Ký Sự Quẩy Nát Ngôn Tình

Chương 3




Gia Hân híp mắt nằm hưởng thụ trong bồn tắm king size, tay đung đưa li rượu vang. Trong lòng cảm khái, đây chính là đãi ngộ của lão đại a. Cậu đưa mắt nhìn xuống, thành phố hiện đại sầm uất đã lấp lánh ánh đèn vào chiều tối, lại một lần nữa cảm khái, ôm cái đùi to là Mạnh Phong chính là quyết định vô cùng sáng suốt a.

Bang Hắc Long đã thành lập 3 năm. Từ những anh em vào sinh ra tử với nhau và tâm phúc còn sót lại của nhà họ Lương, trải qua bao lần chém giết, thanh trừ, sàng lọc mới trở thành độc tôn của giới hắc đạo hỗn loạn này. Hôm nay vừa khéo cũng là sinh nhật 24 tuổi của Mạnh Phong, còn khoảng 2 tháng nữa mới xuất hiện nữ chính.

Nhiệm vụ chính 1 của cậu đã hoàn thành từ lâu, hí hửng chờ phần thưởng thì là một lọ nước dưỡng nhan. Không sai, chính là dưỡng nhan. Why??? Hệ thống trong sách toàn tặng bảo bối như bí kíp võ lâm, trù nghệ mà đến cậu lại là thuốc dưỡng nhan. Hệ thống chết tiệt còn để cậu uống xong mới nói công dụng. Cậu có phơi nắng giữa sa mạc thì da vẫn trắng hồng mịn màng, dù chém giết lưu lại vô số vết thương cũng không để lại sẹo, người cố có ăn bao nhiêu vẫn mảnh dẻ như thư sinh. Còn cái mặt tiền nữa, cậu thực không nỡ nhìn mà. Vì sao a, nhìn nhiều sẽ bị mê hoặc rồi yêu cmn chính mình có biết không.

Hệ thống cằn nhằn:

"Đó là ước mơ của bao cô gái đó kí chủ."

"Cút. Ông đây là đàn ông chuẩn men."

Lần này Gia Hân thật sự nổi giận rồi. Cái gương mặt yêu nghiệt này gây cho cậu không ít phiền phức. Có lần đang giao dịch trong quán bar lại bị đối phương sờ soạng, điều kiện mua bán chỉ cần một đêm, không cần tiền. Còn có lần đi cùng Mạnh Phong công tác xa, phục vụ khách sạn tự cho là thông minh, chọn căn phòng tình yêu cho hai người. Còn có ...

Cậu thực sự bi phẫn, ngày xưa khi còn sống vốn thân hình khá nhỏ bé, rất thần tượng các anh hùng cơ bắp đầy mình, làn da phải rám nắng, đúng, thêm một vết sẹo trên mặt nữa là siêu cool luôn. Vậy mà bây giờ nói cậu là phó bang chủ Hắc Long méo ai tin. Trái tim cậu đang tan nát a.

Hệ thống nhìn kí chủ nhà mình đang quằn quại, toát cả mồ hôi hột với gu thẩm mỹ vặn vẹo, kinh dị của cậu. Cuối cùng quyết định thế giới nào cũng phải cho cậu uống thuốc dưỡng nhan.

"Cốc cốc..."

"Gia Hân? Anh tắm lâu rồi đó, đừng nói là ngủ quên đi."

"Ra ngay, ra ngay đây."

Mạnh Phong tươi cười mang thức ăn đặt lên bàn, còn cẩn thận chỉnh lại hoa tươi, thắp nến. Đàn em có nói cho hắn biết, một bữa ăn lãng mạng không thể thiếu ánh nến và hoa tươi, còn có, con đường đi đến trái tim gần nhất chính là thông qua dạ dày. Vậy mà hắn áp dụng chúng hơn 10 năm rồi, Gia Hân vẫn tỉnh bơ, là hắn làm chưa đủ tốt sao?

