Chương 2: Thực tại tàn nhẫn
Hiện giờ anh hùng đang bó gối ngồi chống cằm trầm ngâm trên giường, bên cạnh là một tấm thẻ hình chữ nhật nhỏ được trang trí công phu, dưới chân là một thanh đoản kiếm dùng trong nghi thức và một quyển sách đen sờn cũ. Chúng là những gì hắn tìm được sau khi phát điên và lục tung căn phòng lên, ngoài ra còn có một quyển sổ tay nhỏ nằm trong túi áo khoác nhưng nó trống trơn nên tạm thời không nhắc tới. Anh hùng tặc lưỡi, cầm tấm thẻ nhỏ lên chăm chú săm soi một lúc, nó dường như là một loại thẻ chứng minh thân phận.
Schwarz Skywalker, có vẻ như đó là tên của hắn bây giờ. Anh hùng cảm thấy cái tên này khá là quen, chắc chắn là một nhân vật đã từng xuất hiện được đặt tên trong Academy Legacy, chỉ là di chứng của cơn đau đầu khi nãy khiến tâm trí hắn không được minh mẫn lắm, tạm thời không nhớ ra được đây là nhân vật nào.
Có hai điều khiến anh hùng gọi Schwarz Skywalker là tên của "mình" chứ không phải tên của "thân thể này". Thứ nhất, khi một linh hồn chiếm hữu một cơ thể không thuộc về mình chắc chắn sẽ xảy ra phản ứng bài xích kéo dài cho đến khi tìm được cách giải quyết, đây là điều không thể tránh khỏi, tất nhiên, không có phản ứng bài xích nào gây ra xung đột giữa hắn và cơ thể này. Đau đầu là do vấn đề khác, không thể xem là phản ứng bài xích.
Thứ hai, là những thứ còn lại mà hắn tìm được trong phòng. Thanh đoản kiếm vẫn còn vương lại dấu vết của ma lực hắc ám, tờ ghi chép được đánh dấu cẩn thận bên trong quyển sách cũ và cả một ma trận bên dưới giường nằm.
Từ nội dung được ghi lại trên trang giấy được đánh dấu và hình dạng của ma trận, nghi thức mà Schwarz Skywalker đã thự hiện là một hắc thuật đánh thức ký ức kiếp trước với cái giá là ký ức kiếp này và một phần sinh mệnh.
Anh hùng không rõ cách mà hắc thuật hoạt động trong thế giới này, chưa nói tới việc đã rất lâu kể từ lần cuối hắn chơi Academy Legacy, phần ma thuật cũng không được đào sâu vào chi tiết do nhân vật chính là một kiếm sĩ. Chà, bản thân anh hùng cũng là một kiếm sĩ, ngoài những ma thuật cường hoá cơ bản ra thì hắn không sử dụng được ma thuật gì khác, nên cũng chẳng rõ những vấn đề chuyên môn lắm. Cơ mà dựa vào kiến thức ít ỏi mà hắn có được từ những lần nghe con điếm pháp sư lảm nhảm ở kiếp trước thì những loại hắc thuật như thế này mang tính may rủi rất cao, hậu quả của việc thất bại cũng rất kinh khủng.
Do liên quan tới phạm trù linh hồn, nên một khi đã thất bại và khiến linh hồn b·ị t·hương, nhẹ thì biến thành đồ ngu, nặng thì thành người thực vật, tệ hơn nữa là thành xác sống. Ngay cả trang giấy đề cập tới hắc thuật này cũng đã cảnh cáo đây chỉ mới là lý thuyết chưa được kiểm chứng, nên đọc tham khảo cho vui thôi, đừng dại mà thực hiện.
Mặc dù đã được dán mác Hắc thuật, tên gọi chung của những ma thuật điên rồ và tăm tối nhất mà còn phải kèm theo cảnh báo như vậy, có thể tưởng tượng được rủi ro nó kinh khủng thế nào.
Xét về kết quả, Schwarz Skywalker, hắn của kiếp này dường như đã dùng hết may mắn cả đời của mình rồi nên mới thi triển thành công cái hắc thuật này.
Chẳng qua nếu chuyện này là thật thì lại dẫn tới một vấn đề khác. Anh hùng không có ký ức sau khi nữ thần thực hiện nghi thức dịch chuyển hắn về Trái Đất, ký ức được Schwarz đánh thức cũng là phần ký ức "này". Nói cách khác, hắn vốn chưa từng trở về Trái Đất mà trực tiếp chuyển sinh thành Schwarz Skywalker.
Phải mất một lúc để anh hùng chấp nhận sự thật rằng thay vì được đưa trở lại Trái Đất thì bằng một sự vi diệu thần kỳ nào đó mà hắn đã trở thành một phần của Academy Legacy.
"Điều gì đã khiến ngươi tuyệt vọng tới mức phải đi đến bước đường này vậy, ta?"
