Ký Sự Quẩy Nát Ngôn Tình

Chương 62




Vai nam chủ xảy ra chuyện. Cố tình ở thời điểm mấu chốt, đạo diễn căn bản tìm không thấy người đến thay. Mà hiện tại đạo cụ, studio đều đã thuê, kéo dài thêm một ngày, đều là cả đống tiền!

Đạo diễn Đông đã mấy ngày không ngủ, ông thậm chí hoài nghi bộ phim đành kéo dài vô thời hạn thì gặp Gia Hân tới đề cử người.

"Chính là Khắc Dương, diễn viên đóng thế trong ekip của chúng ta."

Khắc Dương? Ông có chút ngoài ý muốn. Chỉ là một cái im lặng vô danh nhân viên, nhưng nhớ tới thân ảnh trầm mặc kiên định kia..

Cậu chỉ làm có vậy. Vầng hào quang của nam chính thế giới đâu phải chỉ để đấy. Cậu lẳng lặng đi ra ngoài, nhường thời gian cho ông suy nghĩ. Sau đó đi tìm Khắc Dương.

Bởi vì diễn viên chủ chốt gặp chuyện không may, toàn bộ quay chụp đều hoãn chậm lại. Mọi người thanh nhàn không ít. Nhưng với hắn thì khác, mức lương dựa vào số cảnh quay mà tính. Rãnh rỗi liền ý nghĩa không có nguồn thu nhập.

Lúc cậu tìm thấy hắn, Khắc Dương đang ngồi ở một góc ít người xem kịch bản. Nhìn lướt qua, là phần diễn của Trọng Thuỷ. Bắt gặp ánh mắt của cậu, động tác của hắn cương một chút, thấp giọng giải thích.

"Em... ngày đó nghe anh nói, em liền thử xem."

Trong lòng cậu than thở. Tự tin a!! Nam chính ngươi gặp người là đỏ mặt thì bao giờ mới trèo lên đỉnh cao sự nghiệp mà cho cậu hoàn thành nhiệm vụ. Đại khái là do hoàn cảnh từ bé đi. Trên mặt mỉm cười nói.

"Rất tốt. Đàn ông phải có chí lớn! Tin tưởng một ngày chú em trở thành diễn viên nổi tiếng."

_____

Dằng co ba ngày sau, đạo diễn triệu tập đoàn làm phim. Trên mặt không che giấu được mỏi mệt cùng bất đắc dĩ, ông đưa ra quyết định : tìm một người bên trong ekip thay thế nam chủ. Bên ngoài tìm không thấy người thích hợp, mà tài chính đang eo hẹp. Kì thực với Gia Hân có tiền, tuỳ ý tìm mấy diễn viên về đây hoàn toàn không thành vấn đề. Nhưng là cậu không có làm như vậy.

Gia Hân tuỳ ý đứng một bên xem, Khắc Dương nghe thấy đạo diễn đề xuất yêu cầu, trên mặt mang theo mong chờ và khó tin. Sau đó phản xạ có điều kiện bình thường một dạng nhìn về phía này. Cậu vừa vặn rũ mắt xuống. Cùng hắn quan hệ quá gần, trong ekip chắc chắn có người bổ não nói linh tinh.

Cơ hội thực sự quá hấp dẫn, ai cũng muốn thử sức. Chính là... nghiệp dư chung quy là nghiệp dư.

Đạo diễn sắc mặt ngày càng tối. Hắn nhìn trong tay một chuỗi danh sách bị bút đỏ gạch be bét. Cuối trang giấy, cái tên Khắc Dương viết lưu loát mạnh mẽ làm người ta vừa liếc mắt liền nhớ kỹ.

"Người kế tiếp."

Khắc Dương chậm rãi đi tới trước mặt đạo diễn cùng vài người thẩm định.

Hắn sắc mặt bình tĩnh, lòng lại vô cùng khẩn trương. Mọi người dồn ánh mắt lên người hắn. Đầu tiên, ngoại hình đạt chuẩn. Trên thực tế, đạo diễn khó tin nhìn diễn viên đóng thế cũng có khuôn mặt đường giống như tạc tượng. So với vài nam minh tinh không hề kém. Lại nhiều hơn khí khái thành thục, lạnh lùng tuấn mỹ.

Thứ hai, biểu hiện tốt. Vừa rồi người đi vào đây đều khó che giấu khẩn trương, thậm chí nói chuyện còn run. Mà Khắc Dương nếu thực sự bình tĩnh thì rất tốt, tâm lý vững vàng. Mà nếu hắn giả bộ bình tĩnh, vậy càng tốt!!

"Khắc Dương phải không. Có xem qua kịch bản nam chủ chưa?"

Hắn lời này là thuận miệng. Một cái đóng thế, làm sao đi nghiên cứu kịch bản a. Không ngờ đối phương gật đầu.

