Chương 3: Số phận của phản diện
Thực sự thì thông tin về nhân vật "Schwarz Skywalker" được đề cập trong Academy Legacy khá hạn chế, có lẽ vì chỉ là nhân vật dùng cho một lần nên nhà phát triển game cũng lười đi sâu vào chi tiết. Mà cho dù có cũng sẽ không mấy ai chú ý. Ai lại thèm quan tâm gia phả của một nhân vật phản diện hạng ba trông như thế nào?
Schwarz chỉ nhớ "mình" là con trai thứ hai trong ba người con hai nam một nữ của công tước Juran Skywalker, một trong hai công tước của đế chế Imperial. Bởi vì con trai cả là con vợ lẻ cho nên hắn nhiễm nhiên trở thành người thừa kế. Theo thiết lập của cốt truyện thì Schwarz Skywalker lớn hơn nhân vật chính Arc Leonardo một tuổi, nhập học trước đó một năm, có thể xem là tiền bối của nhân vật chính. Dù thân phận cao quý nhưng tài năng của hắn lại không được như mong đợi, chỉ nằm ở mức tầm trung nếu không muốn nói là tệ hại.
Danh tiếng cũng chẳng tốt tới đâu, trái lại, phải nói là đầy rẫy tiếng xấu. Ỷ là quý tộc cao cấp hà h·iếp thường dân, thẳng tay đấm vào mặt những kẻ mà mình không thích và cưỡng đoạt những cô gái mình thấy hứng thú trở về, đủ loại tin đồn về những việc ác mà Schwarz Skywalker đã làm, gần như ai trong Stellar cũng biết.
Bởi vì ghen tỵ khi cả bạn thời thơ ấu và người mà mình ngưỡng mộ đều có quan hệ thân thiết với nhân vật chính, hắn đã lớn tiếng mắng mỏ xúc phạm nhân vật chính giữa vô số con mắt đang nhìn, chọc giận nhân vật chính, dẫn đến việc cậu thách thức hắn trong một cuộc chiến tay đôi.
Là một quý tộc cấp cao, Schwarz Skywalker không thể từ chối lời thách đấu của một thường dân, nếu không danh dự của công tước sẽ bị hoen ố.
Đó là lúc mà Schwarz phải trả giá thảm khốc cho hành động ngu ngốc của mình.
Bắt đầu bằng việc bị đuổi khỏi gia tộc vì tội danh làm hoen ố thanh danh nhà công tước, nguyên nhân là vì bị chính người hắn ngưỡng mộ, đệ tam công chúa của đế quốc đứng ra làm chứng cho những tin đồn lan truyền bấy lâu nay, cộng thêm việc xúc phạm bạn của công chúa. Trước sức ép của hoàng tộc, công tước Juran Skywalker thẳng tay thu hồi danh hiệu thế tử và trục xuất khỏi gia tộc. Schwarz không nhớ chi tiết, hình như là vì công tước Juran vốn đã định làm thế để có thể đưa người con cả thiên tài danh chính ngôn thuận lên làm người kế thừa từ lâu rồi, chỉ cần một lý do thôi.
Sau đó bị nhân vật chính đánh như một con chó rách dù đã dùng tới hắc thuật để tạm thời tăng sức mạnh cho mình trước mặt mọi người và kết thúc bằng việc bị đuổi học do tích lũy quá nhiều điểm trừ. Từ đó về sau biến mất vĩnh viễn khỏi cốt truyện.
Tệ làm sao, dường như thời điểm Schwarz thức tỉnh ký ức kiếp trước rơi vào khoảng thời gian sau mâu thuẫn dẫn tới trận đấu tay đôi với nhân vật chính và trước ngày diễn ra trận đấu.
Khi quan sát sự kiện dưới góc nhìn của nhân vật chính, cảnh tượng những phản diện xấu xa bị dồn đến bước đường cùng lúc nào cũng thật thoả mãn và vui vẻ. Nhưng trong trường hợp bản thân là nhân vật phản diện đó thì thay vì buồn cười, nó lại thành vấn đề sống còn.