Anh hùng, hay nên gọi là Schwarz, chán nản ngã lưng xuống giường.
Hắc thuật đánh thức ký ức tiền kiếp thành công mang ý nghĩa ký ức kiếp này của hắn đã bay theo gió rồi, Schwarz không thể biết được lý do tại sao mình lại làm vậy. Tuy rất bực bội nhưng ngoài việc chấp nhận thực tế hắn không còn lựa chọn nào khác nữa. Nếu có thể, Schwarz muốn đấm vào mặt mụ nữ thần rồi mắng cho một trận, nhưng hắn không biết cách liên lạc với nữ thần. Con mụ đó cứ thỉnh thoảng lại xuất hiện trước mặt hắn rồi biến mất cũng bất ngờ như cách mụ xuất hiện. Liệu nữ thần có tồn tại trong thế giới này hay không cũng là một vấn đề đáng suy ngẫm.
Schwarz vỗ mạnh vào mặt mình, cố giữ đầu óc tỉnh táo lại, hướng suy nghĩ của mình về mặt tích cực.
Academy Legacy là một tựa game nhập vai phiêu lưu có kết hợp một phần gal game. Game lấy học viện Stellar làm sân khấu chủ yếu, nơi nhân vật chính Arc Leonardo gặp gỡ và làm quen với những nữ chính, cùng họ trải qua những cuộc phiêu lưu đầy nhiệt huyết và cả tình yêu tuổi trẻ. Về cơ bản, đây là một tựa game lãng mạn giả tưởng có thế giới quan màu hồng.
So với cái thế giới giả tưởng đen tối mà kiếp trước hắn từng quằn quại để tồn tại thì thế giới của Academy Legacy phải tươi đẹp hơn nhiều. Những vấn đề xảy ra trong thế giới này không nặng nề tới mức trở thành c·hiến t·ranh trường kỳ buộc người ta phải vung kiếm chém g·iết mỗi ngày, và tất cả vấn đề đều tập trung quanh nhân vật chính, lấy nhân vật chính làm trung tâm.
Nghĩ theo hướng ấy, nếu Schwarz muốn một cuộc sống yên bình, thế giới này không phải một lựa chọn tồi, mặc dù hắn không có lựa chọn nào khác.
Thêm vào đó, ở kiếp trước Schwarz b·ị b·ắt cóc năm mười sáu tuổi, khi vừa trở thành học sinh cấp ba chưa bao lâu. Ba năm trung học, bốn năm đại học, quảng thời gian tốt đẹp nhất của tuổi thanh xuân biến thành những trận chiến một mất một còn. Có thể xem đây là cơ hội để bù đắp cho thời học sinh quý báu đã mất đầy tiếc nuối đó.
Còn chưa kể, sinh hoạt ở ký túc xá xa hoa thế này, Schwarz Skywalker phải là con em của một quý tộc cấp cao, chỉ cần không có vấn đề quá khích gì xảy ra, cuộc sống trong tương lai đã được đảm bảo.
"Đúng vậy. Nghĩ kỹ thì cuộc sống thế này là quá ổn rồi, không nên tham lam, không nên trông đợi gì hơn nữa."
Schwarz tự thuyết phục chính mình, cố gắng quên đi sự thật là "hắn" đã phải tuyệt vọng tới mức lựa chọn trốn khỏi thực tại bằng cách sử dụng hắc thuật.
"Quyết định vậy đi, nhắm tới cuộc sống học đường bình yên và hạnh phúc."
Đấm mạnh vào không khí, Schwarz hạ quyết tâm, cơ mà do dùng lực mạnh quá làm bả vai trật ra khiến hắn hơi nhăn mặt vì đau.
"Cơ thể này thiếu luyện tập tới mức nào vậy?"
Schwarz nhíu mày khi nắn lại khớp vai bị trật. Từ lúc vừa tỉnh dậy hắn đã cảm thấy cơ thể mình uể oải bất thường rồi, nhưng cho rằng đó là ảo giác sinh ra vì cơn đau đầu nên không để ý lắm, bây giờ nghĩ lại thì hình như không phải thế.
"Chờ một chút..." Schwarz sực nhớ.
Một trong những cái giá của hắc thuật là sinh mệnh người thi triển.
Rốt cuộc hắn đã đốt bao nhiêu sinh lực rồi? Schwarz không biết. Rất có thể đây còn không phải lần duy nhất bản thân sử dụng sinh lực cho hắc thuật. Đổ mồ hôi lạnh, Schwarz bật người dậy, ngay lúc hắn dự định kiểm tra xem tình trạng cơ thể mình hiện tại thế nào thì bên ngoài bỗng có tiếng gõ cửa.
Tạm gác cái ý định lột sạch quần áo để kiểm tra tổng quát thân thể từ trên xuống dưới qua một bên, Schwarz bước tới mở cửa phòng.
