Chờ Gia Hân tiến vào không gian huấn luyện rồi, hệ thống không gian một mảnh bạch sắc nứt vỡ dần, lộ ra những vi mạch điện tử hỏng hóc nặng nề. Chốc chốc còn loé lên tia lửa điện cùng khói xám. Tiêu điều quạnh quẽo. Để không làm cậu lo lắng, hệ thống dồn hết năng lực còn sót lại tạo ra một cái ảo ảnh. Nhưng nó biết mình trụ không lâu hơn được nữa, người kia ra tay thật tàn nhẫn. Dường như muốn biến nó thành đống phế phẩm mới vừa lòng. Bây giờ nhanh một bước đưa Gia Hân tiến vào thế giới mới, hi vọng hắn không đuổi kịp.
____
Lại lần nữa mở mắt, Gia Hân thấy xung quanh mình kín như bưng, tối tăm lạnh lẽo. Cậu cựu quậy, cả cơ thể bị hạn chế như đang ở trong một cái hòm. Dùng sức đẩy nắp phía trên, may mắn là không khoá. Cậu ngồi dậy quan sát. Đây là một phòng ngủ xa hoa đến tận cùng kiểu Châu Âu cổ điển. Bốn góc đều thắp ngọn nến trắng lặp loè, làm cho trống trải căn phòng có một chút ánh sáng mờ mịt. Chỗ cậu đang nằm cư nhiên là một quan tài làm bằng gỗ nạm đầy châu bảo. Hoa văn cùng kí tự dường như đã có từ rất lâu lại không hề bị thời gian hao mòn, càng toát lên cỗ quyền uy vương giả.
Đây là cái Tây phương thế giới. Nơi này chia làm hai bộp phận : vampire và nhân loại. Đại bộ phận không tin có vampire tồn tại, nửa còn lại duy trì thái độ bán tính bán nghi. Bọn họ cùng vampire sống chung một thế giới, lại giống như hai mặt song song không gian, không can thiệp lẫn nhau.
Nam phụ cuốn tiểu thuyết là Huyết tộc thân vương sống lâu nhất. Không ai biết cậu bao nhiêu tuổi, đến từ đâu. Cái mà người ta khắc sâu ấn tượng về cậu đó là quái dở tàn bạo.
Tự nhiên, Huyết tộc không dung thứ cái gọi là tình cảm của đám nhân loại yếu ớt.
Mà Gia Hân yêu nhất là thu thập trẻ nhỏ, chậm rãi rút ra huyết dịch, dùng làm tươi sống thức ăn của cậu. Kỳ thực vampire có thể sống rất lâu, bọn họ mỗi người đều mỹ mạo tuấn lãng, cũng không cần ngày ngày duy trì uống máu tươi để sống.
Nhưng cậu lại bất đồng. Cậu thích thú cướp đi những sinh mệnh, thích thú nhìn người khác giãy giụa trong tuyệt vọng.
Gia Hân cái gì cũng đều không cần. Cậu có sinh mệnh không bao giờ chấm dứt, có năng lực làm trên dưới phải khuất phục cùng với bề ngoài tuấn mỹ.
Khả cậu thấy chưa đủ. Sống lâu lắm, nhưng tâm cậu lạnh băng. Cho nên cố chấp giết người, dùng thứ chất lỏng đỏ tươi ấy cảm nhận chút hơi ấm. Này cố chấp ăn nhập vào sương tuỷ.
Gia Hân không nằm ngoài quỹ đạo định sẵn, si luyến một nữ vampire nho nhỏ cũng là nữ chính. Cô mới sống qua ba trăm năm, tên là Tường Vy. Từng là một trong đám trẻ con bị cậu bắt, lại không hiểu vì sao nhìn trúng, tự mình tiến hành nghi thức, làm cho cô - một cái ngoại tộc trở thành vampire.
Từ một xã hội hiện đại bị buộc trở thành "yêu quái", mặc dù Gia Hân sủng cô, cơ hồ mọi yêu cầu đều không từ chối, vàng bạc châu báu đều dâng tới tận chân, Tường Vy làm như không thấy. Người đuổi kẻ trốn. Bên trong luôn toan tính một ngày làm cho ánh sáng chiếu tới đại ma vương, làm cậu hồn phi phách tán. Biết đã trở thành vampire sẽ không còn cơ hội thứ hai hoà nhập cùng nhân loại, duy nhất tâm nguyện của cô là đem thánh giá bằng bạc đâm vào ngực cậu, trở thành người đứng trên cao nhất Huyết tộc.