Không biết đằng sau sự việc liệu có còn uẩn khúc gì không, Schwarz không có ký ức nên không dám đưa ra đánh giá chắc chắn. Nhưng nếu xem xét sự kiện một cách khách quan, tội lỗi của Schwarz chẳng nặng nề tới mức phải bị đối xử như vậy. Tin đồn chưa được chứng thực, mâu thuẫn của hắn và nhân vật chính cũng chỉ xảy ra trên mặt ngôn từ. Nếu Schwarz có tội lỗi nào chắc chắn, thì đó chính là sự kém cỏi bất tài của hắn.
Vì kém cỏi nên mới bị gia đình vứt bỏ dễ dàng như vậy. Vì kém cỏi nên mới thua nhân vật chính để rồi bị đuổi học. Cơ mà, nhân vật phản diện hạng ba thôi, ai quan tâm tiểu tiết làm gì.
Cảm thấy cơn đau đầu đã giảm bớt của mình đang có dấu hiệu quay trở lại, Schwarz lấy tay day day huyệt thái dương.
"Trước đó..."
Vị hiệu trưởng nói khi chiếc ghế từ từ xoay về mặt chính diện.
Một bóng người nhỏ nhắn xinh xắn ngồi lọt thỏm trong khoảng không giữa ghế và mặt bàn chậm rãi xuất hiện. Một cô gái nhỏ trong bộ váy gothic lolita đen tuyền trang trí bằng những diềm ren đỏ, mái tóc trắng hơi ngả sang màu xanh thanh lịch được tết thành hai bím uốn xoăn lại như mũi khoan và gương mặt phúng phính khiến người khác không nhịn được muốn chạm vào.
Trái ngược với ngoại hình dễ thương đó, đôi mắt hồng ngọc của cô lại mang tới cảm giác nghiêm trang lạ thường, đồng tử xẻ dọc tựa như loài bò sát đó có cái nhìn sắc lạnh xoáy thẳng vào linh hồn, trước đôi mắt đó, bất kể là ai cũng sẽ cảm thấy bản thân mình bị lột trần, không có bí mật gì đáng nói.
Satella Draco.
Một sự tồn tại pha trộn giữa đáng yêu và đáng sợ.
Hiệu trưởng của học viện Stellar.
Và cũng là sinh vật mạnh nhất tồn tại trong Academy Legacy.
"Tôi có thứ này muốn gửi cho cậu."
Satella nói tiếp và đặt thứ mình đang kẹp trên tay lên bàn, đẩy nó đến trước mặt Schwartz.
"Nó được gửi đến từ gia đình công tước Skywalker."
Một lá thư màu nâu đỏ được niêm phong bởi con dấu hình quyền trượng và đại bàng cách điệu, dấu ấn của nhà Skywalker.
Schwarz im lặng nhìn Satella một lúc một lúc trước khi nhặt lá thư lên. Thậm chí còn chẳng thèm bận tâm đến việc mở thư ra đọc, hắn dồn một lượng nhỏ ma lực vào những đầu ngón tay đang giữ bức thư. Từ đó, những ngọn lửa nhỏ bùng lên.
Hoa lửa, ma thuật cơ bản trong những gì cơ bản nhất, đến nỗi còn chẳng thể gọi là ma thuật hợp cách, chỉ cần là người biết cách vận chuyển ma lực thì đều sử dụng được. Vô dụng trong chiến đấu, nhưng để châm lửa dựng trại qua đêm thì rất tiện. Một ứng dụng ma lực thực tiễn mà kiếp trước hắn vẫn hay dùng.
"..."
Khá ngạc nhiên là lượng ma lực mà cơ thể có khả năng huy động hiện tại còn nhiều hơn cả kiếp trước, Schwarz đang cảm nhận lượng ma lực đang chảy thì bất chợt thấy ngực trái mình hơi nóng lên. Hắn nghi ngờ lấy tay sờ vào kiểm tra. Ở đó, quyển sổ tay trắng tinh để trong túi áo toả ra hơi ấm, truyền vào lòng bàn tay hắn.
"Hả?"
Chứng kiến bức thư trên tay hắn nhanh chóng cháy thành tro rồi rơi xuống lả tả, mắt Noires và Satella hơi mở lên trong thoáng chốc, họ đưa mắt nhìn nhau giây lát rồi đồng thời nhìn thẳng vào gương mặt có vẻ chán nản mệt mỏi của Schwarz. Rõ ràng, hành động của hắn đã khiến cả hai ngạc nhiên. Gõ đầu ngón tay xuống mặt bàn, Satella mở miệng:
"Thế tử Schwarz Skywalker, tôi không biết cậu có hiềm khích gì với gia đình, nhưng cậu không thấy việc tự tay đốt thư của cha mình ngay lập tức như vậy rất vô lễ sao? Thậm chí cậu còn chưa xem nó viết gì..."