"Tôi xem qua một chút. Nhàn đến vô sự, nên không chỉ nam chính, các vai nam khác đều có bỏ thời gian đọc."

Trong lòng đạo diễn đã muốn vừa lòng một nửa. Ở kịch bản Trọng Thuỷ là thái tử một nước, lớn lên trong mưu mô tranh đoạt, cũng chân chính trải qua chiến trường, trên người quanh quẩn sát khí lại cố tình dùng dáng vẻ thư sinh yêu thích cầm bút che giấu. Nam diễn viên trước đó đúng là đẹp trai, nhưng là hoa mỹ vỏ ngoài. Nếu không phải hắn có lượng fan lớn làm bảo chứng rating, đoàn làm phim cũng không chọn.

"Diễn đoạn đối thoại về việc cầu thân của Trọng Thuỷ và Triệu Đà thử xem."

Khắc Dương hồi tưởng một chút, sau đó gật gật đầu. Hắt đột nhiên lùi mấy bước, lại ngẩng đầu lên.

Ngay tại một khắc hắn ngẩng đầu, đạo diễn Đông mắt sáng rực lên. Rõ ràng giây trước, nam nhân này chỉ là một cái phổ thông nhân viên, nhưng nháy mắt hắn ngẩng đầu lên, có cái gì đó hoàn toàn thay đổi.

Vẫn một khuôn mặt, một thân trang phục đơn giản.

Khắc Dương nhìn vào phía trước khoảng không, dường như có người đang đứng đối diện với hắn.

Hắn dần dần biểu lộ ra một tia xấu hổ thậm chí tức giận thần sắc.

"Phụ vương, bờ cõi Nam Hải đã lớn, ngài còn muốn khởi binh dấy lên chiến tranh? Ngài có từng nghĩ tới lê dân bá tánh? Một vị vua anh minh là giữ thiên hạ thái bình thịnh trị, hay là tham chiến tổn hại hai bên? Phụ vương, nhi thần mong ngài nghĩ kĩ."

Hắn hình như nghe được đối phương nói gì đó.

"Nhi thần đường đường là thái tử Nam Hải, nam nhi đại trượng phu, há có thể làm ra loại hành vi như vậy! Phụ vương, ta luôn dốc lòng dốc sức vì Nam Hải, nhưng đây là nhục nhã ta, cũng vũ nhục thanh danh một đại quốc."

Hắn vung cánh tay, dường như muốn rời khỏi.

Đi một đoạn, Khắc Dương xoay người lại, một lần nữa khôi phục bộ dạng bình tĩnh. Ánh mắt chăm chú nhìn đạo diễn chờ đợi nhận xét.

Ánh mắt mọi người nhìn hắn đã hoàn toàn không đồng dạng. Như vậy một cái diễn viên, lại trong đoàn làm phim bao lâu đóng thế a?

Đạo diễn hít sâu vài lần, mới miễn cưỡng làm mình tỉnh táo lại. Nghiêng đầu nhìn thoáng qua mọi người so với mình càng thêm kích động, ho nhẹ một tiếng.

"Cậu nắm chặt thời gian, nhanh đọc hết kịch bản nam chủ, chúng ta sẽ phải quay phim gấp rút. Không có vấn đề gì đi?"

Khắc Dương theo bản náng hồi đáp.

"Không có vấn đề gì."

Đợi chút!!

Hắn mở to mắt. Ý nghĩ đều muốn mê muội. Hạnh phúc tới quá mức đột nhiên! Trên mặt, hắn vẫn cực lực duy trì bình tĩnh, chính là hơi hơi run. Hai tay nắm chặt biểu hiện hắn đang kích động. Chân như nhũn ra.

Thẳng đến khi đi ra ngoài, nắng nóng đập vào mặt mới làm đầu óc hắn rõ ràng.

Đây là sự thực!

Hắn lập tức được đóng vai nam chủ!

Giờ khắc này, Khắc Dương muốn làm nhất là chạy đi tìm Gia Hân báo tin vui. Hắn thật tình cảm kích cậu. Nếu không nhờ Gia Hân, hắn căn bản không dám tư tưởng phần diễn nam chủ. Như vậy hôm nay cũng không thể dễ dàng thông qua.

Nhấc chân lên muốn tới phòng nghỉ của cậu. Sau đó chợt dừng lại.

Không được.

Hắn cùng cậu tính là cái gì quan hệ? Chính mình lấy lí do gì đi gặp cậu?

Chẳng sợ mình thật lòng đi cảm tạ, ở trong mắt mọi người lại là nịnh bợ, quan hệ mập mờ. Đến lúc đó nhiễm đen danh tiếng của cậu thật vất vả mới xây dựng lại được.

Yên lặng, hắn trở về phòng mình.