Cái này tâm nguyện, cũng là nam chính và một nữ phụ hừng hừng tiến tới. Nam chính là một thợ săn vampire. Từ bé cha mẹ đều chết dưới tay vampire, hắn làm sao có thể không hận. Gặp được nữ chính hoàn toàn bất đồng với những con quỷ hút máu ỷ mạnh hoành hành, hắn biết mình đã sa lưới tình lại băn khoăn, rối rắm. Hai người vốn dĩ tâm đầu ý hợp, bởi thân phận trời sinh đã là thiên địch, ngược lên ngược xuống lẫn nhau. Gia Hân không cần làm gì, hai người một bên giày vò nhau, một bên hận cậu nghiến răng nghiến lợi.
Lúc nam nữ chính xuất hiện khoảng cách, nữ phụ liền nhảy vào. Cô là mục sư của giáo đường, từ nhỏ đã cuốn quýt bên nam chính, giữa đường bị một cái vampire cướp đi người thương liền triệt để hắc hoá.
Có thể nói làm phụ nữ ghi hận là vô cùng đáng sợ. Hạnh Hoa giả bộ nuốt nước mắt chúc phúc cho hai người. Cô thuyết phục những mục sư khác cùng thợ săn theo ba người tấn công lâu đài của Gia Hân. Kế sách rất đơn giản, đem nữ chính ra uy hiếp, bắt cậu lộ diện chịu chết.
Tại ban ngày, năng lực vampire sẽ vô cùng yếu. Nhưng Gia Hân là mèo già hoá cáo, cậu hoàn toàn có thể trụ được. Bởi vì tình yêu, lý trí liền giảm thảm thương, chạy vào trận pháp của bọn họ. Bọn họ tuy chuẩn bị kĩ mà đến, nhưng hiển nhiên coi thường huyết tộc người đứng đầu. Gia Hân chạy trốn được, lại thấy nữ phụ kia đem diễn thành thật, dùng đinh cọc đâm xuống Tường Vy.
Nam chính còn chưa kịp hoàn hồn, Gia Hân đã đem người ôm vào trong lòng. Đinh bạc xuyên thủng trái tim cậu một khắc, cơ thể liền hoá thành bụi.
Phía sau tác giả an bài tốt lắm. Qua khỏi hung hiểm nam nữ chính nhận ra không thể sống thiếu nhau, đá nữ phụ, đá thân phận sang một bên, cùng nhau cao chạy xa bay. HE rồi...
"Chậc."
Mới đầu đảm đương nhân vật nam phụ này còn thấy áp lực, vì trước tới giờ cậu chủ yếu sắm vai pháo hôi, nhưng nhìn kết cục của mình, tâm bình thản. Quen rồi a~
Gia Hân bước chân trần ra khỏi quan tài. Nền nhà trải một tầng thật dầy thảm nhung, bốn phía rèm cửa hạ xuống, ngăn lại ánh sáng bên ngoài. Nhờ vào thân phận vampire, trong bóng tối cậu cũng có thể thấy rõ vật.
Chậm dãi đi đến trước bàn gương ngồi xuống. Ảnh ngược trong gương là một nam nhân diện mạo cực kỳ mỹ, mỹ yêu dị.
Sắc mặt cậu tái nhợt, không có một tia huyết dịch. Cánh môi đỏ thẫm cơ hồ nhỏ ra máu. Ngũ quan rất lập thể, tựa như tạc tượng. Chân chính người phương Tây khác biệt là ở đôi mắt. Hắc sắc con mắt có thêm một vòng hồng sắc. Mâu quang vừa chuyển, khí thế đạm bạc lạnh lẽo làm người ta không rét mà run. Nhưng cố tình quá xinh đẹp, chết cũng muốn nhìn lâu hơn chút nữa.
"Hệ thống, nhiệm vụ là gì?"
"Đinh!!"
[Nhiệm vụ chính 1: chia rẽ tình cảm nam nữ chính.]
[Nhiệm vụ chính 2: đạt hảo cảm hơn 80% từ nam chính.]
[Nhiệm vụ chính 3: ngăn cản thế giới sụp đổ.]