"Không cần thiết."
Không để cô nói hết lời, Schwarz lên tiếng chặn lại, hạ tay khỏi ngực áo.
"Khỏi xem cũng biết nội dung tám phần mười là về việc trục xuất tôi khỏi gia tộc rồi. Vô lễ? Đã đoán được nội dung thì liệu có cần lễ phép nữa không?"
Hắn chậm rãi nói trong lúc nở một nụ cười mỉa mai, không biết là đang tự giễu chính mình hay là cười chê người khác.
Ngón tay đang gõ bàn của Satella dừng lại.
"Sao cậu lại cho rằng đó là thư trục xuất?"
Bên trong giọng điệu nghiêm trang đó đã pha lẫn chút ý vị tò mò.
"Trực giác. Hơn nữa, tôi đoán hiệu trưởng biết chuyện này còn rõ hơn tôi, nên không cần phải giả ngu và miễn cưỡng gọi tôi là "thế tử" nữa đâu."
Schwarz không muốn dây dưa chuyện này nên giọng điệu có phần châm chọc.
"Nói vấn đề chính đi, sau thư trục xuất của gia đình công tước Skywalker, Stellar cũng muốn đuổi tôi đi à?"
"Gần như vậy."
Thấy hắn không muốn nói, Satella hơi nhíu mày, song cũng không truy vấn thêm, cô quay lại vấn đề.
"Noires." Satella gọi tên hầu gái riêng của mình.
Hiểu ý chủ nhân, Noires đi đến bên kệ sách, lấy ra một tờ giấy, tận tay giao lại cho Schwarz.
"Gì nữa đây?" Nhìn xuống tờ giấy ghi đầy những con số và ngày tháng, hắn nghi ngờ tự hỏi.
"Nghĩ lại thì dù không nhớ gì nhưng mình vẫn đọc và hiểu được ngôn ngữ của thế giới này... Liệu có phải đổi trí nhớ có chọn lọc không?"
Trong khi Schwarz đang nghĩ vẩn vơ thì Satella đã từ tốn trả lời câu hỏi khi nãy của hắn:
"Điểm số của cậu từ đầu năm tới nay."
"..."
Schwarz trầm mặc nhìn xuống tờ giấy lần nữa.
Chỉ có hai từ có thể miêu tả mấy con số này, đó là "tệ hại".
Thật ra điểm lý thuyết cũng không tới nỗi nào, trên trung bình. Cơ mà điểm thực hành thì thảm không nỡ nhìn.
"So với năm đầu tiên thì điểm số năm nay quá tệ."
Satella dừng lại nhấp một ngụm trà do Noires chuẩn bị rồi tiếp tục nói.
"Điểm lý thuyết của cậu vừa đủ để qua môn, nhưng nhiêu đó thì không đủ để kéo điểm thực hành của cậu lên theo được. Nếu lần kiểm tra cuối kỳ hai tháng tới mà điểm của cậu không được cải thiện thì chúng tôi buộc phải cho cậu thôi học."
"Tôi sẽ cố gắng."
Trong trường hợp này Schwarz không có gì khác để nói.
Đối với hắn, đây là một tin tức tốt, ít nhất là chưa bị trực tiếp đuổi cổ đi, vẫn còn thời gian hai tháng để cải thiện điểm số. Nguy cơ cuộc sống học đường vừa mở ra đã phải khép lại tạm thời được gia hạn thêm.
Tuy nhiên, những lời của Satella không dừng lại.
"Đó là tình huống bình thường." Cô hạ chén trà xuống, nhìn vào mắt cậu.
"Còn bây giờ cậu vẫn sẽ bị đuổi học thôi."
Nếu không phải cuộc hành trình cùng mấy con điếm điên rồ ở kiếp trước đã rèn cho Schwarz một thần kinh thép thì có lẽ hắn đã đập bàn chửi ầm lên rồi. Từ đầu tới giờ hắn đã chịu quá nhiều kích thích ập đến trong một thời gian ngắn.