Nghe thấy tiếng bước chân, hắn nở nụ cười, quay người lại gọi:

"Cơm đã xong rồi đây, anh..."

Gia Hân thực sự rất thích ăn cơm của nam chính làm a, vừa ngon vừa phong phú. Đây cũng là một bí kíp cua nữ chính của hắn, không biết cậu ăn có bị tổn thọ hay không. Nhưng mặc kệ, mĩ thực dâng lên  trước mắt mà không ăn đúng là có tội.

Bụng bắt đầu đánh trống, cậu nhanh chóng tắm rửa rồi buộc vội khăn lên hông ra ngoài. Cậu trước tiên muốn xem hôm nay là món mới lạ nào.

Đập vào mắt Mạnh Phong là làn da trắng nõn gần như trong suốt nhưng cơ bụng săn chắc và V cắt duyên dáng đều thể hiện chủ nhân đã chăm chỉ rèn luyện như thế nào. Chiếc khăn thật sự vô dụng, để lộ vòng eo mềm dẻo mạnh mẽ, bởi vì bờ mông quá cong mẩy mà mỗi bước đi đều làm chiếc khăn căng ra, như chỉ chực rơi xuống. Đôi chân thon dài thẳng tắp hấp dẫn ánh nhìn của hắn. Từng giọt nước li ti trượt dọc theo làn da, vừa khêu gợi vừa nóng bỏng.

Gia Hân có một gương mặt được thượng đế đắp nặn tỉ mỉ, mang theo chút nét phi giới tính. Đôi mắt đen của cậu vừa to vừa ướt át nhưng mí mắt hơi dài ra làm đôi mắt thêm sắc bén. Đôi môi không cần bôi son cũng đỏ thắm, tựa như một vệt máu điểm trên nền da trắng như tuyết. Mái tóc đen được cắt ngắn, ướt sũng nước.

Ngoại hình của cậu là nét đẹp có thể đốt người ta thành tro. Hành động của cậu lại hoàn toàn không chú trọng đến ngoại hình. Tóc cậu bị khăn lau làm cho rối tung, lại tăng thêm phần hoang dã, phóng khoáng.

"Sao đột nhiên lại cứng người lại vậy?"

Giọng nói gợi cảm kèm theo mùi xà bông ngọt ngào làm cho hắn lập tức đứng ngồi không yên.

"Không có gì, anh mau lại ăn cơm."

Mạnh Phong nhìn không dời mắt, thậm chí khi cậu chạy về phòng thay đồ còn duỗi dài cổ ra ngóng theo.

Thay quần áo xong đã thấy Mạnh Phong ngồi bên bàn cơm đợi sẵn. Thân là nam chính, tướng mạo của hắn đương nhiên là tuấn mỹ phi phàm. Dáng người cao lớn gần mét chín khiến hắn mặc gì cũng đẹp.

Lại nói tại sao cậu lại có vinh hạnh sống cùng mái hiên với nam chính a. Chuyện kể ra cũng từ khi chứng kiến gia đình bị thảm sát, hắn liền gặp ác mộng mỗi đêm. Theo cốt truyện, nam chính chẳng có được một giấc ngủ ngon nào cho đến khi gặp nữ chính. Hai người xxoo xong, ôm mỹ nhân vào ngực là hắn mới có thể ngủ không mộng mị. Ấy vậy mà ngay sau khi được cứu, nam chính tuyên bố phải chung giường với cậu mới ngủ được. Từ đó đến nay quả thực không thấy hắn gặp ác mộng mỗi tối nữa. Cho nên mới nói đây chỉ là một chiêu tán gái của nam chính thôi đúng không.

Không những thế, tư thế ngủ của hắn còn rất xấu nha. Rõ ràng trước khi ngủ mỗi người một bên, giường còn là king size, vậy mà đến sáng hôm sau đã thấy hắn " đu " trên người cậu, có gỡ thế nào cũng không ra.