngồi bỗng đứng dậy tiến về phía khối cát, tuy phía trước khối cát không hề có gì tác động nhưng phía sau hằng lên một dấu tay khá sâu có thể thấy rõ. Đến đây cũng đã xế chiều ba người rời khỏi. Ba người vừa rời khỏi không lâu mặt hồ động dữ dội sóng dậy khắp mặt hồ, bên dưới hồ một đường sáng xanh phát ra kéo dài từ bên bờ này sang bờ đối diện ít cũng hai ba ki lô mét. Đường sáng dường như ở dưới đáy hồ cách mặt nước ít cũng tám chín trăm mét. Đường sáng từ từ mở rộng, đó không phải là một đường sáng mà là một con mắt to lớn. Dưới đáy hồ là một con mắt lớn. Ba người về đến nhà thì cũng đã tối.

Sáng hôm sau vẫn như thường ngày ba người cùng ăn sáng và trò chuyện. Linh Phong mở lời :

- Hôm qua các chiêu thức anh dạy tôi đều đã nhớ cũng có thể thực hiện. Hôm nay anh muốn tôi luyện kiếm hay luyện chưởng hay anh dạy những chiêu thức mới.

Phi Phong nhìn Linh Phong nói :

- Không học chiêu nào mới cả hai anh cứ luyện tập đến khi có thể sử dụng thành thạo hãy nghĩ đến những chiêu mới. Những chiêu sau đều ở một cảnh giới khác cả. Giờ tôi muốn tìm hiểu kiến thức.

Nói rồi Phi Phong cầm bát cơm lên ăn, Linh Phong cũng không nói gì thêm mà tiếp tục ăn, Xích Long nhẹ nhàng nói :

- Được tôi sẽ đưa anh tìm kiếm những tri thức.



Phi Phong nhìn Xích Long rồi tiếp tục ăn. Ăn xong bữa dọn dẹp ba người rời khỏi nhà. Ba người đến trụ sở chính Bạch Nhật Hội. Linh Phong lại trước thang máy đưa vuốt qua màn hình bên cạnh cửa thang máy mở ra ba người bước vào lên tầng ba. Tầng này là một thư viện lớn chứ vô số kiến thức và thông tin của hội. Bước ra khỏi thang máy nhìn thẳng là một hành lang lớn có đèn chiếu sáng rực rỡ. Phía cuối hành lang cách thang máy khoảng ba ki lô mét là một căn phòng lớn hình tròn giữa có một cây cổ thụ lớn có nhiều dây leo phát sáng vàng quấn quanh ánh sáng mặt trời chiếu t·ừ t·rần nhà xuống. Vì tòa nhà này như ngọn núi và cái cây phía cuối hành lang cũng là ngoài cùng của toà nhà nên ánh sáng từ ngoài có thể chiếu vào.

Bức tường kim loại bên trái hành lang có một cánh cửa lớn cũng hoàn toàn bằng kim loại, trên tường bức tường dài ba ki lô mét không hề có một cánh cửa nào khác. Bên phải là một bức tường nhưng bằng kính có thể nhìn thấy bên trong và có các cánh cửa gỗ dẫn vào trong. Linh Phong đi trước đẩy cửa dẫn hai người vào. Bên trong là một thư viện lớn có rất nhiều bàn ghế sếp xếp thành một khu cách xa nhau và rất nhiều kệ sách ở khắp nơi đập vào mắt chỉ có sách và sách. Khi vào trong nhìn về phía đối diện cửa dù các kệ sách sếp rất thẳng hàng nhưng cũng không thấy bức tường phía đối diện. Linh Phong quay mặt lại nhìn về Phi Phong nói :

- Đây là toàn bộ tri thức của nhân loại. Ở đây sách loại nào cũng có anh có thể tìm kiếm tri thức ở đây, nếu lạc đường anh cứ đi theo đường kẻ và mũi tên vẽ trên sàn nhà.

Linh Phong chỉ tay về phía một bộ bàn ghế rồi nói :

- Kiếm xong sách hãy tới đó tôi sẽ chờ anh ở đó.