"Tại sao?" Hắn bóp cái trán đã đau âm ỉ trở lại.
"Còn tại sao nữa? Cậu ngại mình thua chưa đủ nhiều à?"
Satella nhìn Schwarz với ánh mắt của ai đó khi nhìn vào một tên ngớ ngẩn.
"Chỉ cần thua thêm một trận nữa là cậu tích lũy đủ điểm phạt để tốt nghiệp sớm rồi. Cũng biết chọn đối thủ đấy."
A... Phải rồi, hắn quên mất Stellar còn có hệ thống điểm phạt.
Schwarz cúi đầu, thở ra một hơi dài thườn thượt. Nếu vậy thì không có vấn đề gì, chỉ cần không thua là được.
Hiểu lầm hành động của Schwarz là động thái của một người đang tuyệt vọng, Satella hơi dịu giọng xuống:
"Nhìn bộ dạng chán nản của cậu thì biết chắc là không thắng nổi rồi. Chuyện này không giống như chuyện điểm số phải đự vào nỗ lực của chính cậu. Tôi có thể ra mặt sắp xếp cho hai người một buổi hoà giải, chỉ cần xin lỗi Arc Leonardo một tiếng để cậu ta chủ động dừng trận đấu lại thôi."
"Gì?" Schwarz ngẩng đầu lên, tới lúc này hắn mới nhận ra là Satella đang giúp mình.
"Gì là gì? Đúng như trực giác của cậu đấy, cậu không thuộc về của gia đình Skywalker nữa, không còn là quý tộc nữa, không cần phải đáp ứng một trận đấu tay đôi vì danh dự gia đình."
Schwarz nhìn ra được, câu nói này nghe như một lời khuyên, nhưng thực tế là đang nhắc nhở hắn rằng từ giờ hắn đã không phải người của Skywalker nữa, đừng hành động dại dột, đừng lôi kéo kẻ thù.
Hắn lắc đầu.
"Sao cô lại giúp tôi?"
Đôi mắt nhìn Satella tràn ngập nghi ngờ.
"Lương tâm nhà giáo chăng?"
Như để trả thù cho hai chữ "trực giác" làm cô mất hứng khi nãy, Satella trả lời Schwarz theo cách tương tự, rồi dứt khoát hạ lệnh trục khách:
"Được rồi, trở về đi. Tôi đã nói hết những gì mình cần nói, sau khi nói chuyện với Arc Leonardo và chọn được thời gian hoà giải, tôi sẽ để Noires tới thông báo cho cậu."
Vẫn còn nghi ngờ, Schwarz do dự đứng yên tại chỗ. Mười năm trời sống trong thế giới đen tối đó đã tạo thành tính cách không thể tin tưởng người khác một cách dễ dàng.
"Còn c·hết trân ở đó làm gì? Muốn tôi mời cậu ở lại uống trà?"
Chỉ là, nơi này không phải cái nơi đen tối đó. Hắn có nên nghi ngờ vào lòng tốt của người khác hay không?
"Schwarz Skywalker?"
"À... Ừ, tôi nghe rồi."
Muốn buông bỏ bản năng đã ăn sâu vào máu trong thời gian ngắn là không thể. Nhưng hắn có thể thả lõng bản thân một chút.
Thông suốt điều đó, Schwarz nở một nụ cười nhẹ, bằng sự hài hước nghèo nàn của mình, hắn đùa một câu:
"Vậy thì cảm ơn bà, hiệu trưởng. Tuy tôi không nghĩ mình sẽ thua trước loại đối thủ mà mình có thể đánh bại bằng một ngón tay, cơ mà giải quyết vấn đề trong hoà bình mà không phải động tay chân luôn là phương án tối ưu nhất."
Cạch!
Cửa phòng đóng chặt bất chợt mở ra, vài thiếu niên thiếu nữ bước vào.
Nhân vật chính và những nữ chính của Academy Legacy xuất hiện trước mắt Schwartz.
"Loại đối thủ có thể đánh bại bằng một ngón tay cơ à? Vậy thì đâu cần phải hoà giải phải không?"
Sau câu nói đó, căn phòng rơi vào sự tĩnh lặng nặng nề.