Bên ngoài cánh cửa là một thiếu nữ ước chừng đôi mươi diện váy hầu gái dài tới gót chân, lấy tông màu đen trắng cổ điển làm chủ đạo. Cô có dáng người mảnh khảnh cao gầy, trông mong manh như thể dù chỉ một cái ôm chặt cũng khiến thân hình đó vỡ làm đôi được. Mái tóc đen thẳng dài quá eo và đôi mắt đen láy không tiêu cự vô cảm như một con búp bê mang tới cảm giác bí ẩn ma mị cho người đối diện.
"Noires."
Schwarz thì thầm cái tên đó bằng âm thanh mà chỉ có chính hắn mới nghe được.
Không giống như cái tên "Schwarz Skywalker" tới giờ hắn vẫn chưa nhớ được là ai, Noires để lại cho Schwarz khá nhiều ấn tượng, cô là một nhân vật không chơi được có vai trò chuyển lời, đôi khi là nhiệm vụ từ hiệu trưởng của học viện Stellar tới cho nhóm nhân vật chính. Tần suất xuất hiện tương đối nhiều nên tới tận bây giờ Schwarz vẫn còn nhớ được cô.
Chẳng qua giữa việc nhìn một tranh vẽ vô hồn trên màn hình máy tính và một con người bằng xương bằng thịt mang tới vài phần khác biệt nên Schwarz vô thức nhìn chằm chằm vào cô trong mấy giây.
Không đợi Schwarz nói gì, Noires đã lễ phép cúi đầu chào hỏi.
"Thế tử Schwarz Skywalker." Cô nói.
Thế tử?
Hai chữ mà Noires dùng để gọi mình khiến Schwarz thoáng ngạc nhiên. Không có nhiều người được gọi là thế tử trong Academy Legacy, nhờ đó mà những ký ức mờ mịt về cái tên "Schwarz Skywalker" phủ bụi trong trí nhớ của hắn bắt đầu nổi lên. Trong Academy Legacy, đó là cái tên của người kế thừa công quốc Skywalker, mặc cho thân phận cao quý của mình, hắn chỉ là một nhân vật phản diện hạng ba xuất hiện vài lần vào đầu game, sau khi bị nhân vật chính đánh bại và bị trục xuất khỏi Stellar thì không bao giờ xuất hiện trở lại nữa.
Schwarz bỗng nhiên cảm thấy thực tại này có ác ý với mình.
Không biết đến những suy nghĩ trong đầu hắn, Noires tránh người sang một bên, giơ tay làm dáng mời:
"Hiệu trưởng cho gọi ngài, xin hãy đi theo tôi."
Nói rồi cô xoay người bước đi.
Nhìn theo bóng lưng Noires càng lúc càng xa dần, trông không có vẻ gì là sẽ đợi mình, Schwarz chỉ có thể nhanh chân đi theo cô. Hắn đang có dự định bù đắp quãng thời gian học đường đã mất của mình, tốt nhất không nên chọc Noires, chính xác là chọc vị hiệu trưởng sau lưng cô.
Không có ký ức, có quá nhiều điều bất cập, hắn không biết chắc hiệu trưởng gọi hắn tới để làm gì, số phận phản diện hạng ba của Schwarz Skywalker rất đáng quan ngại, nhưng thái độ lễ phép của Noires không giống với thái độ dành cho người sắp bị trục xuất cho nên Schwarz chỉ mong hiệu trưởng gọi mình không phải là vì chuyện đó.
Rời khỏi ký túc xá, băng qua khuôn viên học viện, hai người cuối cùng cũng tới được phòng hiệu trưởng.
"Thưa hiệu trưởng, thế tử Schwarz Skywalker đã tới."
Gõ cửa vài cái, Noires thông báo với người trong phòng.
"Vào đi." Vài giây sau, một giọng nói kỳ lạ pha lẫn giữa nghiêm trang trưởng thành và non nớt trẻ con vọng từ trong ra.
Noires mở cửa, vẫn với thái độ rất lễ phép, cô mời Schwarz bước vào trước còn mình thì đóng cửa cẩn thận rồi mới từ tốn bước tới bên cạnh bàn hiệu trưởng, lẳng lặng đứng yên một chỗ.
Chiếc ghế hiệu trưởng quay lưng lại với cửa phòng, che khuất người ngồi trên đó khỏi ánh mắt Schwarz, chỉ có giọng nói phát ra là truyền vào tai hắn:
"Schwarz Skywalker, chúng ta nói về vấn đề trục xuất của cậu một lúc nhé."
Hy vọng của Schwarz vỡ vụn rồi rơi loảng xoảng đầy đất.
A! C·hết tiệt!
Giờ thì hắn nghĩ hắn biết nguyên nhân đằng sau sự tuyệt vọng của "mình" rồi. Kể cả trong thế giới lãng mạn giả tưởng này, số phận vẫn thật khắc nghiệt với hắn.