Linh Phong nói xong thì ba người tản ra đi tìm sách. Lát sau Linh Phong quay lại trên tay cầm một cuốn sách trên bìa đề " Thiên Địa Hải Thú " dọc xuống. Xích Long thì đã ngồi ở điểm hẹn trước đang đọc đến giữa một một cuốn sách. Phi Phong cũng vừa tới tay trái nâng một chồng sách khoảng mười mấy cuốn dày ít cũng năm cen ti mét, tay phải nâng một chồng tầm bốn chục miếng kim loại kích thước bằng nhau, dài hai mươi cen ti mét, rộng khoảng mười hai, mười ba cen ti mét, dày một cen ti mét. Phi Phong đặt sách và các miếng kim loại lên bàn. Xích Long nhìn chồng sách mỉm cười nhẹ rồi cuối mặt chăm chú đọc tiếp cuốn sách trên tay. Linh Phong nhìn chằm chằm vào chồng sách rồi nói :

- Hôm nay chắc anh sẽ không đọc hết được từng đó đâu.

Nói rồi Linh Phong vạch đến một phần ba cuốn sách trên tay rồi vạch ngược lại vài trang rồi cũng chăm chú vào cuốn sách. Phi Phong lật ngược chồng sách lấy cuốn trên cùng, khổ sách dài hai mươi cen ti mét, rộng mười cen ti mét, dày khoảng bảy cen ti mét bìa đề chữ " Lịch Sử ". Cầm sách lên lật trang đầu bỗng trong mắt Phi Phong tỏa ra ánh sáng xanh biển từ con ngư lan ra khắp cả mắt sáng chói lên. Ánh sáng chiếu qua cuốn sách, các trang sách đều phát ra ánh sáng xanh, khi tất cả các trang đều sáng lên thì ánh sáng ngừng chiếu, Phi Phong đống cuốn sách lại đặt xuống trước chồng sách chưa đọc rồi lấy cuốn tiếp theo, cuốn tiếp theo bìa ghi " Địa Lý " cũng như vậy chẳng mấy chốc mà các các cuốn sách liên tục được chồng chất lên. " Vật Lý " " Hóa Học " " Sinh Học " " Khoa Học Kỹ Thuật " " Các Phát Minh Thay Đổi Thế Giới " … các bìa sách được chồng lên thay nhau. Chỉ chưa đầy một giờ mà Phi Phong đã có thể coi như xem qua sách mà người thường đọc cũng mất cả năm. Đọc xong sách Phi Phong cầm một miếng kim loại lên cạch có khắc hai chữ " Sinh Vật Học " giữa mặt phẳng của miếng kim loại có một nút tròn và một đường kẻ phát ánh sáng vàng cắt qua. Ánh sáng phát ra từ mắt Phi Phong chiếu khắp miếng kim loại không nhanh như sách mất một khoảng thời gian Phi Phong mới tiếp thu hoàn toàn những thứ bên trong. Cũng mất vài giờ Phi Phong mới xong việc với tất cả các miếng kim loại. Thấy Phi Phong đã xong việc Linh Phong hỏi :

- Anh đã làm cái gì vậy ?

Phi Phong dường như đang khá mệt mỏi ôm đầu một lát rồi trả lời :

- Đấy là cách tôi lưu trữ những thứ mình học. Cách này nhanh hơn việc đọc bình thường cả trăm ngàn lần. Chỉ có mấy miếng kim loại đó dữ liệu bên trong không chỉ là văn bản mà nó tổng hợp rất nhiều thứ và thông tin vô cùng lớn nên khá mất thời gian.

Xích Long đóng cuốn sách trên tay đặt lên bàn bìa trang trí bằng các đường viền kim loại đề hai chữ " Thiên Phú ". Xích Long chống tay lên bàn nhìn Phi Phong hỏi :



- Anh cảm thấy thế nào ?

Phi Phong quay sang nhìn Xích Long đáp :

- Tôi cảm thấy tri thức mà tôi biết quá ít và còn nhiều thứ tri thức về thế giới này mà tôi vẫn chưa biết. Càng đọc nhiều càng thấy trước đó mình quá thiếu hiểu biết.

Linh Phong hỏi :

- Vậy bao giờ anh mới dạy tiếp võ công cho chúng tôi ?

Phi Phong cầm một miếng kim loại lên nói :

- Tôi sẽ lưu trữ những hiểu biết của mình vào đây. Việc còn lại là do hai người hiểu được bao nhiêu. Võ công hơn kém cũng chỉ một chữ ngộ.

Linh Phong mỉm cười nói :

- Vậy cũng được tôi sẽ chuyên tâm nghiên cứu một ngày nào đó tôi sẽ vượt qua anh.

Xích Long tựa vào ghế hỏi :

- Anh có muốn tìm hiểu thân thế của mình không. Tôi có một chút manh mối đó.

Nghe xong câu nói của Xích Long, Phi Phong và Linh Phong đều tỏ ra vô cùng ngạc nhiên nhìn Xích Long.